Chương 2818: Dưới thiên môn thần chiến - Truyen Dich

Vạn Cổ Thần Đế - Cập nhật ngày Tháng 5 3, 2025

Vô Thượng cảnh Đại Thánh tự bạo Thánh Nguyên, hủy diệt năng lượng như tinh thần nổ tung, mỗi một đạo ánh sáng cũng giống như trảm thiên lợi kiếm, bắn về phía thập phương, có thể tùy tiện xuyên thủng Đại Thánh thân thể.

Gợn sóng năng lượng tác động đến ngàn dặm.

Huyết Đồ líu lưỡi:
– Vô Thượng cảnh Đại Thánh tự bạo Thánh Nguyên thật đáng sợ, nếu ở rất gần, liền xem như Chân Thần đều sẽ bị thương tích. Nếu phát sinh ở trong tinh không, không gian sẽ vỡ vụn mảng lớn, tinh thần sẽ từng khỏa vẫn lạc.

Trương Nhược Trần nói:
– Không chỉ đơn giản là tự bạo Thánh Nguyên, vị này Diêm La tộc Vô Thượng cảnh Đại Thánh tinh thần lực rất cường đại, thánh tâm cũng cùng một chỗ tự bạo, có thể đối với thánh hồn cùng tinh thần ý chí tạo thành ảnh hưởng.

Trương Nhược Trần trong lòng tiếc nuối, vừa rồi hắn có thể xuất thủ, trợ giúp Diêm Vô Thần, cứu vị kia tự bạo Thánh Nguyên Diêm La tộc Vô Thượng cảnh Đại Thánh.

Thế nhưng, lý trí nói cho hắn biết, không thể làm như vậy.

Bởi vì Diêm Vô Thần cùng Diêm Đình mang theo nhiệm vụ trọng yếu tiến vào Hắc Ám Chi Uyên, ký thác toàn bộ Hắc Ám Chi Uyên Diêm thị hi vọng, trên thân tất nhiên mang theo chí bảo.

Nhưng bọn hắn không sử dụng.

Bởi vậy có thể thấy được, nguy hiểm không chỉ đơn giản như trước mắt.

Dùng ra chí bảo, có lẽ hóa giải nguy cơ trước mắt, nhưng khi nguy hiểm thật sự giáng lâm, bọn hắn sẽ thúc thủ vô sách.

Huyết Đồ muốn lao ra, nhưng bị Trương Nhược Trần ôm đồm trở về, tiếp tục ẩn tàng.

Quỷ vân phá toái, âm hồn diệt hết, từng khối vỡ vụn kim giáp rơi xuống.

Giữa thiên địa quỷ khí hỗn loạn xoay quấn, như sợi thô như sương.

Nhìn những mảnh vỡ kim giáp kia, Trương Nhược Trần bừng tỉnh đại ngộ, nhưng không hề buông lỏng cảnh giác, ngược lại sinh ra kiêng kị sâu sắc.

Diêm Vô Thần là người đầu tiên đứng lên, cũng không vì quỷ vân bị đánh tan mà vui mừng.

Hắn lập tức quay đầu, phát hiện dưới màn sáng lưu ly giữa hai cây trụ trời, từng sợi quỷ khí ngưng tụ thành một tôn kim giáp lệ quỷ cao một trượng.

Kim giáp lệ quỷ hàn khí sâm nhiên, mặt xanh nanh vàng, trên thân tiêu tán đi ra quỷ khí hóa thành từng đạo âm hồn tóc tai bù xù.

“Bạch!”

Đạo thứ hai kim giáp lệ quỷ, đạo thứ ba kim giáp lệ quỷ…

Liên tiếp sáu đạo kim giáp lệ quỷ hiển hiện, xuất hiện tại sáu phương hướng khác nhau của bọn hắn. Từng cái trên thân đều phát ra cường hoành thần uy, Âm Sát chi khí đông kết đại địa, hình thành từng đầu sông băng màu đen như dây lưng.

Huyết Đồ cười:
– Sư huynh, ngươi biết những kim giáp lệ quỷ này là lai lịch gì không?

Trương Nhược Trần không nói.

– Là Quỷ Chủ con thứ ba Lạc bồi dưỡng Huyền Sát Âm Quỷ. Nghe nói Lạc nuôi tám con Huyền Sát Âm Quỷ, vừa rồi bị hủy một con, hẳn là còn bảy con mới đúng, sao chỉ còn sáu con?
Huyết Đồ hơi kinh ngạc.

