Chương 2769: Thần Nữ sẩy thai - Truyen Dich
Vạn Cổ Thần Đế - Cập nhật ngày Tháng 5 2, 2025
Diêm Chử là người của Diêm thị ở Hắc Ám Chi Uyên, là tu sĩ duy nhất vượt qua thần kiếp trong ngàn năm gần đây.
Sau khi thành thần, hắn khôi phục diện mạo trung niên, trông trẻ ra không ít. Diêm Chử đi trên đường phố Thất Oan Thánh Thành, tay cầm một chiếc tẩu thuốc, không rời nửa bước.
Diêm Đình là đường muội của Diêm Vô Thần, tu vi đạt tới Bán Thần đỉnh phong, là cường giả dưới Thần cảnh mạnh nhất Diêm thị ở Hắc Ám Chi Uyên, chỉ sau Diêm Vô Thần.
Nàng trông chỉ độ hai mươi, khoác Loan Vũ Y màu xanh, mũ trùm bên ngoài màu đỏ thẫm.
Vì quanh năm tu luyện Hắc Ám chi đạo, Diêm Đình mang hàn khí cực thịnh. Tu sĩ trên đường phố dù thấy dáng người nàng lồi lõm, uyển chuyển, nhưng không ai dám tới gần vén mũ, mong thấy chân dung.
Diêm Chử và Diêm Đình đến Sinh Tử Giới Tinh là để âm thầm tiếp ứng Trương Nhược Trần.
Bỗng nhiên, Diêm Chử dừng bước, đôi mắt tang thương sâu thẳm nhìn về phía một gốc Thánh Thụ cao ngàn trượng cạnh đường.
Thánh Thụ giống như thương tùng, thân cây chỗ lớn nhất có đường kính hơn ngàn mét.
Thánh Thụ bị khoét rỗng, dựng lên một tửu các, từng tầng từng tầng hướng lên trên, là một danh thắng ở Thất Oan Thánh Thành, tên là “Nhất Thụ Vân Yên tửu cư,” có thể dễ dàng chứa mấy vạn tu sĩ.
Diêm Đình hỏi:
– Thúc công sao bỗng dừng lại?
– Vào xem.
Diêm Chử rít một hơi thuốc, cất bước đi vào.
Lập tức, tiếng cười yêu ma quỷ quái, tiếng sáo trúc quản huyền, tiếng nói chuyện trời đất, tiếng vui cười giận mắng… hỗn tạp ập đến, bên trong náo nhiệt vô cùng.
Diêm Chử liếc nhìn Huyết Đồ đang ngồi ở vị trí chủ tọa, rồi dẫn Diêm Đình đến một góc khuất.
Diêm Đình nhận ra Huyết Đồ, nói:
– Đây chẳng phải là…
Diêm Chử khẽ gật đầu với nàng, truyền âm:
– Tình hình Sinh Tử Giới Tinh giờ ba vân quỷ quyệt, trong Nhất Thụ Vân Yên tửu cư này có không ít hạng người tu vi mạnh mẽ. Có lẽ có Thần Linh ẩn tàng trong đó, chúng ta nên điệu thấp một chút thì hơn.
Ánh mắt Diêm Đình rơi trên người Huyết Đồ, nàng rất hứng thú với nhân vật nhất đẳng thế tục này.
Đương nhiên, nàng càng tò mò về Trương Nhược Trần, người được mệnh danh là thần thoại thế tục. Đến cùng hắn là người thế nào mà có thể một kiếm đánh bại ba vị thiên tài Nguyên hội cấp?
Trong lòng nàng, đường huynh Diêm Vô Thần đã là thần thoại.
Huyết Đồ đang đau đầu vì vừa muốn bịa đặt, lại vừa phải truyền bá tin tức.
Nhưng hắn là Huyết Đồ, trí tuệ cỡ nào!
Thế là hắn quyết định quang minh chính đại truyền bá tin tức, đồng thời mượn đó tạo chứng cứ ngoại phạm rằng việc bịa đặt không liên quan đến hắn.
Hắn dễ dàng mời được bốn vị Thần Tử, ba vị Thần Nữ của Sinh Tử Giới Tinh và năm vị Đại Thánh Vô Thượng cảnh có thân phận siêu nhiên đến Nhất Thụ Vân Yên tửu cư, nhờ thân phận đệ tử Tử Vong Thần Tôn.
