Chương 2244: Tiền căn hậu quả - Truyen Dich

Vạn Cổ Thần Đế - Cập nhật ngày Tháng 4 29, 2025

Bộ thi thể Vô Thượng cảnh Đại Thánh này, từ trong lỗ thủng không gian đi ra, đứng ở bên cạnh La Sa công chúa, thể nội bạo phát ra uy thế như sơn tự nhạc. Dưới Đại Thánh sinh linh, sợ là sẽ bị chấn nhiếp quỳ sát.

“Trước cho bản công chúa châm một ly trà.”

La Sa khẽ vuốt mái tóc, thong dong tự đắc, ưu nhã động lòng người, phảng phất đã ăn chắc Trương Nhược Trần.

Ánh mắt Trương Nhược Trần, nhìn chăm chú về phía bình gốm màu tím đang sôi trào trên lò, đi tới, tay không nhấc nó lên.

“Rầm rầm.”

Đổ đầy một chén.

Trương Nhược Trần vung tay, dưới khí kình dẫn động, chén tím từ trên lò di động đến trước mặt La Sa.

La Sa mân mê bờ môi, không vui nói: “Ngươi đây là thái độ nịnh nọt sao?”

“Ta chưa bao giờ nghĩ tới muốn lấy lòng ngươi.”

“Như vậy, bản công chúa vì sao phải nói cho ngươi tin tức về Mộc Linh Hi? Ngươi phải biết, bản công chúa xưa nay không thiếu một lời cầu khẩn của ngươi. Ngươi đang cầu xin người, phải có dáng vẻ của người cầu xin.”

Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm vào hai tròng mắt của nàng.

La Sa không hề nhường nhịn, cũng theo dõi hắn.

“Tốt thôi, công chúa điện hạ muốn ta làm thế nào?” Trương Nhược Trần nói.

La Sa thấy Trương Nhược Trần thỏa hiệp, trong lòng mừng thầm, nhưng trên mặt vẫn ra vẻ tức giận, nói: “Trà nóng như vậy, ngươi bảo bản công chúa làm sao uống?”

Trương Nhược Trần một lần nữa nâng chung trà lên, đưa tới bên môi, nhẹ nhàng thổi thổi.

La Sa rốt cục lộ ra nụ cười hài lòng, ngọc thủ vẫy vẫy, nói: “Tới đây.”

Trương Nhược Trần một mực khắc chế chính mình, do dự một chút, đi đến bên cạnh La Sa, chóp mũi lập tức ngửi được một cỗ hương thơm mê người. Trong lòng hắn, thản nhiên nói: “Công chúa điện hạ mời uống trà, hi vọng uống xong chén này, ân oán ngày xưa của chúng ta sẽ xóa bỏ.”

“Xóa bỏ? Ngươi nghĩ dễ dàng quá rồi đấy? Đồng hồ nhật quỹ, chuôi kiếm Thần Kiếm, Nho Tổ Trà Thụ, thứ nào không phải là kỳ trân hi thế khiến thần đều động tâm? Ngươi nợ bản công chúa, không dễ dàng như vậy trả đâu.”

La Sa giơ chiếc cằm tuyết sắc nhọn vểnh lên, ngạo mạn nói: “Đút ta.”

Trương Nhược Trần hít một hơi thật sâu, không tiếp tục nghe theo nàng phân phó, vẫn đứng thẳng người, nói: “Ngươi có nói hay không cho ta biết tin tức của nàng?”

“Ngươi cứ phụng dưỡng bản công chúa vui vẻ trước đi, bản công chúa tự nhiên sẽ nói cho ngươi.” La Sa nói.

“Ta không phải người hầu của ngươi.”

La Sa nhún vai, không quan trọng nói: “Nếu ngươi chịu không được, có thể đi, nơi này không ai cản ngươi.”

