Chương 4459: Thanh lý môn hộ - Truyen Dich
Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 5 6, 2025
Tần Trần rời khỏi hỗn độn thế giới, tiếp tục ở lại thứ bảy Ma Tướng Phủ, yên lặng tu luyện.
Hắn tin tưởng, Hắc Thạch Ma Quân rất nhanh sẽ có hành động.
Dù sao, sự tình của bản thân tại Ma Tâm Đảo đã huyên náo xôn xao, hơn nữa lúc ấy tại sàn quyết đấu, Tần Trần rõ ràng cảm giác được một cổ hơi thở hàng lâm, thậm chí còn phát ra chỉ lệnh cho lão giả chủ trì quyết đấu.
Hắn không tin Hắc Thạch Ma Quân có thể trầm trụ khí.
Quả nhiên.
Ngày thứ hai.
Một đám ma vệ cường giả trong nháy mắt hàng lâm thứ bảy Ma Tướng Phủ.
“Ma Quân đại nhân có lệnh, triệu thứ bảy ma tướng yết kiến.”
Một đạo thanh âm to lớn vang vọng đất trời.
“Rốt cục tới.”
Trong Ma Tướng Phủ, Tần Trần mỉm cười.
Hắn còn tưởng rằng Hắc Thạch Ma Quân trầm trụ khí được lâu hơn, không nghĩ tới cũng chỉ là nhẫn một ngày mà thôi.
“Ầm!”
Tần Trần phóng lên cao, lần này hắn không mang theo bất luận kẻ nào, chỉ một thân một mình đi Ma Quân phủ.
Ma vệ tới tuyên lệnh liếc nhìn Tần Trần, lập tức xoay người rời đi, dẫn đường phía trước.
Sau một lát, Tần Trần lần thứ hai tới Ma Quân phủ.
Ma Quân phủ lần này dường như có chút khác so với hôm qua, mỗi người thần sắc đều có chút nghiêm túc.
Khi đám ma vệ dẫn Tần Trần tới Ma Quân phủ, lập tức có một đám cường giả đi lên ngăn lại.
“Dừng lại.”
Nữ tử dẫn đội cường giả lạnh lùng nói, phía sau nàng có hai ma vệ cũng đều là nữ tử.
“Bái kiến Ma Thị đại nhân.” Ma vệ dẫn đường vội vàng khom mình hành lễ, thần sắc cung kính.
Ma Thị!
Ánh mắt Tần Trần lóe lên.
Nghe nói Hắc Thạch Ma Quân ở Ma Tâm Đảo cực kỳ thần bí, rất ít khi xuất hiện ở bên ngoài, trừ một số ít người có cơ hội nhìn thấy, thậm chí ngay cả một vài ma tướng cũng chưa chắc đã thấy mặt.
Mà Ma Thị lại là người chăm sóc Hắc Thạch Ma Quân, xem như người thân cận nhất của Hắc Thạch Ma Quân, khó trách những ma vệ này cung kính như vậy.
Đừng nói ma vệ, chính là ma tướng bình thường nhìn thấy Ma Thị cũng phải cung kính, dù sao Ma Thị là tâm phúc thiếp thân chăm sóc Ma Quân.
Nữ tử kia thần sắc ngạo nghễ, không để ý đến ma vệ dẫn đường, chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Tần Trần, lạnh lùng nói: “Người này là thứ bảy ma tướng mới tới?”
“Đúng vậy.” Ma vệ vội vàng hành lễ.
“Hừ, thấy bản Ma Thị sao không hành lễ?”
Ma Thị lạnh lùng nói, ánh mắt băng lãnh.
Tần Trần nhàn nhạt nói: “Ngươi là Ma Thị, ta là ma tướng, bản tọa vì sao phải hành lễ với ngươi?”
“Lớn mật!”
Hai ma nữ phía sau Ma Thị quát chói tai, nhảy lên trước một bước, sát khí dũng động.
Tần Trần liếc nhìn hai người, nhàn nhạt nói: “Chẳng lẽ không đúng sao? Ma Thị chỉ là thị vệ dưới trướng Ma Quân, nói dễ nghe thì là thị vệ, nói khó nghe thì với thực lực của Ma Quân đại nhân, cần gì người khác hộ vệ, cái gọi là Ma Thị bất quá là thị nữ của Ma Quân, người hầu chăm sóc Ma Quân đại nhân mà thôi.”