Hơn mười tu sĩ thay nhau thổi phồng Huyết Đồ, người mời rượu, kẻ lấy lòng.
Chẳng bao lâu, Huyết Đồ đã ngà ngà say.
Tử Lăng Thần Nữ là con gái của Ngự Thần, dung mạo chỉ có thể coi là trung bình khá, nàng lộ ra một nụ cười trong mắt, thầm nghĩ:
– Dù ngươi Huyết Đồ tu vi cường tuyệt, uống Tam Hồn Nhưỡng vẫn phải say gục.
Nhân lúc Huyết Đồ chưa say hẳn, Tử Lăng Thần Nữ vội hỏi:
– Huyết Đồ Thần Tử là sư đệ của thần thoại thế tục Trương Nhược Trần, quan hệ thân mật, có biết Trương Nhược Trần và Bàn Nhược Thần Nữ có quan hệ như thế nào không? Vì sao Bàn Nhược Thần Nữ lại không tiếc đối địch với Minh Điện vì hắn?
– Đúng đó, Huyết Đồ Thần Tử mau kể cho chúng ta nghe đi.
– Trương Nhược Trần là thần thoại thế tục, Bàn Nhược Thần Nữ đã là Chân Thần, sao có thể vọng nghị? Huyết Đồ tuyệt đối không nên kể những chuyện phạm kỵ như vậy.
Một vị Đại Thánh Vô Thượng cảnh cố ý nói vậy.
Tử Lăng Thần Nữ đáp:
– Huyết Đồ Thần Tử chỉ còn cách thành thần một bước, sao lại e ngại những điều này?
Huyết Đồ cố ý làm ra vẻ đã say, bộp một tiếng, đập tay xuống bàn, trợn mắt:
– Có gì mà không dám kể? Kể cho các ngươi nghe cũng không sao, nhưng các ngươi tuyệt đối đừng truyền ra ngoài.
– Thần Tử mau kể đi, bản thánh đã phóng xuất Đạo Vực, đảm bảo không ai nghe được ngươi nói.
Một vị Đại Thánh Vô Thượng cảnh nói.
Khóe miệng Diêm Đình hơi nhếch lên, lộ vẻ khinh thường.
Một Đạo Vực của Đại Thánh Vô Thượng cảnh, nàng tự có bí thuật để xuyên thấu, lặng lẽ nghe ngóng.
Huyết Đồ đặt hai tay lên bàn, hạ thấp giọng:
– Kỳ thật sư huynh ta và Bàn Nhược Thần Nữ đã sớm tư định chung thân, thậm chí…
– Thậm chí gì?
Tử Lăng Thần Nữ hỏi.
Huyết Đồ nói:
– Thậm chí đã gạo nấu thành cơm rồi, hắc hắc!
Các Thần Tử, Thần Nữ, Đại Thánh Vô Thượng cảnh ngồi quanh bàn nhìn nhau, rõ ràng là bị kinh ngạc không nhẹ.
Tử Lăng Thần Nữ mừng rỡ trong lòng, có được tin này không khác nào lập công lớn.
Nàng nhìn Huyết Đồ, không khỏi thêm phần coi thường.
Cái gọi là nhân vật đại diện Nguyên hội cấp cũng chỉ có vậy, chỉ vài chén Tam Hồn Nhưỡng đã khiến hắn tiết lộ bí mật động trời của Trương Nhược Trần và Bàn Nhược.
Huyết Đồ không biết có phải thật sự có men say hay không, tiếp tục thêm mắm dặm muối:
– Các ngươi không ngờ sư huynh ta lợi hại đến vậy hả? Cái gọi là Thần Nữ lạnh như băng sương, trước mặt hắn đơn giản chỉ như dê con ngoan ngoãn.
– Dù nàng phá cảnh thành Chân Thần, gặp sư huynh ta vẫn phải chủ động ôm ấp yêu thương, tự xưng Nhược Nhược.
– Ngàn năm trước, vào ngày Bàn Nhược Thần Nữ đính hôn với Diêm Vô Thần, vì sao sư huynh ta phải cùng Diêm Vô Thần quyết chiến sinh tử? Vì Bàn Nhược Thần Nữ đã mang thai, sư huynh bị ép bất đắc dĩ, chỉ còn hạ sách này.
