Chương 2587: Âm Dương Thần Sư - Truyen Dich
Vạn Cổ Thần Đế - Cập nhật ngày Tháng 5 1, 2025
Dạ Xoa tộc tổ giới khoảng cách Hắc Ám Đại Tam Giác tinh vực rất gần, chí ít đối với Thần Linh mà nói là như thế này.
Bạch Khanh Nhi cùng Địa Ngục giới các đại thế lực tu sĩ, một đường chiến đi Kiếm Nam giới, náo ra động tĩnh cực lớn, trực tiếp là từ Dạ Xoa tộc tổ giới trên không bay qua.
Mặt trời lặn, Ái Liên Quân rốt cục đánh thức Ngọc Linh Thần, vị Cổ Thần đang ngủ say của Dạ Xoa tộc, đem những chuyện gần đây xảy ra, kỹ càng bẩm báo.
Ngọc Linh Thần thức tỉnh từ trong một mảnh hải vực cổ lão, ngưng tụ ra một đạo thân thể giống như thật mà lại như hư trên mặt biển.
Ánh mắt nàng nhìn về phía Hắc Ám Đại Tam Giác tinh vực, tự nhủ:
– Bản Nguyên Thần Điện rốt cục sắp xuất thế sao?
– Sư tôn sao xác định là Bản Nguyên Thần Điện sắp xuất thế? – Ái Liên Quân kinh ngạc hỏi.
Hắn vẫn cảm thấy cái gọi là Bản Nguyên Thần Điện thuần túy là giả dối, là có người muốn lợi dụng nó để gây sóng gió, đạt tới mục đích không muốn người biết.
Ngọc Linh Thần đáp:
– Có một số việc vẫn chưa tới lúc ngươi nên biết. Kỳ thật, Hắc Ám Đại Tam Giác tinh vực rộng lớn vô biên kia, đã từng quần tinh xán lạn, có một cái văn minh cường đại đến cực điểm. Dạ Xoa tộc cùng văn minh đó có rất lớn nguồn gốc. Ngươi đi nói với Tộc Hoàng, đem hộ giới đại trận khởi động, để ứng phó nguy hiểm có thể xảy ra.
Ngọc Linh Thần hóa thành một đạo thần quang, lấy tốc độ không gì sánh kịp, hướng Hắc Ám Đại Tam Giác tinh vực bay đi.
Không lâu sau, nàng dừng lại tại biên giới Hắc Ám Đại Tam Giác tinh vực, nhìn về phía một viên tiểu hành tinh phía trước, ánh mắt lộ ra vẻ dị dạng.
Trên nham thạch tiểu hành tinh có hai bóng người.
Một đạo là Tu Thần Thiên Thần.
Thân hình Tu Thần Thiên Thần được bao bọc trong một đoàn thần quang, mơ hồ không rõ, nhưng Tu La Thần Chiến Hồn “Bát Tí Tu La” của hắn lại như một ngọn núi khổng lồ, đứng sừng sững trên hành tinh nhỏ.
Đạo thân hình còn lại chỉ cao bằng người thường, mặc một chiếc trường bào thêu ấn ký Nhật Luân, khuôn mặt tuấn lãng thần phong, tựa hồ chỉ khoảng ba mươi tuổi.
– Ngọc Linh Thần đây là muốn đi đâu? – Hắn cười hỏi.
Ngọc Linh Thần biết người này xuất hiện ở đây, mình không có cơ hội đi tìm Bản Nguyên Thần Điện, đành phải bay xuống tiểu hành tinh nham thạch, nói:
– Bản thần nghe nói có số lớn tiểu bối Địa Ngục giới tiến vào Hắc Ám Đại Tam Giác tinh vực, lòng sinh hiếu kỳ, dự định đến dò xét một hai. Không ngờ Thần Sư và Tu Thần Thiên Thần cũng tới.
Tu Thần Thiên Thần hừ nhẹ một tiếng, trong lòng không vui, nếu không bị Âm Dương Thần Sư ngăn cản, hắn đã sớm tiến vào Bản Nguyên Thần Điện.
Âm Dương Thần Sư thuộc về Vận Mệnh Thần Điện, là nhân vật số hai của Thiên Vận Ti, một trong tam ti, chỉ sau Thiên Vận Tôn Giả.
