Chương 3819: Chịu nhục - Truyen Dich
Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 5 2, 2025
“Ma Vân Thiên đại nhân hảo thủ đoạn, hôm nay ta Hắc Kim trùng tộc nhận thức, xin từ biệt.”
Tạp Mễ Lạp ngăn lại dưới trướng, dĩ nhiên chịu đựng tức giận nhận thua muốn đi, không hề có ý định vì tộc nhân dưới quyền mình trả thù.
“Đại nhân?”
Những cao thủ Hắc Kim trùng tộc vừa bị Tạp Mễ Lạp ngăn lại, cùng với vài tên Tôn Giả còn lại đều khó có thể tin nhìn Tạp Mễ Lạp. Tộc nhân của bọn họ bị giết, vậy mà đại tướng quân lại muốn bỏ đi như vậy sao?
“Chịu nhục? Tạp Mễ Lạp, điểm này ta ngược lại xem thường ngươi. Bất quá, bản tọa đã động thủ, ngươi cho rằng sẽ để cho các ngươi yên ổn rời khỏi sao?”
Ma Vân Thiên cười nhạo một tiếng, mang theo ý giễu cợt.
“Động thủ!”
Ma Vân Thiên cười lạnh một tiếng, vung tay lên, tức khắc vài tên cao thủ Ma Thiên Quỷ tộc ào ào hóa thành từng đạo âm vân đáng sợ, hướng đám người Hắc Kim trùng tộc Tạp Mễ Lạp nhẹ nhàng lướt tới.
“Giết!”
Tạp Mễ Lạp trong lòng cảm thấy nặng nề, đây là một màn hắn không muốn thấy nhất, nhưng hắn cũng là một kẻ quả đoán. Hắn nghe Ma Vân Thiên nói vậy, cũng biết dù thế nào, Ma Vân Thiên cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Bốn gã Tôn Giả Hắc Kim trùng tộc còn lại cũng không phải là đồ ngốc, nghe được chữ “giết” kia, không còn màng tới việc động thủ với Thứ Thiên Khung đang bị thương, trong nháy mắt hóa thành sát khí đáng sợ. Từng đạo hắc kim lợi nhận biến ảo thành phong bạo hắc kim lợi nhận đầy trời, đánh giết về phía đám người Ma Vân Thiên.
Cùng lúc đó, trong tay Tạp Mễ Lạp lại xuất hiện một cái phù lục. Phù lục này trán phóng ánh sáng màu xanh biếc, mang theo khí tức tự nhiên, trong thời gian cực ngắn đã bị kích phát, sau đó bao phủ về phía Ma Vân Thiên.
Đây là bảo vật bọn hắn có được từ trên người Đức Lỗ Y tộc. Phù lục này tương đương với đỉnh phong Nhân Tôn cấp bậc, mặc dù không thể làm gì Ma Vân Thiên, nhưng cũng đủ để đối phương lùi lại chốc lát.
Chỉ cần có thể khiến Ma Vân Thiên lùi lại trong khoảnh khắc đó, bọn họ sẽ có cơ hội giết ra ngoài.
Trong lúc nhất thời, phong bạo hắc kim lợi nhận đầy trời, phù lục lục sắc chớp động, khí thế vô cùng kinh người.
Ầm! Tạp Mễ Lạp thôi động đầy trời hắc kim lợi nhận nổ bắn ra đi, bao phủ tứ phương thiên địa, kết hợp khí tức phù lục lục sắc, gào thét về phía Ma Vân Thiên. Đồng thời, trong tay hắn lại xuất hiện một hạt châu màu đen.
Tần Trần nhận ra hạt châu màu đen này. Trong truyền thừa của Thiên Độc Đan Tôn có ghi chép về nó, tên là Huyết Độc Châu, được luyện chế bằng cách dung hợp mệnh huyết của rất nhiều cao thủ đã ngã xuống, chứa độc tố mãnh liệt cùng lực sát thương. Uy lực của nó tùy thuộc vào thực lực của những cao thủ đã ngã xuống.
Huyết Độc Châu mà Tạp Mễ Lạp thả ra, e rằng ít nhất cũng có uy lực của đỉnh phong Nhân Tôn.
Không thể không nói, Tạp Mễ Lạp mặc dù có chút kiêu ngạo và ti tiện, nhưng khi gặp nguy hiểm, hắn gần như không do dự. Phù lục lục sắc và Huyết Độc Châu đồng thời được thi triển, chỉ vì có thể chế trụ Ma Vân Thiên trong chốc lát.
Nếu có thể giết được đối phương thì tốt nhất, dù không giết được, cũng có thể chế trụ đối phương, để bọn họ lợi dụng khoảng thời gian này mà chạy trốn, không đến mức nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng Tần Trần lại thấy khi Ma Vân Thiên nhìn thấy Tạp Mễ Lạp liên tục tung ra những át chủ bài của mình, khóe miệng lại vẽ lên một nụ cười lạnh lùng.
Thấy nụ cười nhạt này, Tần Trần trong nháy mắt biết cho dù Hắc Kim trùng tộc Tạp Mễ Lạp có dốc hết thủ đoạn, e rằng cũng không phải đối thủ của Ma Vân Thiên. Đối phương dám lớn lối như vậy, nhất định có át chủ bài.