– Cái gì? Ngàn năm trước Bàn Nhược Thần Nữ đã mang thai con của Trương Nhược Trần?
Một Thần Nữ kinh hô.
Huyết Đồ lộ vẻ không vui, nói:
– Có gì lạ đâu? Minh châu của Diêm La tộc là Diêm Chiết Tiên mới quen sư huynh ta bao lâu, chẳng phải cũng bụng mang dạ chửa đó sao?
– Trì Dao Nữ Hoàng Côn Lôn Giới thù sâu như biển với sư huynh ta, còn không phải ngoan ngoãn sinh cho sư huynh ta một trai một gái đó sao?
– Các ngươi sao lại ngạc nhiên thế?
– Phong Lưu Kiếm Thần há chỉ là hư danh? Sư huynh ta anh tư cỡ nào, tu vi bực nào, mị lực đến đâu.
Tử Lăng Thần Nữ nhíu mày, nghi ngờ:
– Không đúng! Nếu ngàn năm trước Bàn Nhược Thần Nữ đã mang thai con của Trương Nhược Trần, vậy đứa bé đâu?
– Đứa bé…
Huyết Đồ ngẩn người một lát rồi thở dài:
– Ai ngờ, ai ngờ đứa bé vốn nên được phong làm Thần Nữ lại đột ngột bị ám sát? Bàn Nhược Thần Nữ vì kế thừa vị trí Thần Nữ đành phải bỏ thai.
Mọi người hít vào một ngụm khí lạnh.
Huyết Đồ nói tiếp:
– Đương nhiên, chủ yếu vẫn là vì sư huynh ta đính hôn với La Sa công chúa, Bàn Nhược Thần Nữ chịu kích thích quá lớn, chán nản thoái chí nên mới đưa ra quyết định cực đoan này. Ai! Đáng thương sư chất ta chưa kịp ra đời đã chết yểu trong bụng.
– Vì chuyện này, sư huynh ta và Bàn Nhược Thần Nữ đã náo loạn không ít. Nhưng hai người chung quy tình cảm sâu đậm, từng cùng chung hoạn nạn, ngàn năm sau gặp lại liền tình cũ cháy lại. Ngàn năm củi khô gặp ngàn năm liệt hỏa, ta không thể kể tiếp với các ngươi được.
Một Đại Thánh Vô Thượng cảnh nói:
– Ta nghe nói, Trương Nhược Trần trở về ngàn năm sau, người đầu tiên gặp chính là Bàn Nhược Thần Nữ. Hoàng tử Thiên La Thần Quốc đến đón cũng bị cự ngoài cửa.
– Chắc chắn bị cự ngoài cửa rồi!
– Hoa nhà nào thơm bằng hoa dại, vị hôn thê của mình sao thơm bằng vị hôn thê của người khác? Ha ha!
…
Đúng như Diêm Chử nói, trong Nhất Thụ Vân Yên tửu cư tụ tập không ít cường giả, không thiếu Thần Linh.
Những cường giả này cũng vểnh tai lắng nghe.
Ai nấy đều kinh hãi!
Dù sao, Trương Nhược Trần và Bàn Nhược đều là nhân vật phong vân thiên hạ hiện nay.
Nếu lời này truyền ra từ miệng tu sĩ khác, mọi người đừng nói là tin, nghe cũng chẳng muốn nghe. Nhưng từ miệng Huyết Đồ đang say nói ra, bọn họ lại tin chắc không nghi ngờ.
Huyết Đồ mới đây còn giúp Trương Nhược Trần thu lấy Thập Giới.
Quan hệ hai người thân mật, tình nghĩa sư huynh đệ sâu đậm đến mức nào!
Huyết Đồ chỉ cần tỉnh táo một chút cũng không thể đem bí mật bất lợi cho Trương Nhược Trần nói ra.
Hàn khí trên người Diêm Đình bộc phát, tức giận run rẩy:
– Không ngờ Bàn Nhược Thần Nữ lại là một người coi thường nữ tử như vậy, Trương Nhược Trần còn không bằng cầm thú, thiệt cho đường huynh còn xem hắn là bạn tri kỷ. Đáng thương đường huynh, sợ là còn bị lừa gạt.