Âm Dương Thần Sư mỉm cười:
– Ngọc Linh Thần không cần tò mò. Tất cả mọi người đều là Thần Linh Địa Ngục giới, không có gì phải giấu diếm. Bản Nguyên Thần Điện xuất thế, tọa lạc tại Kiếm Nam giới trong Hắc Ám Đại Tam Giác tinh vực.
Ngọc Linh Thần không ngờ đối phương lại trực tiếp nói ra chân tướng, liền ra vẻ kinh ngạc:
– Bản Nguyên Thần Điện biến mất hơn ức năm trong truyền thuyết lại muốn xuất thế! Hai vị vì sao lại đợi ở đây mà không tiến vào Kiếm Nam giới?
Âm Dương Thần Sư cười mà không nói.
Tu Thần Thiên Thần âm trầm nói:
– Dạ Xoa tộc tổ giới và Hắc Ám Đại Tam Giác tinh vực chỉ cách nhau gang tấc. Ngọc Linh Thần ngươi không thể nào chưa từng đến dò xét chứ?
– Đúng là đã dò xét, đáng tiếc không thu hoạch được gì. – Ngọc Linh Thần thành thật đáp.
Tu Thần Thiên Thần cười lớn:
– Kiếm Nam giới cách biên giới Hắc Ám Đại Tam Giác tinh vực chỉ mấy ức dặm. Với tu vi của Ngọc Linh Thần mà lại không phát hiện ra?
Ngọc Linh Thần lộ vẻ lạnh lùng:
– Hắc Ám Đại Tam Giác tinh vực đã tồn tại vô tận tuế nguyệt. Không biết bao nhiêu tu sĩ đã đến dò xét, nhưng ai có thể phát hiện ra Kiếm Nam giới? Ý của Tu Thần đến cùng là gì?
Tu Thần Thiên Thần nói:
– Ngươi có biết vì sao chúng ta đợi ở đây mà không tiến vào Kiếm Nam giới không? Bởi vì Thần Sư nghi ngờ có người cố ý dùng Bản Nguyên Thần Điện làm mồi, bày ra cạm bẫy, dẫn dụ Thần Linh Địa Ngục giới đến chịu chết.
Ngọc Linh Thần tức giận:
– Chẳng lẽ các ngươi nghi ngờ bản thần đang bày cục?
– Dạ Xoa tộc luôn ấp ủ dã tâm trở thành tộc thứ 11 của Địa Ngục giới, hưởng thụ địa vị và quyền lực ngang bằng với thập đại tộc. Nếu Chư Thần Địa Ngục giới vẫn lạc, Dạ Xoa tộc thừa cơ trỗi dậy, không phải là không thể. – Tu Thần Thiên Thần nói.
– Tu Thần, nếu ngươi còn ăn nói hàm hồ, phỉ báng bản thần và Dạ Xoa tộc, đừng trách ta không khách khí.
Ngọc Linh Thần phóng xuất thần uy cuồn cuộn, một vùng biển thần khí rộng lớn dưới chân nàng hiện ra, đầy trời tinh thần run rẩy.
Sinh linh trong Dạ Xoa tộc tổ giới đều nhìn thấy một đám thần vân quầng sáng xuất hiện trong tinh không xa xôi.
Dù cách xa nhau trăm ức dặm, họ vẫn cảm nhận được một cỗ uy áp nhàn nhạt.
Tu Thần Thiên Thần không hề sợ hãi Ngọc Linh Thần, tiếp tục nói:
– Ngọc Linh Thần ngươi có nắm chắc vượt qua lần thứ tư Nguyên hội kiếp nạn không? Ta nhớ ngươi vượt qua lần thứ ba Nguyên hội kiếp nạn đã rất miễn cưỡng. Vì sao ngươi không đến Ngọc Hoàng giới tìm kiếm cơ duyên? Chẳng lẽ điều này không đáng nghi sao?
Ngọc Linh Thần đáp:
– Ta cũng muốn hỏi ngươi câu này. Vì sao Tu Thần ngươi không đến Ngọc Hoàng giới? Chẳng lẽ ngươi có nắm chắc vượt qua lần tiếp theo Nguyên hội kiếp nạn?
Tu Thần Thiên Thần cười lạnh liên tục:
– Chuyện của ta, ngươi quản được sao?
– Đã vậy, việc bản thần không đến Ngọc Hoàng giới, ngươi cũng quản được sao? – Ngọc Linh Thần hỏi.
Tu Thần Thiên Thần không đến Ngọc Hoàng giới vì biết mình bị thương quá nặng, dù tìm được vật giúp vượt qua Nguyên hội kiếp nạn trong Ngọc Hoàng giới cũng không có tác dụng lớn.
