Chương 5133: Tranh đấu - Truyen Dich

Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 5 10, 2025

Lời vừa nói ra, mọi người ở đó đều kinh sợ.

Tứ Phương thiếu chủ muốn đích thân ra tay ư?

“Thế nào, ngươi có dám không?”

Tứ Phương thiếu chủ tiến lên, hắn chắp hai tay sau lưng, thân hình ngạo nghễ, giống như một chân long trấn giữ, tỏa ra vô tận áp bức khí tức.

Lúc này, Tứ Phương thiếu chủ chỉ đứng ở đó thôi, cũng đã có một cổ hơi thở mãnh liệt chấn nhiếp tới, tựa quân vương lâm thế, Tứ Phương thiên địa đều phải khuất phục.

Tứ Phương thiếu chủ, chính là chân chính thiếu chủ cấp nhân vật, đỉnh cấp thiên kiêu của Ám U Phủ, tu vi sớm đã đạt đến nửa bước Siêu Thoát đỉnh phong, nghe nói chỉ còn một bước ngắn nữa là tới cảnh giới Siêu Thoát chân chính.

Nghe đồn rằng, Tứ Phương thiếu chủ từ lâu đã có cơ hội bước vào Siêu Thoát cảnh giới, chỉ là hắn muốn ngưng luyện bản nguyên càng mạnh mẽ hơn, nên mới dừng lại ở nửa bước Siêu Thoát, chỉ vì muốn làm một tiếng kinh nhân.

Đương nhiên, đó chỉ là lời đồn đại, nhưng không có lửa thì sao có khói, sự tình gì cũng đều có nguyên do của nó.

Hôm nay, Tứ Phương thiếu chủ muốn tự thân xuất mã, lập tức khiến tâm thần mọi người chấn động mãnh liệt.

“Tứ Phương thiếu chủ, không cần ngươi ra tay, bọn ta xuất thủ là đủ rồi.”

“Đúng vậy, nếu để Tứ Phương thiếu chủ ngươi tự thân ra chiến, chúng ta sợ là mất hết mặt mũi.”

“Để ta tới gặp gỡ tiểu tử này.”

Phía sau Tứ Phương thiếu chủ, một đám thiếu niên ào ào tiến lên nói, lòng đầy căm phẫn.

Tứ Phương thiếu chủ là đầu lĩnh của bọn chúng, là đại ca, nếu để Tứ Phương thiếu chủ xuất thủ, vậy bọn họ còn mặt mũi nào nữa?

“Chư vị không cần tranh đoạt, người này là Mộ Lăng tự mình mang về, tự nhiên có chỗ độc đáo của hắn. Ta và Mộ Lăng từ nhỏ thanh mai trúc mã, hai nhỏ vô tư, Mộ Lăng nàng hành động ngây thơ, không rành thế sự, người này muốn tới gần Mộ Lăng, thân ta là đại ca, há có thể không tự thân giữ cửa? Nếu để một ít gian nịnh hiểm ác đáng sợ chi đồ sử dụng thủ đoạn gì tiếp cận nàng, thì ta đây sẽ là một người đại ca sai lầm.”

Tứ Phương thiếu chủ ngạo nghễ nói, ra dáng vẻ phi thường, có khí vương giả.

“Tiểu tử, có dám đi ra đánh một trận không?” Tứ Phương thiếu chủ tiếp tục về phía trước hai bước, cao cao nhìn xuống Tần Trần, híp mắt, có thần quang thổ nạp, như lợi kiếm trảm thiên, hắn lạnh lùng nói: “Hay là, ngươi muốn giống như kẻ thất bại kia, chủ động nhận thua, rồi xám xịt lăn đi khỏi đây?”

Lời lẽ sỉ nhục như vậy, khiến Linh Lung Thần Nữ cũng phải nắm chặt nắm đấm.

Tứ Phương thiếu chủ này, quá không coi ai ra gì.