“Ma Thị nghe thì uy phong, thực ra không có chức vị cụ thể, chỉ là người hầu.”
“Còn ma tướng là người thay Ma Quân đại nhân chưởng quản hải vực Loạn Thần Ma Hải và Ma Tâm Đảo, có quyền lực cụ thể. Luận thân phận, luận vị trí, bản tọa đều trên các ngươi, vì sao phải hành lễ?”
Tần Trần cười nhạo.
Lời vừa nói ra, chung quanh ma vệ đều ngẩn người, hoảng sợ nhìn Tần Trần, ào ào lui lại, thần sắc hoảng sợ, vội vàng nằm rạp trên mặt đất.
Tiểu tử này điên rồi sao?
Thực tế, Ma Thị đúng như Tần Trần nói, chỉ là thị nữ dưới trướng Ma Quân, nhưng dù sao cũng là người hầu của Ma Quân đại nhân.
Tể tướng trước cửa còn có thất phẩm quan.
Thị nữ của Ma Quân đại nhân dù không có thực quyền, nhưng ai dám không cung kính khi thấy? Dù sao Hắc Thạch Ma Quân đại nhân luôn luôn ở nhà, ma tướng bình thường còn không có tư cách yết kiến, bọn họ càng không cần phải nói, có ma vệ ở Ma Quân phủ nhiều vạn năm còn chưa từng thấy Ma Quân, thậm chí không ít ma vệ chưa từng thấy Ma Quân.
Mà Ma Thị là người luôn chăm sóc Ma Quân đại nhân.
Cho nên, dưới tình huống bình thường, ma tướng nhìn thấy Ma Thị cũng phải cung kính hành lễ.
Nhưng thứ bảy ma tướng trước mắt lại dám đối kháng Ma Thị, thật sự là… không biết sống chết.
Nghe đồn thứ bảy ma tướng mới nhậm chức là một kẻ điên, ai dám đắc tội hắn đều sẽ chọc tới hắn tử chiến, hiện tại xem ra, xác định là một tên điên, không sai chút nào.
“Ngươi…”
Hai Ma Nữ phía sau Ma Thị hàn khí rạng rỡ, sát khí đằng đằng.
Mà Ma Thị cũng là con ngươi thu hẹp, người này thật cuồng.
Các nàng lần đầu tiên thấy ma tướng tự cao như vậy.
Cho dù đệ nhất ma tướng cũng không dám lớn lối với các nàng như thế. Tần Trần tiếp tục nhàn nhạt nói: “Nếu bản tọa đoán không sai, mấy vị đặc biệt chờ bản tọa ở đây, dẫn dắt bản tọa bái kiến Ma Quân đại nhân chứ? Nếu đã vậy, còn không dẫn đường? Hay là cáo mượn oai hùm, diễu võ dương oai một phen rất thoải mái?”
Cáo mượn oai hùm?
Trời ơi?
Ma vệ bên cạnh sợ đến không dám nghe, tất cả đều nằm rạp trên mặt đất, không nhúc nhích.
“Không nghe thấy sao?”
Thấy đối phương không cử động, Tần Trần lạnh lùng nói, có chút không kiên nhẫn.
Trong con ngươi Ma Thị lóe lên vẻ sắc bén, nàng đã nghe thấy những lời Tần Trần nói.
Nàng tức giận trong lòng, chưa từng có ai cho nàng sắc mặt như vậy, lúc này liền muốn ra tay với Tần Trần.
Nhưng cắn răng một lát, cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Ánh mắt nàng băng lãnh, cắn răng, lạnh lùng nói: “Thứ bảy ma tướng nghe lệnh, Ma Quân đại nhân có lệnh, bảo ngươi đi trước gặp mặt, theo ta.”
Dứt lời.
Nàng giận đùng đùng đi phía trước, nhanh chóng tiến vào chỗ sâu trong Ma Quân phủ.
Ma vệ bên cạnh vội vàng tránh ra, không ai dám tiếp xúc với nàng.
Tần Trần cười nhạt, theo sát phía sau.
Càng đi sâu vào, Ma Quân phủ khắp nơi đều thấy ma trận oanh nhiễu, cực kỳ thâm thúy.