Trương Nhược Trần khẽ gật đầu, lật tay ném chén trà ra, nói: “Thánh tỳ của ngươi dẫn ta lên Sinh Tử Đài, muốn đẩy ta vào chỗ chết. Nếu là ở Côn Lôn giới, ngươi đã chết dưới kiếm của ta. Sở dĩ ta còn có thể ôn hòa nói chuyện cùng ngươi, chỉ là vì ta cảm thấy ngươi sẽ không dùng loại thủ đoạn này để đối phó ta, cho nên muốn nghe ngươi giải thích.”

“Nếu ngươi có thể thống thống khoái khoái nói cho ta biết tin tức về Mộc Linh Hi, việc này ta cũng sẽ không truy cứu nữa. Nhưng ngươi lặp đi lặp lại nhiều lần dùng chuyện này uy hiếp ta, muốn ta nghe theo ngươi bài bố, thì đừng trách ta không khách khí với ngươi.”

Tốc độ xuất thủ của Trương Nhược Trần nhanh như tật phong, phong bế khí hải và tinh thần lực của La Sa.

“Trương Nhược Trần, ngươi muốn làm gì? Nơi này là Địa Ngục giới, là Vận Mệnh Thần Vực, có Thần Linh tọa trấn, có Đại Thánh chấp pháp, nếu ngươi dám làm bản công chúa bị thương một phân một hào, nhất định sẽ bị xử phạt nghiêm khắc.”

La Sa không cách nào điều động lực lượng khống chế chiến thi Vô Thượng cảnh Đại Thánh kia, trong lòng vô cùng lo lắng, lúc này mới ý thức được, ngoại lực dù mạnh hơn, chung quy vẫn là ngoại lực, gặp cường giả chân chính, nàng vẫn không hề có lực hoàn thủ.

Phải mau chóng đột phá đến Đại Thánh cảnh mới được.

“Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi.”

Tay phải Trương Nhược Trần bóp thành hình móng, chế trụ vai La Sa, đầu ngón tay phát lực, thi triển ra thủ đoạn phân cân thác cốt.

“Ây… Trương Nhược Trần… Ngươi… Ngươi thế mà lại đối với bản công chúa tàn nhẫn như vậy, không có chút nào thương hương tiếc ngọc. Bản công chúa cho dù chết trong tay ngươi, cũng sẽ không mở miệng.”

La Sa cắn chặt hàm răng, sở sở ưu thương, trong đôi mắt, chảy ra nước mắt thống khổ và ủy khuất.

Trương Nhược Trần nhất là không chịu được nữ tử rơi lệ, thu hồi ngón tay đang bóp vai nàng, chớp mắt tiếp theo, một chỉ điểm vào mi tâm nàng, cường đại tinh thần lực xuyên vào thân thể nàng.

La Sa cảm giác thân thể phát sinh một tia biến hóa kỳ dị, dù là ngồi dưới đất, xúc cảm cũng trở nên vô cùng mãnh liệt.

“Ngươi đã làm gì bản công chúa?” La Sa oán hận nói.

Trương Nhược Trần nói: “Ngươi không phải nói thủ đoạn vừa rồi của ta quá mức tàn nhẫn sao? Ta liền định dùng phương pháp nhu hòa, buộc ngươi mở miệng. Vừa rồi, ta sử dụng tinh thần lực, để cảm giác lực của thân thể ngươi tăng cường gấp trăm lần. Đặc biệt là xúc cảm.”

Nói rồi, Trương Nhược Trần bắt lấy cổ tay La Sa, kéo bàn tay ngọc tinh tế ôn nhu của nàng tới trước người.

“Bốp!”

Nhẹ nhàng đánh vào lòng bàn tay.

Một cỗ cảm giác đau đớn mãnh liệt vô cùng từ lòng bàn tay truyền đến toàn thân La Sa, thân thể mềm mại nhẹ nhàng run rẩy, còn đau đớn hơn cả vết trảo phân cân thác cốt vừa rồi.

Lần này, La Sa thật sự khóc lên, nói: “Trương Nhược Trần ngươi quá đáng, ngươi dám đối đãi bản công chúa như vậy, coi như ngươi đánh chết bản công chúa, cũng sẽ không có được đáp án.”

Trương Nhược Trần đánh hơn mười cái vào lòng bàn tay La Sa.

