Chương 2899: Bạch hoàng hậu - Truyen Dich
Vạn Cổ Thần Đế - Cập nhật ngày Tháng 5 3, 2025
Bạch hoàng hậu chính là Đại Thần nổi tiếng hoàn vũ, có được một giới. Dưới cờ Thần Nữ Thập Nhị phường thế lực rất khổng lồ, Chư Thần san sát, Thánh cảnh tu sĩ đếm mãi không hết.
Thần Nữ Vương Điện là nơi tu luyện và sinh hoạt thường ngày của các đời chủ nhân Thần Nữ Thập Nhị phường, ở vào nội địa của Thiên Hạ Thần Nữ lâu tầng tầng cung uyển, giấu tại giữa Bạch Vụ Thần Hà.
Thiên hạ tu sĩ đều nghe qua danh Thần Nữ Vương Điện, huyễn tưởng Bạch hoàng hậu trong điện đẹp tuyệt nhân gian, điên đảo chúng sinh đến mức nào.
Dù sao, Bạch hoàng hậu phóng đãng, yêu mị thanh danh sớm đã truyền khắp hoàn vũ, đủ để bất kỳ nam tử nào sinh ra vô tận huyễn tưởng, cùng dục niệm về một khanh dung mạo.
Nhưng, dù là trong truyền thuyết hương diễm về Bạch hoàng hậu, nam tử có thể tiến vào Thần Nữ Vương Điện cũng ít càng thêm ít. Không ai không phải là đương thời bá chủ, Chúa Tể một giới.
Mà giờ khắc này, Thương Hoằng Thần Linh tuổi tác không đủ một cái Nguyên hội, lại đứng trong Thần Nữ Vương Điện, lấy khí thế ở trên cao nhìn xuống, nhìn chằm chằm Bạch hoàng hậu có tu vi Đại Thần.
“Ma Đồng chết rồi, Vu Mã Cửu Hành chết rồi, Tứ Giáp Huyết Tổ cũng chết không minh bạch, hiện tại lại có ba tôn Chân Thần bị Địa Ngục giới bắt. Thành chủ đừng nói với ta, hết thảy không liên can tới ngươi?”
Cho dù đến giờ phút này, Thương Hoằng vẫn mặt không đổi sắc.
Nhưng, ánh mắt nhìn Bạch hoàng hậu tràn ngập lãnh ý. Hắn không vì đối phương hồn xiêu phách lạc mỹ mạo, cùng dáng người hoàn mỹ không tì vết mà ảnh hưởng tâm cảnh, mê thất trong đó.
Chỉ bằng điểm này, xưng hắn là Thần Tôn tương lai cũng không hề quá.
Thương tộc tuy nắm giữ mệnh môn lớn nhất của Bạch hoàng hậu, nhưng một mình Thương Hoằng chưa đủ để nàng sinh ra kiêng kị và khiếp nhược.
Bạch hoàng hậu ngồi trên cùng vương điện, khoác sa mỏng màu xanh nhạt, cặp đùi đẹp thon dài như ngọc hơi nhếch lên, đường cong chân mỹ lệ hoàn toàn hiện ra, da thịt óng ánh, đùi chặt chẽ, khiến bất kỳ tu sĩ nào nhìn đều huyết mạch căng phồng.
Dù là Thương Hoằng, cũng chỉ dám ngưng tụ ánh mắt vào hai mắt nàng, không dám nhìn xuống phía dưới, sợ sệt mình bị lực lượng mị hoặc khắp nơi nàng tán phát ảnh hưởng tinh thần ý chí.
“Bọn Diễm Thần bị bắt đi là do đệ tử Tử Vong Thần Tôn làm. Thần Nữ Thập Nhị phường đắc tội không nổi Tử Vong Thần Tôn.” Bạch hoàng hậu hé môi đỏ, óng ánh ướt át.
Thanh âm nàng mềm mại đáng yêu tới cực điểm.
Thương Hoằng chỉ cảm thấy ánh mắt nàng giống như có thể phóng thích dòng điện, toàn thân không tự chủ trở nên tê dại, mất đi lực lượng.
Hắn không ngại cùng Bạch hoàng hậu phát sinh chuyện gì đó.
Nhưng, Bạch hoàng hậu là Đại Thần, lại là nhân vật khôn khéo có thể du tẩu giữa các thế lực lớn của Thiên Đình và Địa Ngục. Một khi dính vào nàng, đâu còn đơn giản như vậy?