Ngược lại, nếu có thể thừa dịp Huyết Tuyệt Chiến Thần vắng mặt, đoạt xá Trương Nhược Trần, tương lai mới có nhiều cơ hội.
Tu Thần Thiên Thần nói:
– Bản Nguyên Chi Quang xuất hiện tại thánh địa Dạ Xoa tộc trong Bách Tộc Vương Thành. Ngọc Linh Thần giải thích thế nào?
– Ta đã nghe nói chuyện này, nhưng chưa kịp đến Bách Tộc Vương Thành dò xét. – Ngọc Linh Thần đáp.
Tu Thần Thiên Thần nói:
– E rằng đây là mưu kế của Dạ Xoa tộc, muốn dùng nó kinh động toàn bộ Địa Ngục giới, thu hút thế lực khắp nơi.
Ngọc Linh Thần liếc nhìn Âm Dương Thần Sư, thấy hắn im lặng, lo lắng Vận Mệnh Thần Điện cũng nghĩ như vậy, bèn vung ra một cái thần thủ, chụp về phía Tu Thần Thiên Thần.
– Tu Thần, Dạ Xoa tộc không oán không thù với ngươi. Ngươi vu khống như vậy, ta nhất định phải đòi lại công đạo cho Dạ Xoa tộc.
Ngọc Linh Thần xuất thủ cực nhanh, nhưng khi sắp chạm vào Tu Thần Thiên Thần, lại càng lúc càng chậm.
Tốc độ thời gian trôi qua quanh thân Tu Thần Thiên Thần gần như đứng im, mặc cho Ngọc Linh Thần một kích phá thiên toái địa, vẫn khó làm tổn thương hắn, dễ dàng bị hắn hóa giải.
Dù đang bị thương nghiêm trọng, Tu Thần Thiên Thần vẫn ở trạng thái đỉnh phong, không giống như khi giao thủ với Minh Vương, Huyết Hậu, Huyết Tuyệt Chiến Thần, bị thân thể yếu ớt của Trì Khổng Nhạc trói buộc, không thể thi triển thần lực, lại bị Yến Tử Bội ảnh hưởng thần hồn, khiến hắn không phát huy được một phần mười chiến lực, phải chịu vô cùng nhục nhã.
– Lại đến.
Ngọc Linh Thần tập trung, trên thân bùng nổ quang hoa chói mắt, phát ra khí tức kỳ hàn.
Tiểu hành tinh nham thạch dưới chân nàng trong nháy mắt hóa thành một viên băng cầu.
– Dừng tay!
Âm Dương Thần Sư can thiệp, không thấy thi triển diệu pháp gì, chỉ tự nhiên xuất hiện một đạo Âm Dương ấn ký lớn, ngăn cách Ngọc Linh Thần và Tu Thần Thiên Thần, đồng thời chuyển họ đến hai hướng khác nhau.
Ngọc Linh Thần và Tu Thần Thiên Thần cảm thấy thân thể mất khống chế, khi đứng vững trở lại, đã cách nhau mấy trăm dặm.
Ánh mắt họ cùng nhìn về phía Âm Dương Thần Sư, kinh ngạc.
Vị vãn bối mới trải qua hai lần Nguyên hội kiếp nạn này, tu vi đã đạt đến mức kinh khủng như vậy.
Âm Dương Thần Sư cười nói:
– Hai vị, xin an tâm chớ vội. Ngọc Linh Thần, không trách Tu Thần Thiên Thần nghi ngờ như vậy, dù sao Bản Nguyên Thần Điện xuất thế thật sự có nhiều điểm đáng ngờ. Thứ nhất, Cực phẩm Bản Nguyên Thần Tinh xuất hiện trong tay một tán tu Thánh cảnh là điều đáng nghi nhất. Thứ hai, Bản Nguyên Chi Quang xuất hiện trong Bách Tộc Vương Thành chắc chắn là có người cố ý. Thứ ba, Bản Nguyên Thần Điện xuất thế đúng vào lúc Ngọc Hoàng giới mở ra, Địa Ngục giới trống rỗng nhất, thật trùng hợp. Thứ tư, Thiên Xu Châm, thần khí của Thiên Vận Ti, mất tích. Ngay cả ta cũng không cảm ứng được vị trí của nó, chỉ có thể nói rõ tu sĩ trấn áp nó có tu vi và tinh thần lực vượt xa ta. Người đó là ai? Với trạng thái trống rỗng hiện tại của Thiên Đình và Địa Ngục, những tồn tại tuyệt thế như vậy đếm trên đầu ngón tay. Quá nhiều dấu hiệu can thiệp khiến ta kinh hãi, phải cẩn thận hơn.