Hắn không biết, Huyền Sát Âm Quỷ kia đã bị Trương Nhược Trần chém giết.

Trương Nhược Trần nhìn ra, sáu con Huyền Sát Âm Quỷ thể nội có thần hồn dung nhập, từng cái cường đại, khí tức cuộn trào.

Bọn chúng không chỉ là Huyền Sát Âm Quỷ, mà còn là sáu cỗ Thần Linh phân thân của Lạc.

Diêm La tộc tu sĩ đứng dậy, tụ tập lại một chỗ.

Bọn hắn có người chống lên Thánh khí, có người tế ra phù lục, có người phóng thích tinh thần lực tràng vực…, trong mắt tràn ngập kiêng kị, nhưng kiên quyết không sợ, tùy thời chuẩn bị tự bạo Thánh Nguyên chịu chết, bảo hộ Diêm Vô Thần cùng Diêm Đình.

Diêm Đình sắc mặt tái nhợt, âm khí quấn quanh.

Nàng từng bị Huyền Sát Âm Quỷ đánh từ xa một chưởng, bản thân trọng thương, truyền âm:
– Thiếu Tôn, không thể chờ đợi thêm nữa!

Diêm Vô Thần nhìn chung quanh sáu quỷ, lông mày sâu nhăn, khí tức hùng hậu:
– Lạc! Hắc Ám thâm uyên Diêm thị cùng Địa Sát Quỷ Thành không oán không cừu, ngươi làm vậy là gây thù hằn cho mình.

Một tôn Huyền Sát Âm Quỷ nói:
– Thiên Đạo pháp tắc, mạnh được yếu thua. Giết các ngươi, bản thần chỉ vì thôn phệ thánh hồn, tăng cao tu vi. Không cần thù oán gì. Hơn nữa, hôm nay đại thù đã kết xuống, vẫn nên trảm thảo trừ căn mới được.

– Chậm đã!
Diêm Vô Thần nói.
– Chân thân của ngươi ở phụ cận chứ? Đường đường Chân Thần, sao lại là hạng người gan chuột, vì sao không dám hiện thân gặp mặt?

Trong lòng các Vô Thượng cảnh Đại Thánh Diêm La tộc đều sinh ra mong đợi.

Chỉ cần chân thân Lạc xuất hiện, bọn hắn tự nhiên có nắm chắc giết chết hoặc trọng thương nó. Điều họ sợ là Lạc một mực sử dụng phân thân công kích, như vậy hôm nay bọn hắn sợ là dữ nhiều lành ít.

Thần âm của Lạc từ đằng xa truyền đến:
– Diêm Vô Thần, ngươi cho rằng bản thần sẽ trúng kế khích tướng của ngươi? Bản thần biết ngươi nhất định nắm giữ thí thần bảo vật.

– Lần này Hắc Ám Chi Uyên Diêm thị dốc toàn bộ lực lượng, hẳn là muốn cứu Diêm Hoàn Vũ bị nhốt trong Hắc Ám Chi Uyên. Đúng không?

– Đáng tiếc, Diêm Hoàn Vũ hơn phân nửa đã vẫn lạc, biến thành một bộ thần thi trong Hoang Cổ phế thành. Toàn bộ các ngươi sắp chết ở đây, Hắc Ám Chi Uyên Diêm thị cũng sẽ tùy theo hủy diệt.

Diêm Đình lửa giận khó bình:
– Ngươi dám chửi mắng lão tộc trưởng, ta muốn ngươi chết không nơi táng thân!

Nàng lấy ra một quyển trận đồ, đem nó triển khai.

Trận đồ khắc hoạ trên một tấm thần bì, thánh khí rót vào, trong thần bì lập tức hiện ra lít nha lít nhít trận pháp minh văn. Một con hung thú Hắc Lang từ trong trận đồ xông ra, ngã nhào Huyền Sát Âm Quỷ vừa mở miệng.

Sáu vị lão giả xuất hiện bên cạnh Diêm Đình, riêng phần mình đánh ra thể nội lực lượng, rót vào trận đồ.

“Xoạt!”
“Xoạt!”

Trong thần bì trận đồ, lại liên tiếp xông ra năm hung thú khác, hình thái khác nhau, công hướng năm tôn Huyền Sát Âm Quỷ còn lại.

Hung thú lực lượng cường đại, mỗi một cái đều là Thần Thú cấp bậc, trong khoảnh khắc đánh cho sáu tôn Huyền Sát Âm Quỷ nổ tung, áo giáp màu vàng óng nát bấy.