La Sa cắn chặt hàm răng, dù nước mắt rơi đầy mặt, vẫn hung hăng trừng mắt nhìn hắn, không hề khuất phục.

“Đã ngươi có thể chịu như vậy, ta chỉ có thể dùng nặng tay.”

Trương Nhược Trần bế La Sa lên, thân thể mềm mại thon dài uyển chuyển, đặt ngang trên hai đầu gối hắn.

“Nhược Trần Đại Thánh xin tự trọng, buông công chúa điện hạ ra.”

Hàm Anh muốn xuất thủ nghĩ cách cứu viện La Sa, nhưng bị Trương Nhược Trần dùng lực lượng không gian định tại chỗ, toàn thân không thể động đậy.

“Trương Nhược Trần, tên hỗn đản này, ngươi muốn làm gì, bản công chúa với ngươi thế bất lưỡng lập.” La Sa nằm sấp trên hai chân Trương Nhược Trần, tô phong sung mãn và bụng dưới khêu gợi bị đầu gối hắn ép chặt.

“Bốp!”

Trương Nhược Trần một tay đặt lên lưng La Sa, tay còn lại trùng điệp đánh vào mông ngọc ngạo nghễ ưỡn lên kia.

Cảm giác đau tăng cường gấp trăm lần, khiến La Sa hét thảm lên.

“Nói hay không?”

“Không nói, ngươi đánh đi, có bản lĩnh thì đánh chết bản công chúa.”

“Bốp!”

Trương Nhược Trần lần nữa phất tay, đánh tới.

Hắn ra tay không nặng, nhưng cũng khiến La Sa vừa khóc vừa kêu, thân thể mềm mại run rẩy.

Cũng không biết đánh bao nhiêu lần, Trương Nhược Trần dần dần phát hiện tiếng kêu của La Sa có điểm gì đó là lạ, rõ ràng là một chuyện thống khổ, nhưng lại kêu mềm nhũn, thanh âm kéo dài.

Cũng không biết đánh bao nhiêu lần, eo nhỏ nhắn của nàng đột nhiên vặn vẹo kịch liệt, bụng dưới mềm mại ma sát trùng điệp trên đầu gối Trương Nhược Trần, lập tức thân thể kịch liệt run rẩy, trong miệng tiếng kêu đều mang âm rung.

Một lúc lâu sau, nàng mới khôi phục lại, vùi đầu xuống, dồn dập thở dốc.

Trương Nhược Trần đương nhiên biết chuyện gì xảy ra, cả người đều ngây ngẩn cả người một cái chớp mắt, nâng tay lên, rốt cuộc không hạ xuống được.

Xúc cảm tăng cường gấp trăm lần, cảm giác đau cũng tăng cường gấp trăm lần, hóa ra lại khiến La Sa trong đau đớn tột cùng đạt đến khoái cảm đỉnh phong?

Nàng không có khuynh hướng thích bị ngược đãi đấy chứ?

Khuôn mặt La Sa đỏ như mật đào, vừa thẹn vừa giận, thấp giọng nói: “Nhanh thả ra, bản công chúa sẽ nói tất cả mọi thứ cho ngươi, có được không?”

Trương Nhược Trần có chút xấu hổ, thu hồi tinh thần lực, giải khai phong ấn trên người nàng, đặt thân thể mềm mại nàng xuống đất, nói: “Nếu ngươi chịu mở miệng sớm hơn, đã không phải chịu nhiều… thống khổ như vậy.”

Thật sự là thống khổ sao?

Lúc nãy, xem ra bộ dáng nàng rất hưởng thụ.

“Ta phải đổi một bộ quần áo trước, rồi sẽ nói với ngươi.”

La Sa ngượng ngùng vô cùng, không dám nhìn thẳng vào mắt Trương Nhược Trần, trốn như chạy về phía sau tấm bình phong. Không biết có phải vì dư âm đau đớn chưa tan hay không, dáng đi của nàng có chút kỳ dị.

