Chương 4595: Chiến uyên ma tộc Chí Tôn - Truyen Dich
Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 5 7, 2025
Ầm!
Vô tận vòng xoáy màu đen tựa một vùng biển mênh mông, trong nháy mắt bao vây và thôn phệ Tần Trần.
“Chết rồi sao?”
Vài tên ma vệ Uyên Ma tộc xung quanh lộ vẻ kích động. Cùng lúc đó, trong hư không bốn phía, từng tôn cường giả Uyên Ma tộc liên tục xuất hiện, nhìn chằm chằm tới.
Những cường giả này đều ở ngoại vi Uyên Ma tổ địa, bị tiếng động kinh động, vội vàng chạy tới.
Thấy Tần Trần bị ma quang vòng xoáy của Ma Đồng Chí Tôn thôn phệ, khóe miệng mỗi người đều nở nụ cười trào phúng.
“Không biết kẻ nào, không biết sống chết, dám ở Uyên Ma tộc ta dương oai. Hắc ám ma đồng của Ma Đồng Chí Tôn đại nhân ẩn chứa Uyên Ma chi lực tinh thuần cực hạn. Ma tộc Chí Tôn bình thường đừng nói giao thủ với Ma Đồng Chí Tôn đại nhân, chỉ cần ở dưới Uyên Ma uy áp đáng sợ của ma đồng đại nhân thôi đã không thể động đậy.”
“Hừ, bất quá thực lực của người này cũng không yếu, không biết từ đâu đến. Vừa nãy các ngươi có nghe không, người bên cạnh hắn nói mình cũng là người Uyên Ma tộc, sao chúng ta chưa từng thấy?”
“Ai biết được? Hôm nay lão tổ và tộc trưởng đại nhân không có ở đây, cái gì miêu cẩu cũng dám chạy tới Uyên Ma tộc ta.”
Vô số ý niệm lóe lên trong đầu các Uyên Ma tộc nhân, họ bí mật truyền âm nghị luận.
Trong lúc bọn họ nói chuyện, hai gã Chí Tôn Uyên Ma tộc khác quay đầu nhìn về phía Uyên Ma Chi Chủ, cảnh giác hắn xuất thủ. Nhưng khi nhìn thấy Uyên Ma Chi Chủ, thần sắc của cả hai đều ngẩn ra.
Bởi vì bọn chúng phát hiện, sau khi Tần Trần bị ma quang vòng xoáy của Ma Đồng Chí Tôn cắn nuốt, Uyên Ma Chi Chủ đi cùng Tần Trần lại không hề nhúc nhích, như thể không hề để ý Tần Trần bị vòng xoáy ma quang bao vây.
“Không thích hợp.”
Hai gã Chí Tôn Uyên Ma tộc chợt trầm xuống, đột nhiên quay đầu.
Ầm!
Lập tức, bọn chúng nghe thấy một tiếng kiếm minh đột nhiên vang vọng từ bên trong vòng xoáy màu đen, vòng xoáy hắc ám bao bọc Tần Trần đột nhiên dũng động, một mảnh kiếm quang kinh khủng chợt bộc phát!
Ầm ầm!
Vòng xoáy màu đen trực tiếp yên diệt. Cùng lúc đó, một đạo nhân ảnh cầm lợi kiếm bay ra từ trong vòng xoáy hắc ám, điên cuồng chém xuống Ma Đồng Chí Tôn trước mắt.
Một đạo thông thiên kiếm quang xuất hiện giữa thiên địa, mang theo khí tức tử vong vô biên, tựa lưỡi hái của tử thần, trong nháy mắt giáng xuống trước người Ma Đồng Chí Tôn.
Trong con ngươi Ma Đồng Chí Tôn thoáng qua một tia kinh nộ. Hai tay hắn chợt ngang trước ngực, một đạo ma quang đáng sợ từ trong cơ thể ầm ầm bạo quyển ra, tạo thành một mặt ma thuẫn đen kịt trước người.
Trên ma thuẫn đen kịt lưu chuyển phù văn cổ xưa, mang theo trận đạo lực đáng sợ, đồng thời mơ hồ dẫn động thiên đạo vĩnh ám ma giới của toàn bộ Uyên Ma tổ địa, nhận được gia trì của thiên đạo, hiện lên vẻ lộng lẫy của đại đạo, nhìn qua vô cùng kiên cố.
Nhưng khoảnh khắc sau, con ngươi tất cả mọi người đều trợn tròn.
Oanh một tiếng, khi kiếm khí tử khí đáng sợ chém lên ma thuẫn đen nhánh kia, toàn bộ ma thuẫn tức khắc phát ra thanh âm chói tai cót két, ngay sau đó ken két vang lên, ma thuẫn trong nháy mắt đầy những vết rạn.
Ngay sau đó, oanh một tiếng, toàn bộ ma thuẫn trong khoảnh khắc bạo vỡ, hóa thành phấn vụn tiêu tán.
Thuẫn phá.