Thương Hoằng vội dời ánh mắt, hừ một tiếng, nói: “Thần Nữ Thập Nhị phường đắc tội không nổi Tử Vong Thần Tôn, chẳng lẽ đắc tội nổi Thương tộc? Ta biết, trong mắt thành chủ, một mình Thương Hoằng còn chưa đủ nặng. Đã vậy, để Thiên Quân tự mình nói với ngươi.”
“Thiên Quân tới Tinh Hoàn Thiên?”
Đôi mắt sáng của Bạch hoàng hậu ngưng tụ, trên ngọc nhan tuyệt đẹp lộ ra một vòng kinh hãi.
Thân hình Thương Hoằng trực tiếp như kiếm, lạnh nhạt phất tay, ném ra lệnh chữ “Dịch”.
Trên lệnh bài bay giữa không trung, thần khí trào ra ngoài, hóa thành một mảnh biển mây tử khí mênh mông. Trên biển mây, thân ảnh cao vạn trượng của Dịch Thiên Quân ngưng tụ ra, tản mát uy thế che đậy thiên địa.
Bạch hoàng hậu sớm đã từ trên ghế ngồi bạch ngọc xuống, quỳ một gối xuống trong biển mây, nói: “Bái kiến Thiên Quân.”
Hai mắt Dịch Thiên Quân giống như hai viên Thần Dương treo trên thiên khung, nói: “Một trăm ngàn năm qua, cánh chim các ngươi dần dần cứng cáp, đây là muốn thoát ly khống chế của bản Thiên Quân, hay là muốn nghịch phản?”
“Thiếp thân không dám.” Bạch hoàng hậu vội vàng nói.
Thanh âm Dịch Thiên Quân cường thế: “Không dám? Nếu không có Ngư Dao nhúng tay, Vu Mã Cửu Hành sao lại chết? Đao Tôn đã giận, lệnh cưỡng chế Ngư Dao đến Đao Thần giới tự mình giải thích với hắn, nếu không tửu quỷ kia cũng không bảo vệ được nàng.”
Ngực Bạch hoàng hậu sung mãn chập trùng, nói: “Việc này không liên quan gì đến Ngư Dao…”
“Không cần giải thích! Ngươi chỉ cần truyền lời lại, nàng muốn chết hay sống, muốn chết như thế nào, muốn sống ra sao, đều do chúng ta định đoạt. Hai nghịch tiện Nghịch Thần tộc, các ngươi phản rồi.”
Chân thân Dịch Thiên Quân chưa đến, nhưng một đạo Thần Linh chiếu ảnh đã phát tiết hết lửa giận và thần uy.
Đối với Dịch Thiên Quân, hình như có sợ hãi mãnh liệt khiến Bạch hoàng hậu hồn nhiên quên mình là một tôn Đại Thần.
Thời khắc này, nàng giống như một con dê trắng mảnh mai, bị sói đói hung ác nhìn chằm chằm, toàn thân không dám động đậy. Chỉ có thể dùng ý chí cường đại chống đỡ, giữ vững bình tĩnh, bảo trụ chút tôn nghiêm Đại Thần còn sót lại.
Thương Hoằng đứng một bên, mắt lạnh nhìn.
Đại Thần thì sao? Chúa tể một giới thì sao? Trước mặt Thương tộc, bất quá nô bộc đồng dạng.
Dịch Thiên Quân nói: “Kẻ giết chết Vu Mã Cửu Hành và Ma Đồng, Thần Linh Tinh Thần Lực, đến cùng là ai? Người Ngư Dao bồi dưỡng?”
Giết Ma Đồng, vu oan Vu Mã Cửu Hành, tiểu thủ đoạn này sao có thể giấu giếm được?
“Không phải! Thiếp thân dám khẳng định, người kia tuyệt đối không liên quan gì đến Ngư Dao.” Bạch hoàng hậu nói.
Dịch Thiên Quân nói: “Vô luận có hay không, ngươi tự mình xuất thủ, sau Linh Lung đại hội mang theo thần tâm hắn đến Thương Khâu tạ tội. Làm được không?”
Bạch hoàng hậu không có lựa chọn khác, nói: “Có thể.”
