Chương 5149: phong tình vạn chủng - Truyen Dich

Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 5 10, 2025

Lúc này, Tần Trần mặt không nói gì.

Thiên Tuyết các nàng cái gì cũng tốt, chính là động một tí lại muốn mình thu thêm cô nương. Trên đời này vì sao lại có nữ nhân nguyện ý chia sẻ nam nhân của mình? Thiên Tuyết thở dài một tiếng, ôm Tần Trần, gương mặt tinh xảo hoàn mỹ tựa vào lồng ngực ấm áp của hắn, cảm thụ độ ấm cơ thể, lẩm bẩm nói: “Trần, ngươi ở Vũ Trụ Hải vô cùng khổ cực, cần người phụ tá. Chúng ta ở chỗ này chẳng giúp được gì cho ngươi, ngươi không biết, ba người chúng ta lo lắng cho ngươi đến mức nào. Thật lòng, chúng ta ước gì có người có thể trợ giúp ngươi, chẳng cần biết nàng là ai, chỉ cần đối với ngươi có ích, thật tâm đối với ngươi, chúng ta cũng sẽ không vì mình mà cản trở ngươi, ngươi cứ yên tâm mà làm.”

“Đúng vậy a, Trần, nếu như Ám U Phủ Đại tiểu thư có thể giúp được ngươi, chúng ta mừng còn không kịp ấy chứ.” Như Nguyệt cùng Tư Tư cũng rúc vào lòng Tần Trần, ngón tay khẽ chạm vào lồng ngực hắn, ấm áp mà dịu dàng.

Ước gì có thể cứ mãi như thế này, bốn người lúc trước cùng một chỗ, vui vẻ và hài lòng biết bao.

Tần Trần dùng sức ôm lấy ba người, ôn hương nhuyễn ngọc, nhìn ba người tuyệt mỹ trong lòng, Tần Trần âm thầm nói: “Các ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ bảo vệ tốt các ngươi, bảo vệ cẩn thận tất cả những gì ta muốn thủ hộ, nhất định.”

Bốn người cứ như vậy tựa sát, vuốt ve lẫn nhau, cảm nhận sự yên lặng này.

Không biết qua bao lâu, Tần Trần đứng lên.

“Ta nên đi.” Tần Trần nói.

“Trần, chúng ta ở chỗ này chờ ngươi.”

Tần Trần gật đầu, cả người phóng lên cao, hóa thành lưu quang trong nháy mắt biến mất.

“Trần, ngươi nhất định phải an toàn trở về.”

Trong động phủ, Tư Tư ba người ngẩng đầu nhìn trời, thần sắc tịch mịch, trong lòng thất vọng mất mát.

Ta vốn có thể chịu được tịch mịch, nếu như ta chưa từng cảm nhận được ấm áp.

Tần Trần cứ như vậy rời đi, để lại trong lòng mấy người nỗi cô quạnh.

Tu luyện.

Mấy người liếc nhau, ánh mắt dần trở nên kiên nghị.

Muốn sánh bước cùng Tần Trần, vậy thì phải đuổi theo cước bộ của hắn. Nếu như các nàng có thể đột phá Siêu Thoát cảnh giới, tự nhiên có thể tiến vào Vũ Trụ Hải, cùng Tần Trần không xa rời nhau.

Nếu là trước kia, các nàng còn không có cơ hội như vậy.

Nhưng bây giờ, sau khi cùng Tần Trần song tu, trong cơ thể các nàng đã có không gian bản nguyên, lại thêm không gian thần mạch này, tiến vào Siêu Thoát cảnh giới cũng không phải là không thể.

Lúc này, ba người cấp tốc ngồi xếp bằng, tiếp tục tu luyện.

Hỗn Độn Thế Giới.

Vội vàng lao tới, Hồng Hoang Tổ Long nhìn vệt sáng biến mất ở chân trời, gương mặt khóc không ra nước mắt.

“Gia hỏa này, quá trọng sắc khinh long! Cũng không nói chuyện tử tế với ta về sự tình Vũ Trụ Hải, thấy nhân tình liền xoay người bỏ chạy, quá đáng, quá đáng!”

Hồng Hoang Tổ Long mặt phẫn uất.

Tức chết Long gia ta!

Tần Trần phút chốc xuất hiện trong lầu các.

Lúc này sắc trời còn chưa sáng, một đêm không ngủ, nhưng Tần Trần tinh thần lại tốt hơn bao giờ hết, tinh thần phấn chấn, cảm giác trong thân thể mình tràn ngập lực lượng. Trừ việc eo có chút mỏi, không có bất kỳ khó chịu nào.

“Ám U Cấm Địa, hy vọng không làm ta thất vọng.”

Tần Trần yên lặng nói.

Tiếp tục ngồi xếp bằng một lúc, rất nhanh, trời sáng. Tần Trần vừa đẩy cửa ra, liền thấy một cô gái xa lạ chậm rãi đi tới từ đằng xa.

Tần Trần ngẩn ra.

Cô gái này, hắn chưa từng thấy qua. Dung mạo nàng đẹp đến mức chỉ cần nhìn một cái, Tần Trần liền cảm thấy hai mắt sáng ngời. Đây là một cô gái trẻ tuổi, mái tóc đen mỹ lệ búi thành mây kế, cao quý nhưng không mất đi vẻ đẹp đẽ. Dưới đôi mày lá liễu cong như vầng trăng khuyết là đôi mắt đẹp dài nhỏ thêm tươi tắn. Dưới đôi mắt đẹp là chiếc mũi quỳnh yêu kiều, đôi tai đỏ ửng như táo đỏ, khiến người ta không nhịn được muốn hôn một cái.