Trong con ngươi Ma Đồng Chí Tôn thoáng qua một tia kinh hãi.
Hưu một tiếng, một đạo kiếm quang lóe lên, lần nữa đột nhiên xuất hiện trước mặt Ma Đồng Chí Tôn, tốc độ nhanh khiến cả người Ma Đồng Chí Tôn trong nháy mắt dựng tóc gáy.
“Gào!”
Ma Đồng Chí Tôn gầm thét một tiếng, ánh mắt dữ tợn, hai tay lần thứ hai đưa ngang trước người, trên cánh tay hiện lên từng đạo ma văn, hai tay như hóa thành man hoang cự thú, gân xanh nổi lên, có khí tức man hoang đáng sợ xung kích ra.
Oanh một tiếng, kiếm quang của Tần Trần chém lên cánh tay Ma Đồng Chí Tôn, trong nháy mắt tóe ra hỏa quang chói mắt, phốc một tiếng, tiên huyết trên cánh tay Ma Đồng Chí Tôn tung tóe, thân hình chợt lui ra hơn một nghìn trượng mới đứng vững.
Trên cánh tay hắn đã xuất hiện một vết kiếm sâu hoắm.
Thấy cảnh này, hai mắt Tần Trần hơi hơi nheo lại. Phòng ngự của Ma Đồng Chí Tôn đáng sợ đến vậy sao? Khí tức man hoang tràn ra, cánh tay như dị hóa, trong nháy mắt phòng ngự hai cánh tay đề thăng không chỉ gấp mấy lần.
Nếu không, một kiếm kia của Tần Trần, dù không thi triển toàn bộ thực lực, cũng đủ để trọng thương một Chí Tôn bình thường như Cự Nhân Vương.
Nhưng cuối cùng, chỉ mang đến cho Ma Đồng Chí Tôn một chút ít thương tổn.
“Các hạ, ngươi thành công chọc giận ta…”
Ma Đồng Chí Tôn thần sắc dữ tợn, phát ra tiếng gầm thét giận dữ.
Ầm!
Một cổ ma khí đáng sợ vô tận từ trong thân thể hắn dâng lên, giống như tinh khí lang yên, trực trùng vân hà, tựa hồ dung hợp với thiên đạo phương thiên địa này, cả người như thần ma giáng thế.
Hắn đường đường là Chí Tôn Uyên Ma tộc, trước mặt bao người bị Tần Trần đánh bay, còn bị thương, khí sắc trong nháy mắt không còn, trong lòng vô cùng phẫn nộ.
Chỉ là lời hắn vừa dứt.
“Ồn ào!”
Khóe miệng Tần Trần vẽ lên một nụ cười lạnh lùng, ngón cái lần nữa búng ra, oanh một tiếng, lợi kiếm trong tay lại lần thứ hai chém bay ra.
Muốn đánh thì đánh, dong dài làm gì nhiều?
Tần Trần không hề cho đối phương cơ hội thở dốc, lại lần thứ hai động thủ, hắn cũng rất muốn biết, Chí Tôn Uyên Ma tộc và Chí Tôn chủng tộc khác khác nhau ở chỗ nào.
“Ngươi…”
Ma Đồng Chí Tôn sắp điên mất, tên Tần Trần quá không nể mặt hắn. Giờ khắc này hắn cũng không lo suy nghĩ nhiều, một đạo kiếm quang lóe lên trong hư không, trong khoảnh khắc đã xuất hiện phía trước, khí tức tử vong sắc nhọn như mâu của tử thần, nếu hắn không kịp phản ứng, sợ là sẽ bị động xuyên trái tim.
“Tự tìm cái chết!”
Lần này, Ma Đồng Chí Tôn không ngang tay cản, mà nắm đấm tay phải, chợt đấm ra một quyền.
Một tiếng ầm vang, quyền kiếm va chạm, ma khí hộ tráo Chí Tôn trên hữu quyền của Ma Đồng Chí Tôn bị trảm bạo trong nháy mắt, một đạo tiên huyết bắn ra, đồng thời kiếm quang của Tần Trần cũng bị oanh bạo.
Nhưng không đợi Ma Đồng Chí Tôn phục hồi tinh thần, tia kiếm quang thứ hai đã kích xạ tới.
“Mẹ kiếp…”
Ma Đồng Chí Tôn trong lòng buồn bực sắp thổ huyết, tốc độ xuất kiếm của Tần Trần quá nhanh, vừa đánh bạo một đạo kiếm quang, tia kiếm quang thứ hai tới.
Hắn còn chưa kịp thở, cái gì cũng chưa chuẩn bị, lại đấm ra một quyền.
Ầm!
Kiếm quang và quyền quang lần thứ hai nổ tung.
Ma Đồng Chí Tôn vừa định hít hơi, tia kiếm quang thứ ba đã xuất hiện trước mặt hắn.
“Mẹ…” Ma Đồng Chí Tôn sắp điên rồi, chỉ có thể nín thở, sắc mặt đỏ lên, chỉ có thể lại đấm ra một quyền.