Trong lòng Trương Nhược Trần là lạ, một mình ngồi bên lò, rót đầy một ly trà, một hơi uống cạn.

Hàm Anh đứng một bên, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn.

Chưa từng có tu sĩ nào dám làm càn và bất kính với công chúa điện hạ như vậy.

Nếu không phải công chúa điện hạ vừa rồi bí mật truyền âm, hạ lệnh phong khẩu, nàng đã lập tức bẩm báo việc này cho Thần hoàng tử. Bằng tu vi của Thần hoàng tử, cộng thêm uy thịnh của Thiên La Thần Quốc, còn không thu thập được một Trương Nhược Trần sao?

Một lát sau, La Sa mặc Vạn Thánh Tố Y màu xanh nhạt, đầu đội Thần Tinh Hoàng Quan, giữa búi tóc cài bảy chiếc Thanh Vũ Trâm, cao quý mà thần thánh bước ra, không còn chút bộ dáng chật vật nào.

Chiều cao của nàng không hề thua kém Trương Nhược Trần, chỉ xét về khí chất, ít có nữ tử nhân loại nào có thể sánh với nàng.

La Sa ngồi ngay ngắn đối diện Trương Nhược Trần, như thể đã quên sạch mọi chuyện lúc trước, nói: “Về chuyện của Mộc Linh Hi, bản công chúa có thể nói hết cho ngươi, nhưng ngươi phải đáp ứng bản công chúa một chuyện trước đã.”

“Chuyện gì?” Trương Nhược Trần hỏi.

La Sa nói: “Bản công chúa muốn mượn đồng hồ nhật quỹ tu luyện trăm năm.”

Đã từng có kinh nghiệm Huyết Đồ “mượn” Vô Gian Luyện Ngục, Trương Nhược Trần đâu còn dám tùy tiện cho mượn trọng bảo, đang định mở miệng từ chối.

La Sa lại nói: “Bản công chúa chỉ muốn mượn lực lượng của đồng hồ nhật quỹ để tu luyện trăm năm, mau chóng đột phá đến Đại Thánh cảnh giới, thần thạch dùng để vận hành đồng hồ nhật quỹ, bản công chúa có thể cung cấp.”

“Tốt, ta đáp ứng ngươi. Trước Thú Thiên đại yến, nếu ngươi muốn tiến vào đồng hồ nhật quỹ tu luyện, có thể tùy thời đến Hãn Hải trang viên tìm ta. Đồng hồ nhật quỹ ta không cho người ngoài mượn, nhưng lại có thể mở ra cho ngươi.” Trương Nhược Trần nói.

Đạt được mục đích, La Sa không còn nói thêm điều kiện, ngón tay ngọc nhẹ nhàng gõ bàn một cái.

Lập tức, thánh tỳ Diêu Lê bị áp giải tới, quỳ rạp dưới đất, vừa dập đầu vừa khóc lóc van xin: “Điện hạ, tất cả đều là lỗi của nô tỳ, nô tỳ tội đáng chết vạn lần, cầu ngươi bỏ qua cho người nhà của nô tỳ, thả cho họ một con đường sống.”

La Sa không thèm nhìn nàng một cái, chỉ nhìn chằm chằm vào Trương Nhược Trần, nói: “Chiếc vòng ngọc không gian của Mộc Linh Hi là bản công chúa nhặt được ở bên ngoài Trung Ương Hoàng Thành của Côn Lôn giới.”

“Nhặt được ở bên ngoài Trung Ương Hoàng Thành?” Trương Nhược Trần hỏi.

La Sa nói: “Vị trí chính xác, hẳn là khu vực bị thánh huyết của ngươi nhuộm đỏ kia. Ở Côn Lôn giới, nơi đó đã được gọi là Lạc Trần Huyết Nguyên. Tất cả tu sĩ đều cho rằng ngươi đã vẫn lạc, đương nhiên, tin tức ngươi còn sống, có lẽ hiện tại đã truyền về.”

Trương Nhược Trần luôn nhìn chằm chằm vào mắt La Sa, có thể thấy, nàng không nói sai.