“Đã ngươi coi như nghe lời, hiện tại chỉ cần xử lý một chuyện cuối cùng, tội tam thần vẫn lạc sẽ tạm thời bỏ qua.”
Dịch Thiên Quân nói: “Vô luận ngươi dùng biện pháp gì, Bạch Khanh Nhi chỉ có thể gả cho con ta Thương Hoằng.”
Sắc mặt Bạch hoàng hậu không thay đổi, nhưng trong mắt hiện ra vẻ hoảng sợ, không hy vọng con gái đi theo vết xe đổ của mình, mang theo chống cự trong ngữ khí bình ổn, nói: “Tiểu nữ đã bái Tinh Hải Thùy Điếu Giả vi sư, sợ là không nghe lời ta.”
Dịch Thiên Quân nói: “Không sao, nếu ngươi làm không được, mấy việc ta vừa nói chứng tỏ ngươi thực sự định nghịch phản, vậy Tinh Hoàn Thiên cũng không cần tồn tại!”
“Chỉ là không biết, khi thân phận Nghịch Thần tộc của các ngươi để thiên hạ tu sĩ biết, tửu quỷ kia và Tinh Hải Thùy Điếu Giả có bảo vệ được các ngươi không? Quên nói cho ngươi, Tinh Hải Thùy Điếu Giả chọc đại phiền toái, chỉ sợ không để ý tới các ngươi. Cho nên, ngươi bắt hắn tới dọa bản Thiên Quân là vô dụng.”
Mười ngón tay ngọc giống hành tuyết của Bạch hoàng hậu khấu chặt, trong khe hở có từng tia từng tia huyết dịch tiêu tán.
Dịch Thiên Quân nói: “Ngươi không muốn làm chủ Thần Nữ Thập Nhị phường, có người muốn làm.”
“Thải Y Thần!”
“Hắc Tâm Ma Chủ!”
Trên biển mây tử khí mênh mông, đi ra hai đạo thân ảnh thần uy cường hoành.
Đạo bên trái, mặc y phục rực rỡ, khuôn mặt khô gầy, hai mắt nhỏ hẹp, trông như bốn mươi năm mươi tuổi, trên mặt luôn treo nụ cười tà dị.
Người này chính là Giới Tôn Âm Dương giới, Thải Y Thần.
Một vị khác, Thần Linh áo đen toàn thân ma khí ngập trời, là chủ nhân Hắc Ma giới, Hắc Tâm Ma Chủ.
So với ngàn năm trước, thần uy trên người Hắc Tâm Ma Chủ mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, đã phá cảnh từ Thượng Vị Thần đến Thái Chân cảnh, có thể phong xưng Đại Thần.
Hắc Tâm Ma Chủ từng là tùy tùng của Thiên Cốt Nữ Đế, tu luyện tới cảnh giới chí cao dựa vào Ma Đạo truyền thừa Côn Lôn giới.
Tính theo thời gian thực tế, tuổi của hắn kỳ thật chưa đủ một Nguyên hội.
Nhưng, thêm thời gian tu luyện trong Thời Gian trận pháp, tuổi của hắn sớm đã vượt qua 129.600 năm, vượt qua Nguyên hội kiếp nạn. Bởi vậy, giống Thiên Cốt Nữ Đế, không thể xưng là Thần Linh Nguyên hội này nữa.
Âm Dương giới xếp thứ 372 trên Bảng Công Đức Vạn Giới Thiên Đình, là cường giới nhất đẳng.
Thải Y Thần là Giới Tôn, tu vi hơn Hắc Tâm Ma Chủ, là một vị Đại Thần cổ lão.
Nhưng, hai vị tu vi cường đại này khi đi qua bên người Thương Hoằng đều phải cung kính chắp tay hành lễ. Dù sao Thương Hoằng không chỉ có bối cảnh thâm hậu, thiên tư và tiềm lực bản thân cũng không thể coi thường.
Đừng nhìn Hắc Tâm Ma Chủ đã thành Đại Thần, nhưng giao thủ với Thương Hoằng, có thể thủ thắng hay không vẫn là ẩn số.
Thải Y Thần và Hắc Tâm Ma Chủ liếc nhìn Bạch hoàng hậu đang quỳ một chân xuống đất. Hai người, một Tà Đạo, một Ma Đạo, tự nhiên không giống Thần Linh khác.
Trên mặt bọn họ tràn đầy dâm phi ý cười, không che giấu dục vọng trong lòng.