Huyền Sát Âm Quỷ bị xé nát, thế nhưng quỷ khí không tiêu tan, thần hồn bất diệt, vẫn lơ lửng xung quanh bọn hắn, như một đầu Hồn Hà đang lưu động.

Tiếng cười của Lạc vang lên trong quỷ vụ:
– Nguyên lai là « Thất Hung Trận Đồ » của Diêm La tộc, nghe nói phong ấn bảy con hung lệ Thần Thú, là chí bảo nhất đẳng thế gian.

Diêm Đình nói:
– Biết « Thất Hung Trận Đồ », còn không mau cút!

Lạc chân thân hiển hiện, đứng ngoài mấy chục dặm:
– Thất Thần Thú xác thực cường đại, nhưng các ngươi quá nhỏ yếu để khống chế trận đồ. Chờ thánh khí trong người các ngươi tiêu hao hết, không thể tiếp tục thôi động trận đồ, ta ra tay chẳng phải vừa có thể giết người, lại có thể đoạt bảo?

Lời của Lạc đánh trúng chỗ yếu hại của Diêm Đình.

« Thất Hung Trận Đồ » uy lực mạnh mẽ, nhưng cũng tiêu hao thánh khí tương đương, nếu không có nắm chắc nhất kích tất sát, không thể tùy tiện sử dụng.

Nhưng nếu hiện tại sử dụng, cũng chỉ có thể liều chết đến cùng.

Huyết Đồ hơi vểnh miệng, cười:
– Lạc này thiên tư bình thường nhưng quá phách lối, đừng nói Diêm Vô Thần, chính là Diêm Đình đột phá Thần cảnh cũng có thể đánh bại hắn. Sư huynh, chuyện nhỏ này giao cho ta, xem ta giáo huấn cháu trai này. Dù sao ta là bằng hữu của Diêm thị Hắc Ám Chi Uyên, từng có duyên gặp mặt lão tộc trưởng.

Lần này, Trương Nhược Trần không ngăn cản Huyết Đồ.

Nhưng sắc mặt hắn vẫn ngưng trọng, ánh mắt hướng hậu phương Lạc nhìn lại, luôn cảm thấy không thích hợp.

Trong bóng tối vô biên, dường như ẩn tàng nguy hiểm lớn hơn. Cảm giác này có chút tương tự Quỷ thú quỷ loại, nhưng lại khác biệt.

Diêm Vô Thần có cảm giác lực rất mạnh, có chung kiêng kị với Trương Nhược Trần. Đáng tiếc, Chân Thần Lạc này đã khiến bọn hắn mệt mỏi ứng phó, lâm vào hoàn cảnh gian khổ nguy nan, đâu còn dư lực ứng phó cái khác?

Đoạn đường Hắc Ám Chi Uyên này hẳn là trắc trở lớn nhất trước khi hắn thành thần.

Diêm Đình không muốn ngồi chờ chết, cùng sáu vị lão giả khống chế sáu hung thú công kích Lạc. Lạc cười, căn bản không liều mạng, phi thân thối lui về phía xa.

Đồng thời, cánh tay Lạc vung lên cách không.

Quỷ khí lơ lửng quanh Diêm Vô Thần cùng đám Vô Thượng cảnh Đại Thánh Diêm La tộc ngưng tụ thành một thanh trường mâu trượng nhị, đánh vào ngực một vị Vô Thượng cảnh Đại Thánh.

“Phốc phốc!”

Vị kia Vô Thượng cảnh Đại Thánh kêu thảm một tiếng, ngã trong vũng máu.

Diêm Đình quay đầu nhìn thoáng qua, hai mắt như muốn nhỏ ra huyết dịch, vội vàng khống chế « Thất Hung Trận Đồ » đuổi đến trở về, để phòng Lạc lại hạ sát thủ.

Lực lượng Chân Thần quá cường đại, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, Vô Thượng cảnh Đại Thánh ở trước mặt hắn không hề có lực hoàn thủ. Tu sĩ Diêm La tộc đều lòng người bàng hoàng, biết hôm nay sợ là dữ nhiều lành ít.

Diêm Đình cùng sáu vị Vô Thượng cảnh Đại Thánh thể nội thánh khí tiêu hao lớn, quang mang « Thất Hung Trận Đồ » dần ảm đạm.

Chân thân Lạc lại ép tới gần, yên lặng chờ bọn hắn thay người thôi động trận đồ.

Thời điểm bọn hắn thay người chính là lúc Lạc xuất thủ.