Sau khi đi hồi lâu, Tần Trần rốt cục đến chỗ sâu nhất trong Ma Quân phủ của Hắc Thạch Ma Quân.
Phong cách nơi sâu nhất trong Ma Quân phủ có chút khác với Ma Tướng Phủ, không có khí tức uy nghiêm mà lại có cảm giác xinh đẹp tuyệt trần, khiến Tần Trần có chút ngoài ý muốn.
Một lát sau, Tần Trần đến một bên hồ nước ở chỗ sâu nhất trong Ma Quân phủ.
Trên hồ nước có đình đài lầu các, lúc này có một đám cường giả khí thế bất phàm đứng đó, khí thế mỗi người đều sắc bén, đại đa số đều mạnh hơn Hắc Sa Ma Tướng.
Ánh mắt Tần Trần lóe lên khi thấy người đứng đầu, là đệ nhất ma tướng.
Phía sau đệ nhất ma tướng còn có đệ ngũ ma tướng, đệ bát ma tướng, đệ cửu ma tướng cùng ma tướng mà lúc trước đã gặp.
Tổng cộng chín người.
“Đây là mười ma tướng đều đến đông đủ?”
Tần Trần ánh mắt lóe lên, như có điều suy nghĩ.
Ngay sau đó, ánh mắt Tần Trần rơi vào trong đình đài.
Trong đình đài có một thân hình uốn lượn, là một bóng hình xinh đẹp mặc ma bào, đưa lưng về phía mọi người, tay thon trắng nõn mềm mại giống như bước ra từ trong tranh, nhẹ nhàng vẩy thức ăn xuống hồ nước.
Trong hồ nước, rất nhiều con cá tranh nhau đoạt thức ăn, ngũ quang thập sắc, thất thải sặc sỡ, cực kỳ xinh đẹp.
“Đây…” Trên thân bóng hình xinh đẹp tản mát ra một cổ khí tức mạc danh, thoạt nhìn không cường đại lắm, nhưng dưới cổ khí tức này, toàn bộ ma tướng, bao gồm cả đệ nhất ma tướng đều thần sắc cung kính, không ai dám ngẩng đầu, có chút bất kính.
“Chẳng lẽ…”
Trong lòng Tần Trần mơ hồ có suy đoán.
“Ma Quân đại nhân, thứ bảy ma tướng đã đến.”
Ma Thị khom mình hành lễ, thần sắc cung kính.
Quả nhiên!
Tần Trần kinh ngạc, Hắc Thạch Ma Quân lại là một nữ tử, đây là ngoài dự liệu của hắn.
Khí tức trên người Hắc Thạch Ma Quân cũng bị Tần Trần thăm dò được.
Thiên Tôn!
Tần Trần suy đoán không sai, Ma Quân là cao thủ Thiên Tôn.
“Ồ?”
Bóng hình xinh đẹp cầm bánh ngọt trong tay ném hết xuống hồ nước, khẽ cười, sau đó xoay người, một đôi mắt đẹp rơi vào Tần Trần.
Trong khoảnh khắc, mọi người cảm thấy hai mắt tỏa sáng.
Tựa như Tần Trần cũng cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Hắc Thạch Ma Quân còn có mị lực hơn Mị Dao Thiến của huyễn ma tộc.
“Còn không bái kiến Hắc Thạch Ma Quân đại nhân!”
Ma Thị thấy Tần Trần không cử động, tức khắc quát chói tai, thần sắc tức giận.
Hắc Thạch Ma Quân khoát tay, cười nói: “Ngươi là thứ bảy ma tướng mới tới chém giết Hắc Sa Ma Tướng?”
Tần Trần chắp tay, thần sắc không kiêu ngạo không siểm nịnh, nói: “Đúng là, gặp qua Ma Quân.”
Thần sắc hắn ngạo nghễ, giọng điệu đạm định, không kiêu ngạo nhưng cũng không cung kính.
Mọi người biến sắc, vô luận là đệ nhất ma tướng, ma tướng hay Ma Thị đều biến sắc.
Thứ bảy ma tướng mới nhậm chức thật cuồng, dám có thái độ như vậy trước mặt Ma Quân.
“Ngươi tự tìm cái chết…”
Ầm!