Trong lời nói, vân đạm phong khinh, nhưng tràn ngập xem thường cùng ngạo nghễ, phảng phất một con thần long đang cao cao nhìn xuống con kiến hôi.

Lúc này, ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào Tần Trần.

Nghe vậy, Tần Trần cũng cười rộ lên: “Chỉ là một đám tiểu tử hoang vu của Ám U Phủ mà thôi, tự cho mình là thiên tài ghê gớm lắm sao? Thật ra, cái gọi là thiên kiêu của Ám U Phủ trong mắt bản thiếu chẳng qua cũng chỉ là gà đất chó sành mà thôi, không đáng để ta phải hứng thú, nhưng nếu ngươi đã muốn tự rước nhục, thì bản thiếu cũng có thể thành toàn cho ngươi.”

Lời vừa nói ra, toàn trường đều chấn động.

Tiểu tử này nói cái gì?

Gà đất chó sành?

Ngông cuồng!

Mọi người ào ào biến sắc, từng người thẹn quá hóa giận.

Tiểu tử này, quá ngông cuồng.

Hắn cho rằng hắn là ai?

Ăn nói không coi ai ra gì, phảng phất đứng ở một nơi cực cao, đang mắt nhìn xuống toàn bộ thiên kiêu của Ám U Phủ, cao cao tại thượng.

Ở đây, mọi người vẫn là lần đầu tiên gặp phải người lớn lối như thế.

Mà lời bá đạo của Tần Trần, tức khắc khiến sắc mặt Tứ Phương thiếu chủ khó coi tới cực điểm.

Hắn bước một bước dài ra, trong nháy mắt đã tới chỗ trống cách đó không xa, chắp hai tay sau lưng, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tần Trần, có sát cơ dũng động.

“Bản thiếu ngược lại muốn xem xem, các hạ có bản lãnh gì mà ngông cuồng như thế, vậy thì đi ra đánh một trận.”

Hắn lạnh giọng nói!

Ầm!

Giọng nói vừa dứt, một đạo khí tức kinh khủng phóng lên cao, giống như một đạo thần hồng, trực tiếp xông lên vô tận chân trời, khuấy động Tứ Phương phong vân.

Tức khắc, rất nhiều cường giả bốn phía đều bị kinh động, từng đạo thần thức khủng bố ào ào tụ đến.

Ám U Phủ chỗ sâu.

Lúc này, Phương Mộ Lăng cùng Đãng Ma Thần Tôn dưới sự hướng dẫn của Sát Không Thần Tôn, đã nhìn thấy Ám U Phủ chủ.

Ám U Phủ chủ là một người trung niên, thân hình cao lớn, mặc một bộ hắc sắc vân bào, giống như một tiên sinh dạy học nho nhã.

Nếu không phải biết thân phận đối phương, mà là một người xa lạ ở đây, hoàn toàn không thể tưởng tượng được người đàn ông trung niên giống thư sinh nho nhã này, lại chính là phủ chủ của Ám U Phủ.

“Lăng nhi, lần này coi như ngươi vận khí tốt, không có xảy ra sự cố, sau này nếu còn dám một mình chạy loạn ra ngoài, xem vi phụ xử trí ngươi như thế nào.” Ám U Phủ chủ nhìn Phương Mộ Lăng trước mặt, giận không chỗ phát tiết.

“Cha, nữ nhi đâu có chạy loạn, lần này nữ nhi có thu hoạch, ở Quy Khư bí cảnh liên tục cảm ngộ rất sâu, hơn nữa còn nhận được Hư Không Thần Văn Quả, có thần quả này, lại thêm bí địa tu luyện của Ám U Phủ ta, nữ nhi có nắm chắc trong thời gian ngắn đột phá Siêu Thoát cảnh giới.”