Diêm Chử dùng thủ đoạn của Thần Linh cuốn Diêm Đình vào trong khí tràng, nói:
– Không thể trách bọn họ được, dù sao Trương Nhược Trần và Bàn Nhược đã có tình cảm từ trước. Chỉ có thể nói, Phúc Lộc Thần Tôn có ý tốt lại sai điểm uyên ương.
– Dù sao đi nữa, nếu chuyện này bị đồn ra ngoài, chẳng phải đường huynh sẽ bị thiên hạ tu sĩ chế giễu sao?
Diêm Đình hết sạch hảo cảm với Trương Nhược Trần và Bàn Nhược.
Nàng nói tiếp:
– Huyết Đồ này chỉ giỏi làm hỏng việc, nói những lời ảnh hưởng lớn như vậy mà cũng tùy tiện thốt ra được sao?
Ở một bàn khác, có hai tu sĩ ngồi.
Đó là Cung Nam Phong và Hứa Như Lai của Thiên Vận Ti thuộc Vận Mệnh Thần Điện.
Cung Nam Phong là khí linh của Thiên Xu Châm, được xưng là biết hết mọi chuyện trên đời, một Đạo Vực của Đại Thánh Vô Thượng cảnh tự nhiên không thể ngăn được giác quan của hắn.
– Thật không thể tin được, quá sức tưởng tượng, Trần sao lại lợi hại đến vậy, ngay cả Bàn Nhược Thần Nữ ngàn năm băng sơn kia cũng bị hắn chinh phục.
Cung Nam Phong chấn kinh tột độ.
Ngàn năm trước, hắn tự nhiên không đi cảm nhận việc Bàn Nhược Thần Nữ có mang thai hay không.
Đó là bất kính với Thần Nữ!
Hứa Như Lai thở dài:
– Phiền phức rồi! Nếu Bàn Nhược Thần Nữ và Trương Nhược Trần tình cũ cháy lại, có nàng ngăn ở giữa, ta phải làm sao?
Cung Nam Phong nói:
– Ngươi thật cố chấp, dù tên Trần xuất hiện trên «Nghịch Thần Quyển» thì sao? Tên Phong Đô Đại Đế còn đứng đầu «Nghịch Thần Quyển» đó thôi!
Hứa Như Lai nói:
– Phàm là tu sĩ xuất hiện trên «Nghịch Thần Quyển» đều phải chết. Thiên Vận Ti không giết được Phong Đô Đại Đế nên chỉ có thể thỏa hiệp. Nhưng ta có thực lực giết Trương Nhược Trần, lại giả vờ như không thấy gì cả, còn tư cách gì làm Thần Linh của Thiên Vận Ti?
Hứa Như Lai đã phá cảnh từ mấy trăm năm trước.
Cung Nam Phong nói:
– Nhưng tên hắn cũng xuất hiện trên «Thiên Đạo Quyển». Vậy giải thích thế nào? Ta thấy ngươi rảnh rỗi sinh nông nổi thôi.
Trong mắt Hứa Như Lai lộ vẻ mờ mịt.
Người vào «Nghịch Thần Quyển» nghĩa là nghịch thiên mà đi, nghịch Thiên Đạo, nghịch vận mệnh, mang một cỗ địch ý mãnh liệt với vận mệnh, là tu sĩ Vận Mệnh Thần Điện nhất định phải diệt trừ.
Người vào «Thiên Đạo Quyển» mang ý nghĩa thuận theo Thiên Đạo và vận mệnh, là tu sĩ thân cận và bảo vệ vận mệnh, cần trọng điểm bồi dưỡng.
Vừa vào «Nghịch Thần Quyển» lại vừa vào «Thiên Đạo Quyển», từ xưa đến nay chỉ có Trương Nhược Trần là người duy nhất.
Chính vì mang lòng hiếu kỳ và nghi hoặc vô biên, Hứa Như Lai mới đến Sinh Tử Giới Tinh.
Đến nay hắn vẫn chưa nghĩ ra có nên giết Trương Nhược Trần hay không.
Cung Nam Phong nói nhỏ:
– Ngươi nhìn xem, Bàn Nhược Thần Nữ và Trần đã hòa hảo, Trần chắc chắn là thân cận vận mệnh. Hơn nữa, hắn đã bị xóa tên khỏi «Thần Trữ Quyển», không còn uy hiếp gì, hay ngươi tha cho hắn một lần đi?