Mộc Linh Hi nhất định đã biết tin hắn vẫn lạc, cho nên mới liều lĩnh đến Trung Ương Hoàng Thành.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao vòng ngọc không gian lại bị thất lạc?

Lúc đó, bên ngoài Trung Ương Hoàng Thành đều là đại quân Thánh cảnh của Địa Ngục giới, nguy hiểm trùng điệp, chẳng lẽ nàng gặp bất trắc?

La Sa nhìn ra sự lo lắng trong lòng Trương Nhược Trần, trong lòng có chút ghen tuông, nói: “Ngươi không cần phải sầu mi khổ kiểm như vậy, bản công chúa cảm thấy nàng chắc chắn vẫn sống tốt.”

“Vì sao nói như vậy?” Trương Nhược Trần hỏi.

La Sa nói: “Thứ nhất, tu sĩ Địa Ngục giới không ngu xuẩn như vậy. Nếu giết chết nàng, hoặc bắt được nàng, sao có thể không lấy đi chiếc vòng ngọc không gian trân quý nhất?”

“Thứ hai, bản công chúa đã kiểm tra chiếc vòng ngọc không gian, bên trong để tất cả vật phẩm của Mộc Linh Hi, bao gồm quần áo, trang sức, thậm chí là các loại thánh khí, thánh đan.”

“Nói cách khác, nàng đã để tất cả những gì mình có vào bên trong. Ngươi cảm thấy điều này nói lên điều gì?”

Trương Nhược Trần lộ ra vẻ khổ não, lo lắng Mộc Linh Hi làm chuyện điên rồ.

Với tính cách của nàng, biết Trương Nhược Trần bỏ mình, chuyện gì cũng làm ra được, rất có thể sẽ kết thúc sinh mệnh của mình ở nơi hắn chết.

La Sa nhìn thấu tâm tư của Trương Nhược Trần, khẽ cười một tiếng, lại nói: “Nếu là tự tử, chắc chắn là bi thương đến cực điểm, sao còn có tâm tư thu dọn hết vật phẩm trên người vào vòng ngọc không gian?”

“Ý gì?”

Trương Nhược Trần chỉ cảm thấy lúc này mình vụng về đến lạ, đã mất đi năng lực suy tính.

La Sa nói: “Mộc Linh Hi là đệ tử của Nguyệt Thần, nếu nàng một lòng muốn chết, sao có thể giấu giếm được Nguyệt Thần? Mà Nguyệt Thần lại là một trong số ít vị thần biết ngươi còn sống. Có khả năng nào khi nàng muốn chết, Nguyệt Thần đã nói cho nàng biết sự thật ngươi còn sống?”

“Biết ngươi đến Địa Ngục giới, ngươi cảm thấy nàng sẽ làm gì?”

Tâm tư Trương Nhược Trần dần dần bình tĩnh trở lại, thầm nghĩ trong lòng: “Nếu thật sự như La Sa suy đoán, Linh Hi chắc chắn sẽ đến Địa Ngục giới. Nàng để tất cả vật phẩm vào vòng ngọc không gian là muốn đoạn tuyệt tất cả, không để lại bất cứ dấu vết gì. Ta đáng lẽ phải đoán được, nàng là một nữ tử liều lĩnh như vậy.”

Nhưng nàng sẽ đến Địa Ngục giới bằng phương thức và thân phận gì?

“Xem ra chỉ có thể chờ đợi nàng đến tìm ta.”

Trương Nhược Trần thở dài, trong lòng nghĩ vậy.

Ánh mắt La Sa liếc nhìn thánh tỳ Diêu Lê, trong mắt lộ ra một đạo hàn quang, nói: “Khi bản công chúa nhặt được vòng ngọc không gian, tiện tì này vừa vặn đi theo bên cạnh, biết không ít thứ.”

“Vì sao nàng muốn dẫn ta lên Sinh Tử Đài?” Trương Nhược Trần hỏi.

