Chương 3375: Trạch tâm nhân hậu - Truyen Dich

Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 4 29, 2025

“Hả?”

Không chỉ Tần Trần biến sắc mặt, đám người đại hán khôi ngô cũng lộ vẻ kinh sợ, rõ ràng là bị ma khí đột ngột xuất hiện làm kinh động.

Những ma khí này hẳn không liên quan đến đám Hư Không Đạo Phỉ này.

Tần Trần lập tức hiểu ra, nếu đại hán khôi ngô sớm biết nơi này có ma khí, hẳn không có biểu hiện này. Hơn nữa, bản thân Tần Trần nắm giữ đại đạo Uyên Ma tộc, những ma khí này vô cùng chính gốc, thậm chí còn chính gốc hơn ma khí ở Thiên giới thí luyện chi địa lúc trước.

Hô!

Vừa xuất hiện, những ma khí này lập tức bao phủ đám người đại hán khôi ngô trong trận pháp.

Đám Hư Không Đạo Phỉ kinh sợ muốn bỏ chạy khỏi sự ăn mòn của ma khí, nhưng bị khốn trong trận pháp. Ma khí lại như không chỗ nào không có mặt, ào ào thẩm thấu vào người bọn chúng.

Tức khắc, từ trên thân đám đạo phỉ truyền đến những tiếng đau đớn kịch liệt. Với võ giả nhân tộc, ma khí là một loại lực lượng mang theo sự bài xích mãnh liệt. Ma khí bình thường không gây nhiều thương tổn cho võ giả nhân tộc, nhưng ma khí này vô cùng nồng nặc, lập tức xuất hiện sự bài xích kịch liệt với thánh nguyên trong cơ thể đám Hư Không Đạo Phỉ.

May mắn đám Hư Không Đạo Phỉ đều là cao thủ đỉnh cấp Thánh Chủ, thực lực phi phàm, nếu đổi thành những Thánh giả thông thường, có lẽ đã hôi phi yên diệt dưới ma khí này.

“Đáng chết.”

Sắc mặt đại hán khôi ngô đại biến, bọn hắn bị vây trong trận pháp, lại bị ma khí ăn mòn, tức khắc rơi vào tình cảnh càng thêm khốn đốn.

Các đạo phỉ khác cũng đều mặt xám như tro tàn, ánh mắt phức tạp mà khó xử.

Ầm ầm ầm!

Bọn chúng điên cuồng thôi động thánh nguyên, muốn đánh vỡ sự giam cầm của trận pháp, nhưng chẳng thấm vào đâu. Một Trận Pháp sư trong đám Hư Không Đạo Phỉ lập tức mồ hôi lạnh toát ra, khí sắc trắng bệch.

Giờ khắc này, bọn chúng làm sao không rõ những trận pháp bên cạnh mình đã sớm bị Tần Trần khống chế.

Mà dáng vẻ tự mình bỏ chạy trước đó của đại hán khôi ngô, càng khiến đám Hư Không Đạo Phỉ lạnh cả tim.

Đại hán khôi ngô tu vi hùng hậu, không bị ảnh hưởng nhiều bởi ma khí, lạnh lùng nhìn Tần Trần, lạnh giọng nói: “Trần Thanh đan sư, sự tình đã đến nước này, muốn chém giết, muốn róc thịt, tự nhiên tùy ngươi, vây chúng ta ở đây tính là gì, có loại thì đại chiến một trận!”

Hắn ngược lại còn có chút cốt khí, đối mặt với tuyệt cảnh cũng không có ý định mở miệng cầu xin tha thứ, mà một lòng muốn khiêu chiến.

Bất quá hắn nghĩ như vậy, nhưng đám Hư Không Đạo Phỉ lại chưa chắc nghĩ vậy, bởi vì bọn chúng đã đau thấu tim bởi hành động tự mình bỏ chạy trước đó của đại hán khôi ngô.

Nghe đại hán khôi ngô nói vậy, mấy Hư Không Đạo Phỉ nhịn không được thần sắc lóe lên, một người cắn răng, lập tức tiến lên một bước, mặt lấy lòng nhìn Tần Trần, khẩn thiết cầu khẩn nói: “Trần Thanh đan sư, trước đây chúng ta có mắt như mù, đắc tội Trần Thanh đan sư, xin Trần Thanh đan sư đại nhân đại lượng, đừng chấp nhất với bọn ta. Hôm nay chúng ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ, ngày sau nhất định cải biến, đi theo Trần Thanh đan sư tả hữu, dốc sức trâu ngựa!”

“Ồ?”

Tần Trần nhíu mày, lộ ra vẻ hứng thú.

“Ngươi tự tìm cái chết…” Đại hán khôi ngô vốn đã khí cấp công tâm, lúc này không khỏi giận tím mặt, oanh một tiếng, hắn trở tay vung một chưởng về phía Hư Không Đạo Phỉ.

Hư Không Đạo Phỉ dường như đã sớm ngờ tới một màn này, thân hình khẩn cấp lui lại. Cùng lúc đó, mấy tôn đạo phỉ bên cạnh hắn đồng thời cường thế xuất thủ, ầm ầm, một đám đạo phỉ cư nhiên trong nháy mắt cản lại công kích của đại hán khôi ngô.