Ma Thị nhẫn nại không được, trong nháy mắt đánh về phía Tần Trần.
Trước đó Tần Trần bất kính với nàng làm nàng tức giận, hôm nay Tần Trần có thái độ này trước mặt Ma Quân, nàng lập tức có lý do xuất thủ.
Một tiếng ầm vang, ma uy đáng sợ hóa thành đại dương mênh mông, bao trùm Tần Trần, từng lớp ma uy giống như sóng biển, bao phủ toàn bộ.
Phải nói rằng tu vi của Ma Thị bất phàm, là một nửa bước Thiên Tôn, sát khí so với Hắc Sa Ma Tướng yếu hơn một chút, nhưng tu vi không hề kém.
Đối mặt với Ma Thị đột nhiên xuất thủ, Tần Trần thần sắc không thay đổi, giơ tay hóa chưởng làm đao, chém ra một đao.
Ầm! Giống như thiên đao xuất thế, chưởng uy của Ma Thị chia năm xẻ bảy, đao đạo chi lực trút xuống, bổ vào Ma Thị, khiến nàng bị chém bay ra ngoài, miệng phun tiên huyết, quỳ rạp trên đất, chật vật.
“Ngươi dám động thủ với ta… Thật lớn mật, xin Ma Quân đại nhân hạ lệnh, để thuộc hạ chém giết người này, răn đe.”
Ma Thị giận tím mặt, thảm thiết gào thét.
Tần Trần dám động thủ với nàng trước mặt Ma Quân, thật lớn mật.
Đệ nhất ma tướng và những người khác cũng đều ngốc.
Tần Trần điên rồi sao? Tần Trần thần sắc bình tĩnh, nhàn nhạt nói: “Ngươi là một Ma Thị, năm lần bảy lượt khiêu khích bản ma tướng, thật coi bản ma tướng không giết ngươi sao? Hôm nay nể mặt Hắc Thạch Ma Quân, tha cho ngươi một mạng, nếu có lần sau nữa, hồn phi phách tán, hài cốt không còn.”
“Ngươi…”
Ma Thị kinh sợ, Tần Trần quá kiêu ngạo, dám đe dọa nàng.
“Ma Quân đại nhân.” Nàng ủy khuất nhìn Hắc Thạch Ma Quân.
Hắc Thạch Ma Quân chầm chậm đi tới, ma váy phiêu động, mơ hồ thấy đôi chân thon dài tinh tế và tư thái ôn nhu, vóc người tuyệt hảo, như cành liễu.
Hắc Thạch Ma Quân có đôi môi đỏ thẫm, cặp mắt như biết nói, dù Mị Dao Thiến là người huyễn ma tộc, nhưng mị lực cũng kém xa Hắc Thạch Ma Quân.
Hắc Thạch Ma Quân không chỉ khiến người ta có cảm giác muốn che chở, đồng thời lại lộ ra vẻ khí dương cương, như cân quắc nữ kiệt, trên người có uy áp khí tràng của cường giả Thiên Tôn, khiến người ta cảm thấy một chút khoảng cách.
Hắc Thạch Ma Quân tiến lên hai bước, ngồi vào chỗ trên ghế đá, môi đỏ mọng khẽ mở, mắt sáng nhìn Tần Trần, khẽ cười nói: “Động thủ với Ma Thị của ta trước mặt ta, ngươi không sợ đắc tội ta? Bị giết chết tại chỗ?” Tần Trần nhàn nhạt nói: “Bản tọa tới Loạn Thần Ma Hải nghe nói quy củ ở đây nghiêm ngặt, chỉ cần có thực lực là có thể nổi bật, được thấy vô số cường giả. Còn người này thân là Ma Thị lại cáo mượn oai hùm, nhiều lần khiêu khích bản ma tướng, bản tọa giáo huấn nàng cũng là thanh lý môn hộ.”
“Đồng thời bản tọa đã cho Ma Quân đại nhân đủ thể diện, vẫn chưa chém giết nàng, đã là lưu tình nhân từ.” Tần Trần nhàn nhạt nói.
(Converter: Nay là ngày cuối cùng của năm 2020, cảm ơn mọi người đã đọc truyện và ủng hộ mình. Mình chúc mọi người và gia đình một năm mới an khang thịnh vượng, vạn sự như ý.)