La Sa nói: “Muốn nói về nàng, trước tiên phải nói về Ma La Chiến Đế. Ma La Chiến Đế vẫn luôn theo đuổi bản công chúa, đáng tiếc, hắn dáng vẻ quá xấu, bản công chúa không hề thích, chưa từng để ý đến hắn. Vì vậy, Ma La Chiến Đế đã mua chuộc Diêu Lê, biến nàng thành gián điệp hắn cài vào bên cạnh bản công chúa để giám thị nhất cử nhất động của ta.”

“Chiếc vòng ngọc không gian của Mộc Linh Hi chính là bị nàng trộm đi, trở thành mồi lửa để Ma La Chiến Đế đẩy ngươi vào chỗ chết.”

Trương Nhược Trần cuối cùng đã hiểu toàn bộ sự tình, quả nhiên, giống như hắn suy đoán, người muốn giết hắn không phải La Sa.

La Sa phất tay, thản nhiên nói: “Chặt đầu nàng, ném xuống Kim Sinh Hà.”

“Phốc phốc.”

Diêu Lê bị kéo đến mép boong thuyền, ngay cả cơ hội cầu xin tha thứ cũng không có, đầu đã bị một thánh tỳ chém xuống, rơi vào trong sông.

Thánh huyết cùng nước huyết hà hòa vào nhau.

Tuy nói Hàn Hiệt thành cấm chỉ giết chóc và tư đấu, nhưng Diêu Lê chỉ là một tỳ nữ của La Sa, tự nhiên có thể định đoạt sinh tử của nàng.

Biết những điều cần biết, Trương Nhược Trần không muốn tiếp tục nán lại, đứng lên nói: “Công chúa điện hạ, trước đây có nhiều đắc tội, tại hạ cáo từ.”

La Sa nghĩ đến chuyện lúc trước, trên gương mặt ửng lên một tầng phấn hồng, nói: “Ngươi vội vã đi làm gì? Không thể bồi bản công chúa du ngoạn thêm chút nữa sao?”

“Ta muốn đến Hà Thị thành khu, mua sắm một vài đồ vật quan trọng, không có thời gian du ngoạn.” Trương Nhược Trần nói.

Mắt La Sa sáng lên, nói: “Vậy ngươi càng phải ngồi xuống, thánh thuyền này của bản công chúa đang hướng đến Hà Thị thành khu, tham gia đấu giá hội do Tinh Hải thế giới chủ trì. Ở đó chắc chắn có thể mua được những thứ ngươi muốn.”

“Thôi, ta vẫn là tự mình đi thì dễ dàng hơn.” Trương Nhược Trần nói.

La Sa mỗi lần đều nói trước mặt Trương Nhược Trần về “Người trong số mệnh”, ban đầu Trương Nhược Trần nửa điểm không tin, nhưng bị nàng nói quá nhiều, trong lòng hắn cũng sinh ra một tia hoài nghi.

Chủ yếu vẫn là vì hai người gặp nhau càng ngày càng nhiều, luôn có thể mơ hồ va vào nhau, phảng phất như từ nơi sâu xa thật sự có một sợi dây vận mệnh đang dẫn dắt họ.

Chính vì lo lắng, nên Trương Nhược Trần không muốn đến quá gần La Sa, sợ chuyện giả dối không có thật sẽ bị nàng nói thành thật.

La Sa nói: “Ngươi không muốn biết vì sao người ra mặt trên Sinh Tử Đài lại là hoàng huynh của ta, mà không phải Đại Thánh Thiên Vấn cảnh của Địa Thương thần quốc sao? Ngươi chẳng lẽ không muốn biết lần Thú Thiên đại yến này có những cường địch nào muốn đẩy ngươi vào chỗ chết? Lại có những tu sĩ cường đại nào có thể trở thành minh hữu của ngươi? Ha ha, những điều này, bản công chúa đều biết cả.”

Quay lại truyện Vạn Cổ Thần Đế

Bảng Xếp Hạng

Chương 2283: Các đại thần điện yến thực

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 4 29, 2025

Chương 3452: Nắm giữ đồ đằng

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 4 29, 2025

Chương 2282: Đấu trí đấu lực

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 4 29, 2025