Đám đạo phỉ này tuy không phải hậu kỳ Thánh Chủ, nhưng mỗi người đều không phải chuyện đùa. Nay đại hán khôi ngô đã bị Tần Trần trọng thương, lại bị bọn chúng liên hợp xuất thủ, chặn lại được sự xuất thủ của đại hán khôi ngô.

Đại hán khôi ngô sắc mặt đỏ lên, tức giận không thôi, quát lên: “Các ngươi đám chuột nhắt tham sống sợ chết, làm bậy Hư Không Đạo Phỉ.”

Tên đầu lĩnh Hư Không Đạo Phỉ cười lạnh một tiếng: “Nhị đương gia, ta không thích nghe câu này. Trước là ai buông tha chúng ta, giả ý liều mạng, kì thực là kẻ đầu tiên đào tẩu? Ngươi lão thất phu này bớt dài dòng, ngươi đã vứt bỏ chúng ta, chúng ta còn muốn tự tìm đường chết sao? Chúng ta còn trẻ, còn có tương lai tốt đẹp, không muốn vô duyên vô cớ chết ở đây! Kẻ thức thời mới là người tài giỏi, Nhị đương gia, ta khuyên ngươi một câu, ngươi nếu thức thời, liền nhanh chóng sẵn sàng góp sức Trần Thanh đan sư. Trần Thanh đan sư trạch tâm nhân hậu, chưa chắc không thể tha ngươi một mạng.”

“Nói rất hay!”

Tần Trần mỉm cười, tán thưởng nhìn Hư Không Đạo Phỉ, nói: “Kẻ thức thời mới là người tài giỏi, không tệ không tệ!”

Đạo phỉ vội quay đầu, đổi sang vẻ nịnh nọt a dua, khom người xuống lấy eo, cười nịnh nói: “Trần Thanh đan sư khen nhầm.”

“Bất quá ta rất ghét hạng người ham sống sợ chết!”

Sắc mặt Tần Trần đột nhiên chuyển lạnh.

Nụ cười của Hư Không Đạo Phỉ thoáng cái cứng ngắc trên mặt.

“Được, lời thừa không cần nhiều lời. Huyết hải thâm cừu này đã kết, vậy thì… chư vị lên đường bình an!”

Nói xong, thần sắc Tần Trần dần lãnh khốc, sát niệm như thủy triều, chậm rãi đưa một tay ra, hướng về phía đám Hư Không Đạo Phỉ trong đại trận đẩy đi.

Một đám Hư Không Đạo Phỉ sắc mặt đại biến, bản năng muốn chống lại, nhưng hoảng sợ phát hiện không gian bốn phía đã ngưng kết từ lúc nào. Rầm rầm rầm, từng đạo trận quang kết hợp với không gian chi lực bao bọc lấy bọn chúng, mặc cho bọn chúng cố gắng thế nào cũng không thể di động mảy may, không chỉ thế, ngay cả lực lượng trong cơ thể cũng ngưng trệ trong kinh mạch, căn bản không cách nào thôi động.

Là không gian thần thông gì?

Khó trách Hoang Vân Tẩu tiền bối cũng khó thoát khỏi ma chưởng của người này.

Một đám Hư Không Đạo Phỉ chỉ trong thoáng chốc mặt xám như tro tàn, trơ mắt nhìn bàn tay Tần Trần hướng phía trước chuyển dời, khí tức tử vong ập tới trước mặt.

Đồng thời, lực lượng thánh nguyên trong cơ thể bọn chúng bị giam cầm, từng cổ ma khí đáng sợ bắt đầu rót vào thân thể bọn chúng, khiến cả người bọn chúng đóng đầy ma khí, từng người phát ra tiếng gào thét thống khổ.

Tên đầu lĩnh Hư Không Đạo Phỉ càng hoảng sợ nói: “Trần Thanh đan sư, đừng giết chúng ta, là Đại đương gia và Tam đương gia phái chúng ta tới. Chỉ cần ngươi đừng giết chúng ta, chúng ta nhất định nói cho ngươi biết hành tung của Đại đương gia và Tam đương gia, đồng thời thay ngươi tiềm phục bên cạnh hai vị đương gia, cho bọn chúng một kích bí mật.”

Vì cầu sinh, đám Hư Không Đạo Phỉ điên cuồng nói.

“Không cần, giết các ngươi, bản thiếu đồng dạng có thể sưu hồn các ngươi, biết tất cả những gì muốn biết.”

Tần Trần cười lạnh một tiếng, đại thủ đè xuống, phốc phốc phốc, tức khắc đám Hư Không Đạo Phỉ bị xé nát dưới sự ràng buộc không gian của Tần Trần, bỏ mình tại chỗ.

Ầm!

Tần Trần vồ một cái, lực lượng bản nguyên trong cơ thể đám Hư Không Đạo Phỉ bị Tần Trần trong nháy mắt thu trữ, bỏ vào Càn Khôn Tạo Hóa Ngọc Điệp.

“Chỉ còn lại ngươi.”

Tần Trần cười lạnh một tiếng, đại thủ hướng đại hán khôi ngô chộp tới.

Quay lại truyện Võ Thần Chúa Tể

Bảng Xếp Hạng

Chương 3424: Người mình

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 4 29, 2025

Chương 2253: Biên Hoang Thần Linh

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 4 29, 2025

Chương 3423: Ma tộc mẫu thụ

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 4 29, 2025