Ầm! Quả nhiên, ngay trong khoảnh khắc vô số phong bạo hắc kim lợi nhận kèm theo Huyết Độc Châu và phù lục lục sắc cuồn cuộn ập xuống, Ma Vân Thiên một lần nữa thôi động hắc sắc cổ bát sau lưng.
Đương một tiếng, hắc sắc cổ bát tản mát ra một cổ sương mù, đồng thời, trên người Ma Vân Thiên cũng nhanh chóng tràn ra một đạo âm vân đen kịt. Âm vân này như sương mù, trong nháy mắt bao phủ đám cao thủ Hắc Kim trùng tộc, bao gồm cả Tạp Mễ Lạp.
Tạp Mễ Lạp chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, sau một khắc, những tiếng nổ vang kịch liệt vang lên. Hắc kim lợi nhận phong bạo do người Hắc Kim trùng tộc thi triển khi nhập vào âm vân liền phát ra tiếng sấm kịch liệt. Vài tên Tôn Giả Hắc Kim trùng tộc đột nhiên bị từng đạo sợi tơ màu đen cuồn cuộn ra từ âm vân đánh vào người, ào ào thổ huyết bay ra ngoài.
Sưu sưu sưu! Vài tên Tôn Giả Hắc Kim trùng tộc sau khi bay ngược ra ngoài, ngay lập tức bị Ma Vân Thiên mang theo cao thủ Ma Thiên Quỷ tộc bao vây lại. Từng đạo quỷ khí như mây khói trong nháy mắt bao trùm lên vài tên Tôn Giả, thoáng cái đưa bọn họ bao phủ trong sơn cốc.
“A!”
Trong sơn cốc truyền đến tiếng kêu thê lương thảm thiết. Vài tên Tôn Giả Hắc Kim trùng tộc bị cao thủ Ma Thiên Quỷ tộc vây lại, trên người bắt đầu ăn mòn ra từng đạo vết thương, cả người bị từng sợi tơ màu đen xuyên thấu cơ thể, thống khổ giãy dụa rống giận, ai nấy đều bị trọng thương.
Rầm rầm rầm! Bọn họ điên cuồng thôi động phong bạo hắc kim lợi nhận, toan tính chặt đứt sợi tơ màu đen mà cao thủ Ma Thiên Quỷ tộc thi triển, nhưng lại chẳng thấm vào đâu. Phong bạo hắc kim lợi nhận của bọn họ căn bản không thể chặt đứt những sợi tơ màu đen đó, chỉ có thể cắt ra từng đạo lỗ thủng trên đó. Nhưng chỉ khoảng nửa khắc, những sợi tơ màu đen lại được đám mây khói đen bao phủ, nhanh chóng bù đắp lại. Ngã xuống chỉ là vấn đề thời gian.
Không chỉ có vài tên Tôn Giả Hắc Kim trùng tộc bị cao thủ Ma Thiên Quỷ tộc dùng sợi tơ màu đen vây khốn, mà Tạp Mễ Lạp cũng đồng dạng không dễ chịu, cả người đầy tiên huyết. Phù lục lục sắc và Huyết Độc Châu hắn vừa phóng ra bị vô số sợi tơ màu đen vây lại. Đồng thời, hắc sắc cổ bát cũng huyền phù trên không trung, liên tục toát ra từng đạo vầng sáng màu đen bao phủ Tạp Mễ Lạp.
Dưới vầng sáng màu đen tràn ra từ hắc sắc cổ bát, phù lục lục sắc và Huyết Độc Châu mà Tạp Mễ Lạp phóng ra hoàn toàn không có biện pháp kích phát.
Những sợi tơ màu đen lại càng ngày càng nhiều, mang theo quỷ lực thâm trầm, điên cuồng quấn quanh Tạp Mễ Lạp. Tạp Mễ Lạp chỉ có thể điên cuồng thôi động phong bạo hắc kim lợi nhận của mình, đánh vào người Ma Vân Thiên.
Nhưng trên người Ma Vân Thiên hiện lên một bộ khải giáp do từng mảnh lân giáp cấu thành. Phong bạo hắc kim lợi nhận của Tạp Mễ Lạp đánh vào khải giáp, chỉ phát ra tiếng leng keng, lưu lại vài vết thương trên giáp y, nhưng căn bản không thể oanh phá thân thể Ma Vân Thiên.
“Nội Đạo Giáp Y từ phòng đấu giá Hắc Thị? Dĩ nhiên rơi vào tay ngươi.”
Tạp Mễ Lạp kinh sợ nhìn Ma Vân Thiên. Khải giáp trên người Ma Vân Thiên dĩ nhiên là Nội Đạo Giáp Y, món bảo vật hâm nóng đầu tiên tại hội đấu giá Hắc Thị trước đó.
Không chỉ Tạp Mễ Lạp kinh sợ, mà Tần Trần cũng có chút ngạc nhiên. Hắn không ngờ Nội Đạo Giáp Y lại bị Ma Vân Thiên của Ma Thiên Quỷ tộc vỗ được. Khó trách người này lại không hề sợ hãi.
Lúc này, sự kinh sợ trong lòng Tạp Mễ Lạp có thể tưởng tượng được. Ma Vân Thiên bị phong bạo hắc kim lợi nhận của hắn đánh trúng, nhưng y phục chỉ hơi xộc xệch, thần sắc vô cùng bình tĩnh. Rõ ràng là hắn không hề bị thương tổn gì lớn do phong bạo hắc kim lợi nhận của Tạp Mễ Lạp gây ra.