Phương Mộ Lăng lôi kéo tay Ám U Phủ chủ: “Chẳng phải cha hy vọng nhất là nữ nhi có thể đột phá Siêu Thoát cảnh giới sao? Hiện tại nữ nhi làm được, cha lại hung ta, hừ.”

Ám U Phủ chủ nhìn Phương Mộ Lăng đang làm nũng, tức khắc không nói gì: “Ta là hy vọng ngươi có thể sớm ngày bước vào Siêu Thoát cảnh giới, nhưng không phải để ngươi mạo hiểm như vậy, vạn nhất xảy ra chuyện gì thì sao?”

Phương Mộ Lăng lắc tay Ám U Phủ chủ, bĩu môi nói: “Thì nữ nhi đâu có xảy ra sự cố gì đâu? Với lại phụ thân, lần này ở Quy Khư bí cảnh, nữ nhi quen biết một vị thiếu niên anh tài, người này tương lai thành tựu nhất định phi thường, phụ thân nhất định phải gặp mặt, với lại lần này nếu không có hắn, nữ nhi chỉ sợ cũng nguy hiểm, cha nhất định phải cảm tạ hắn thật tốt.”

Phương Mộ Lăng nhìn Ám U Phủ chủ, lôi kéo tay hắn làm nũng nói.

“Thiếu niên anh tài, ngươi nói là tiểu tử tên Tần Trần đó chứ?”

Ám U Phủ chủ hừ lạnh một tiếng: “Ngươi cho rằng ta không biết sao? Nếu không có người này, ngươi cũng sẽ không cùng người của hắc ám nhất tộc chống lại.”

“Đó cũng không nhất định, hắc ám nhất tộc rõ ràng không phải là người tốt gì, coi như không có Tần Trần, ta cũng sẽ bị Viễn Đạo Thần Tôn dụ dỗ.” Phương Mộ Lăng hừ nói.

Lúc này, Đãng Ma Thần Tôn cũng vội vàng nói: “Phủ chủ đại nhân, tiểu thư nói không sai, Tần Trần thật sự là người thuộc hạ từng gặp qua thiên kiêu nhất.”

“Ồ?”

Ám U Phủ chủ híp mắt, “Nghe nói, có thể là người này dẫn động hỗn độn chi địa trong Quy Khư bí cảnh, mới dẫn đến Quy Khư bí cảnh hủy diệt, là thật?”

Đãng Ma Thần Tôn và Phương Mộ Lăng vừa về tới Ám U Phủ, cũng đã kể sơ qua những chuyện xảy ra trong Quy Khư bí cảnh, cộng thêm tình báo mà hắn thu thập được, tự nhiên biết rõ không ít tình hình.

“Phải, phủ chủ, không chỉ như thế, người này…”

Đãng Ma Thần Tôn còn muốn nói gì đó, lời còn chưa dứt, liền nghe được một tiếng “oanh”, từ xa mơ hồ truyền đến một tiếng rung động.

“Di?”

Mọi người ào ào quay đầu, nhìn về phía xa xa.

“Chuyện này…”

Đãng Ma Thần Tôn cảm thụ được khí tức từ xa, sắc mặt tức khắc biến đổi.

Ám U Phủ chủ cũng liếc mắt liền thấy chuyện xảy ra ở xa xa, tức khắc ánh mắt lộ ra vẻ có nhiều ý tứ hàm xúc.

“Phụ thân, xảy ra chuyện gì?”

Phương Mộ Lăng hiếu kỳ hỏi.

“Cái tiểu tử ngươi nói, đang tranh đấu với tiểu tử Tứ Phương kia, có ý tứ.” Ám U Phủ chủ không khỏi cười rộ lên.

Quay lại truyện Võ Thần Chúa Tể

Bảng Xếp Hạng

Chương 5157: Luân hồi mệnh kiếp

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 5 10, 2025

Chương 3905:

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 5 10, 2025

Chương 5156: Đồng xuất nhất mạch

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 5 10, 2025