Dưới mũi quỳnh, đôi môi anh đào khéo léo mềm mại mà đầy đặn, khiến người ta không nhịn được muốn cắn một cái. Đặc biệt là làn da trắng như ngọc trong suốt của nàng, tràn ngập sự mềm mại, thân hình uyển chuyển tinh tế, vô cùng mê người. Chỉ bất quá, khí chất của nàng có chút băng lãnh khó gần, từ xa nhìn lại giống như một tảng băng sơn. Nhưng khi nàng nhìn thấy Tần Trần xuất hiện, vẻ băng lãnh giữa hai hàng lông mày tan biến như tuyết trắng dưới ánh xuân.

“Tần Trần, ngươi tỉnh rồi? Đi, chúng ta đi ăn điểm tâm.”

Cô gái này cấp tốc đi về phía Tần Trần, trên mặt rạng rỡ nụ cười tươi trẻ, khiến người ta cảm thấy tràn đầy sức sống.

“Ngươi…”

Tần Trần ngốc ra.

Thanh âm này sao lại giống Phương Mộ Lăng như đúc?

Chẳng lẽ…

“Ngươi là…”

Tần Trần kinh ngạc nhìn đối phương.

“Thế nào, bị khuôn mặt đẹp của Bổn cô nương dọa sợ rồi hả? Hì hì, ngươi ngốc thật, đây mới là bộ mặt thật của ta đó.” Thấy Tần Trần ngây người, Phương Mộ Lăng phì cười.

“Chân diện mục?” Tần Trần kinh ngạc.

“Đúng thế, trước kia Bổn cô nương luôn phải đeo mặt nạ đó. Cái mặt nạ này chính là chí bảo do cha ta tặng cho, ngươi không nhận ra cũng bình thường. Nhưng mà, ta thấy ngươi ngốc thật đó.”

Phương Mộ Lăng vừa nói, vừa dùng tay vuốt mũi Tần Trần, tức khắc một mùi hương cơ thể xộc thẳng vào mũi hắn. Chỉ thấy Phương Mộ Lăng xoay người một vòng trước mặt Tần Trần, rồi ưỡn cổ hừ nói: “Bọn họ đều nói Bổn cô nương là đệ nhất mỹ nữ của Ám U Phủ. Ta với cái dung mạo trước kia thì làm sao xứng với danh hiệu đệ nhất mỹ nữ, ngươi không chịu động não suy nghĩ à? Hay là ngươi nghĩ chỉ vì Bổn cô nương là Đại tiểu thư Ám U Phủ, nên bọn họ mới nịnh hót ta là đệ nhất mỹ nữ?”

“Ách!”

Tần Trần kinh ngạc. Thật ra, hắn đã từng nghĩ như vậy.

Bởi vì chuyện này quá bình thường, quá phổ biến.

“Ngươi… ngươi lại còn nghĩ thật à, hừ.” Thấy vẻ mặt đó của Tần Trần, Phương Mộ Lăng tức giận dậm chân: “Bổn cô nương thành thật như vậy, sao lại làm ra chuyện như vậy chứ?”

“Ta…”

Tần Trần vừa định giải thích, thì “két”, cánh cửa phòng bên cạnh mở ra, ngay sau đó một bóng người nóng bỏng màu đỏ bước ra.

Nhìn người đó, Tần Trần một lần nữa sửng sốt.

Người đi tới là Linh Lung Thần Nữ, nhưng mà lúc này Linh Lung Thần Nữ lại khác trước rất nhiều.

Chỉ thấy nàng mặc một bộ áo đỏ bó sát người, tôn lên thân thể uyển chuyển đầy đặn một cách rõ ràng, khiến vóc dáng vô cùng thướt tha, gợi cảm lạ thường.

Hai cánh tay trắng ngọc của nàng lộ ra, trên cổ tay mịn màng như mỡ dê đeo hai chiếc xích sắt màu đỏ, chiếu rọi làn da trắng như tuyết, tỏa sáng lấp lánh.

Dưới lớp y phục đỏ bó sát là vòng eo thon thả, dưới eo là chiếc váy ngắn ôm trọn vòng ba, để lộ đôi chân dài thon thả trắng như tuyết.

Linh Lung Thần Nữ hôm nay không mặc giày bó như trước, mà đi một đôi hài bằng phỉ thúy, mười ngón chân tinh xảo khéo léo lộ ra ngoài, trên ngón chân còn tô điểm chu sa, đỏ rực khiến người xao xuyến.

Nhưng những điều đó cũng không sánh được với dung nhan của nàng. Linh Lung Thần Nữ hôm nay trang điểm tỉ mỉ, lông mày như xa đại, đôi mắt sáng mang theo vẻ quyến rũ, câu hồn nhiếp phách, long lanh như chứa đựng phong tình vạn chủng.

“Tần Trần, Mộ Lăng, các ngươi đều ở đây à, đi, ăn điểm tâm đi.”

Linh Lung Thần Nữ tiến lên hai bước, rất tự nhiên khoác tay Tần Trần, thân thể tựa vào cánh tay hắn. Tần Trần tức khắc cứng đờ.

Quay lại truyện Võ Thần Chúa Tể

Bảng Xếp Hạng

Chương 5184: Run rẩy U Minh Đại Đế

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 5 10, 2025

Chương 3918:

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 5 10, 2025

Chương 5183: Ám u nguy cơ

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 5 10, 2025