Ngọc Linh Thần trầm mặc hồi lâu, nói:
– Vậy Thần Sư lo lắng Bản Nguyên Thần Điện là một cạm bẫy được thiết kế để lừa giết Thần Linh Địa Ngục giới, một khi tiến vào sẽ không thể trở ra?
Âm Dương Thần Sư gật đầu.
Ngọc Linh Thần nói:
– Nhưng Thần Linh Dạ Xoa tộc, trừ ta, đều đã đến Ngọc Hoàng giới. Không có khả năng, cũng không có thực lực bày ra tất cả những điều này.
– Người thiết lập cạm bẫy chắc chắn là người của Thiên Đình, Dạ Xoa tộc hoàn toàn có thể tham gia vào. – Tu Thần Thiên Thần lạnh lùng nói.
Ngọc Linh Thần trừng mắt nhìn hắn.
Âm Dương Thần Sư vội ngăn Tu Thần Thiên Thần, cười nói:
– Ta tin Dạ Xoa tộc và Ngọc Linh Thần. Nhưng Ngọc Linh Thần cũng nên phối hợp với Vận Mệnh Thần Điện, tạm thời không nên đến Kiếm Nam giới để tránh gây ảnh hưởng lớn đến tình hình.
Ngọc Linh Thần hiểu rõ mức độ nghiêm trọng, gật đầu:
– Vậy cơ duyên trong Bản Nguyên Thần Điện sẽ để bọn tiểu bối kia tranh đoạt?
– Đó là biện pháp ổn thỏa nhất! – Âm Dương Thần Sư nói.
Ngọc Linh Thần nói:
– Một đám tiểu bối Thánh cảnh thôi. Dù toàn bộ bị chôn vùi trong Bản Nguyên Thần Điện, một ngàn năm sau sẽ có một nhóm khác trưởng thành. Tổn thất và nguy hiểm có thể giảm xuống mức thấp nhất.
– Nhưng vị Thần Linh của Huyết Tuyệt gia tộc đã tiến vào. Nếu đó không phải là cạm bẫy, chẳng phải chỗ tốt đều bị Huyết Tuyệt gia tộc chiếm hết? – Tu Thần Thiên Thần ghen ghét nói.
Âm Dương Thần Sư cười:
– Hai vị đánh giá quá thấp khả năng của đám tiểu bối Thánh cảnh này. Trong số đó có vài người, một khi tìm được cơ duyên trong Bản Nguyên Thần Điện và phá cảnh thành thần, đủ sức ngăn cản vị Thần Linh của Huyết Tuyệt gia tộc…
Sắc mặt Âm Dương Thần Sư chợt ngưng lại, nhìn về phía Hắc Ám Đại Tam Giác tinh vực.
Khoảnh khắc sau, Tu Thần Thiên Thần và Ngọc Linh Thần cũng cảm nhận được, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi.
Âm Dương Thần Sư xoay người, nửa thân thể đối diện với Tu Thần Thiên Thần và Ngọc Linh Thần là một vị nữ tử tuyệt sắc đoan trang, trước ngực thêu ấn ký Nguyệt Luân.
Nàng chắp hai tay thành hình hoa sen:
– Ta đã suy tính ra, đó là dao động không gian và dao động thần lực mang theo khí tức quang minh. Nhưng Hắc Ám Đại Tam Giác tinh vực có chút đặc thù, có một cỗ lực lượng thần bí đang quấy rầy suy tính, nên không thể suy tính cụ thể là vị Thần Linh nào phát ra dao động.
Tu Thần Thiên Thần mừng rỡ, cười:
– Đúng là Thần Linh Thiên Đình đang gây sóng gió. Nếu chúng đến Địa Ngục giới, sao có thể để chúng trở về?
Tu Thần Thiên Thần rất hứng thú với Bản Nguyên Thần Điện và Trương Nhược Trần trong đó, chỉ là chưa tìm được cơ hội đến Kiếm Nam giới. Bây giờ tình hình dần sáng tỏ, nếu không ra tay thì chờ đến khi nào?
Âm Dương Thần Sư trầm tư, vẫn cảm thấy có chút kỳ quặc.