Mồ hôi trên trán Diêm Đình rơi xuống từng giọt:
– Thiếu Tôn, trên người của ngươi…

Diêm Vô Thần cắt ngang nàng:
– Thôi, hôm nay ta chỉ có thể mạo hiểm độ kiếp, trùng kích Thần cảnh. Một khi ta phá cảnh, chính là tử kỳ của Lạc.

Hắn cố ý nói ra câu này, lập tức hai tay bóp ra “Dữ Nguyện Ấn”, thể nội lực lượng nhanh chóng trào ra.

Lạc nào dám để Diêm Vô Thần độ kiếp phá cảnh, phát hiện « Thất Hung Trận Đồ » càng thêm ảm đạm, năm hung thú đều bị ép trở lại trong đồ, chỉ còn một.

“Bạch!”

Lạc hai tay ôm tròn.

Giữa hai chưởng, trong vòng tròn tâm, lít nha lít nhít quy tắc thần văn ngưng tụ thành một cây thần mâu đen nhánh, bay về phía Diêm Vô Thần.

Đồng thời hắn theo sát sau thần mâu, tay trái bắt ấn, thôi động quỷ môn thần thông.

– Thiếu Tôn cẩn thận!

Một lão bối Vô Thượng cảnh Đại Thánh muốn xông lên đỡ cho Diêm Vô Thần một kích, nhưng không kịp.

Thấy thần mâu đen nhánh sắp đánh trúng Diêm Vô Thần, tất cả tu sĩ Diêm La tộc đều muốn nhấc tim lên cổ họng, khẩn trương phẫn nộ, phát ra từng tiếng gào.

“Bạch!”

Một vệt thần quang vọt tới trước người Diêm Vô Thần, ngưng tụ thành một thân ảnh khôi ngô, một phát bắt lấy thần mâu đen nhánh.

Thấy đạo thần ảnh đột nhiên xuất hiện này, Lạc biến sắc, nhưng không kịp lui lại, đối phương đã đánh ra một quyền. Trước nắm đấm bày biện ra một vùng huyết hải, thần kình cuồn cuộn.

“Bành!”

Lạc bay rớt ra ngoài, quỷ khí trên người hỗn loạn, quỷ thể xuất hiện dấu hiệu phá toái.

Huyết Đồ thét dài:
– Ngươi gan to lắm, đều là tu sĩ Địa Ngục giới lại tự giết lẫn nhau. Ta là Đại Đồ Chiến Thần Hoàng tọa hạ Tử Vong Thần Tôn, bằng hữu của Hắc Ám Chi Uyên Diêm thị, hôm nay phải giáo huấn ngươi. Ngươi có bảo vật gì mau lấy ra đi, để lát nữa không còn cơ hội thi triển.

Huyết Đồ song chưởng hướng về phía trước đánh ra, như bài sơn đảo hải, một mảnh biển lửa nóng rực hiển hiện, mãnh liệt như sóng biển trùng kích lên thân Lạc.

Huyết Đồ có tạo nghệ cực cao trên hỏa diễm.

Khi chưa thành thần, hắn luyện Luyện Ngục Chi Hỏa, Huyết Viêm Thần Hỏa của Huyết Viêm Chiến Thần, Phượng Minh Thần Diễm của Tử Vong Thần Tôn, dung hợp lại cùng nhau, tu luyện ra “Đại Đồ Thần Hỏa” của riêng mình, từ đó Hỏa Chi Đạo nhập thần.

Bây giờ bước vào Thần cảnh, nhiệt độ Đại Đồ Thần Hỏa đạt tới 5 triệu cấp, trong nháy mắt nhóm lửa Thần Khu quỷ thể của Lạc.

Rất nhiều độc giả hỏi nội dung cốt truyện Hắc Ám Chi Uyên còn viết bao lâu.

Thật ra không bao lâu, chỗ thiên môn này là cốt truyện cuối cùng!

Còn có độc giả hỏi vì sao nhân vật chính lại yếu như vậy. Mồ hôi, thật ra ta vẫn thấy nhân vật chính quá mạnh, ở Hắc Ám Chi Uyên cơ hồ treo lên đánh hết thảy Chư Thần, quá vô địch, nên mới đè ép lại khi viết.

Quay lại truyện Vạn Cổ Thần Đế

Bảng Xếp Hạng

Chương 4078: Nhất kiếm đánh bay

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 5 3, 2025

Chương 2906: Hoang Thiên chi phẫn

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 5 3, 2025

Chương 4077: Nghịch ta thì chết

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 5 3, 2025