Ánh mắt dò xét Bạch hoàng hậu hoàn toàn trần trụi, như đang nhìn món ăn ngon nhất thế gian.
Trước kia, tu sĩ Âm Dương giới, Hắc Ma giới, Vạn Tà giới dám xây Âm Dương điện xú danh chiêu ở Chân Lý Thiên Vực, không biết bao nhiêu nữ tử mỹ lệ thảm tao chà đạp, có thể nghĩ tính tình tam giới này thế nào.
Không có Thần Linh phía trên ngầm đồng ý, bọn chúng dám làm vậy sao?
Ngay cả Chân Lý Thần Điện còn không để vào mắt, huống chi Bạch hoàng hậu?
“Ai nha, đây chẳng phải Bạch hoàng hậu trong truyền thuyết có thể sánh với Nguyệt Thần, đường đường chúa tể một giới, sao lại quỳ gối nơi này? Đến đây, bản tọa dìu ngươi đứng lên.”
Thải Y Thần duỗi đôi tay khô quắt khô héo, bắt lấy vai Bạch hoàng hậu tuyết trắng như ngọc, đưa nàng chậm rãi dìu lên. Ngón tay lại chậm chạp không thu hồi, vuốt ve cánh tay non mịn trơn bóng của nàng, yêu thích không buông tay, như thưởng thức một vật tinh mỹ.
Hắc Tâm Ma Chủ đứng một bên, mắt cúi xuống nhìn dưới mặt đất, không làm càn như Thải Y Thần.
Thần Linh chiếu ảnh của Dịch Thiên Quân đã tan đi.
Hắc Tâm Ma Chủ nói: “Đại hội Linh Lung quan trọng, Thiên Quân lo lắng thành chủ một mình khó chống, nên điều động hai người chúng ta đến âm thầm tương trợ.”
Đôi mắt đẹp của Bạch hoàng hậu gợn sóng, liếc trộm Thải Y Thần, trong lòng chán ghét đến cực điểm, thầm nghĩ, âm thầm tương trợ là quái sự, đơn giản là điều động các ngươi đến đây ngăn cản ta, sợ ta không nghe theo bài bố.
Nàng thẹn thùng như thiếu nữ, rút tay ngọc khỏi tay Thải Y Thần, uyển chuyển cười nói: “Hai vị đều là Đại Thần uy danh hiển hách, đến Tinh Hoàn Thiên sợ sẽ trêu đến Địa Ngục giới cảnh giác? Vạn nhất đưa tới Đại Thần Địa Ngục giới, xảy ra xung đột, chịu kiếp sẽ là Tinh Hoàn Thiên và Thần Nữ Thập Nhị phường.”
“Sẽ không, Địa Ngục giới sẽ chỉ cho là chúng ta còn bế quan tu luyện ở Thương Khâu.” Hắc Tâm Ma Chủ nói.
Thải Y Thần thấy Bạch hoàng hậu phiêu nhiên lui cách, trong lòng không vui, lạnh giọng nói: “Ngươi còn không rõ ý tứ của Bạch Thiên Quân sao? Nếu ngươi không nghe lời, hai người chúng ta sẽ tiếp quản Thần Nữ Thập Nhị phường.”
“Nghe nói 12 vị phường chủ Thần Nữ Thập Nhị phường ai nấy đều xinh đẹp Thiên Tiên, con gái ngươi lại xưng là đệ nhất mỹ nhân một đời mới, bản tọa sớm muốn thay ngươi mà vào, sau đó lấy thân phận chủ nhân trấn áp toàn bộ, từng người thải bổ.”
Sau lưng bọn họ, hai mắt Bạch hoàng hậu bắn ra hàn quang, nhưng lại áp chế sát ý, nói: “Ngươi lại nói đùa, thiếp thân sao dám không nghe Thiên Quân? Tính mệnh thiếp thân đều nắm trong tay Thiên Quân!”
Thải Y Thần mỉm cười gật đầu, nhìn chằm chằm bóng lưng thướt tha xinh đẹp của Bạch hoàng hậu với ánh mắt mê luyến.
Lúc này, bên ngoài Thần Nữ Vương Điện truyền đến thanh âm Bạch Khanh Nhi: “Bạch Khanh Nhi bái kiến thành chủ, có chuyện quan trọng thương lượng.”