Tu Thần Thiên Thần nói:
– Thần Linh Thiên Đình chủ động phóng xuất khí tức, rõ ràng là đang khiêu khích.
– Thần Sư, đây là địa bàn của Địa Ngục giới. Coi như Bản Nguyên Thần Điện thật sự có cạm bẫy, chỉ cần triệu tập đủ nhiều Thần Linh, cũng có thể san bằng nó. – Ngọc Linh Thần nói.
Âm Dương Thần Sư quyết định:
– Được thôi, đi gặp Thần Linh Thiên Đình một lần, xem có những lão bằng hữu nào đến rồi!
Ông quyết định như vậy chủ yếu là vì lo lắng một số tiểu bối Thánh cảnh Địa Ngục giới có tiềm lực lớn đã tiến vào Bản Nguyên Thần Điện, nếu toàn bộ ngã xuống thì tổn thất quá lớn.
Thứ hai, Thiên Xu Châm rất có thể đã bị Thần Linh Thiên Đình cướp đi.
Thần khí của Thiên Vận Ti tuyệt đối không thể mất.
– Vút!
Âm Dương Thần Sư, Tu Thần Thiên Thần, Ngọc Linh Thần phá không bay đi, không lâu sau đến không gian vũ trụ bên ngoài Kiếm Nam giới.
Chỉ thấy một tòa Không Gian Truyền Tống Trận sáng tỏ lơ lửng giữa tám tòa trận tháp.
Trong trận có chín bóng người.
Một trong số đó là Theolenci. Vì tiêu hao quá nhiều, hắn đang ngồi xếp bằng khôi phục thần khí.
Giáp Thiên Hạ mặc thần khải màu đỏ, khí thế như núi, trên lưng tám cánh huyết dực nở rộ quang hoa rực rỡ, nhìn ra xa, cười nói:
– Tu Thần và Âm Dương Thần Sư đến rồi, còn có Ngọc Linh Thần của Dạ Xoa tộc.
– Chỉ ba người bọn chúng? Nếu Bản Nguyên Thần Điện thật sự là cạm bẫy do Địa Ngục giới bày ra để lừa giết chúng ta, ít nhất phải có một vị Thần Tôn tọa trấn chứ? – Hồn giới chi chủ hừ lạnh.
Theolenci nói:
– Ta và Uriel đã vào dò xét, trong Bản Nguyên Thần Điện không có dấu vết của cạm bẫy. Ngược lại, có số lượng lớn thiên kiêu Thánh cảnh Địa Ngục giới tiến vào bên trong, bao gồm Diêm Dục của Diêm La tộc, Nguyên Thiên Mạch của Tử Thần điện, Tinh Lạc của Vận Mệnh Thần Điện, Trương Nhược Trần của Bất Tử Huyết tộc. Nếu thật là cạm bẫy, người bày cục của Địa Ngục giới quá tàn nhẫn, lại có thể hy sinh tất cả bọn chúng.
Giáp Thiên Hạ nói:
– Dù có phải cạm bẫy hay không, chỉ cần trấn áp một trong ba người trước mắt, Thần Linh Địa Ngục giới chắc chắn sẽ không ngồi yên. Bất kỳ cạm bẫy nào cũng sẽ bị phơi bày.
Bên kia, Âm Dương Thần Sư nhìn thấy Giáp Thiên Hạ và Hồn giới chi chủ trong Không Gian Truyền Tống Trận, sắc mặt biến đổi, lập tức dùng hai mắt chiếu lại hình ảnh này.
Khoảnh khắc sau, trong Vận Mệnh Thần Điện cách xa hàng ức vạn dặm, phân thân Âm Dương Thần Sư trong đầu xuất hiện hình ảnh này.
“Không tốt, Thần Linh Thiên Đình quy mô lớn xuất hiện ở Kiếm Nam giới, quả nhiên có đại sự muốn xảy ra, phải lập tức mời Thần Tôn đến chủ trì đại cục.”
Phân thân Âm Dương Thần Sư lập tức tiến về Tử Vong Thần Cung.
Toàn bộ Vận Mệnh Thần Điện chỉ có hai vị Thần Tôn không đến Ngọc Hoàng giới. Một vị là Nộ Thiên Thần Tôn tọa trấn Công Đức chiến trường, vị còn lại là Tử Vong Thần Tôn tọa trấn Vận Mệnh Thần Vực.
…
Hôm nay vẫn chỉ có một chương.