Chương 1596: Liên Hậu - Truyen Dich
Vạn Cổ Thần Đế - Cập nhật ngày Tháng 4 25, 2025
Trong Cực Lạc địa cung, giam giữ từng chủng tộc, các thiên chi kiêu nữ của đại thế giới, số lượng khổng lồ, mỗi một người đều mỹ mạo, ít nhất đều là tu vi Bán Thánh cấp bậc.
Các nàng bị khóa trong lồng Minh Thiết, bị giam giữ trong lao ngục, tựa như từng kiện hàng hóa, cung cấp cho khách quý chọn lựa.
Bên ngoài lồng sắt và lao ngục, khảm nạm một khối ngọc chất thạch bài, phía trên viết đoạn văn tự, giới thiệu các phương diện tin tức của thiên chi kiêu nữ bị giam giữ: tuổi tác, chủng tộc, thân phận, tu vi cảnh giới, thể chất… vân vân.
Trương Nhược Trần theo sau Thường Phong Hứa, từ từng cái lồng sắt, ngoài từng gian lao ngục đi qua, quan sát những nữ tử nô lệ kia. Hắn phát hiện mi tâm các nàng đều có một cái Nô Ấn màu đỏ như máu, phong bế thánh khí cùng tu vi.
Ánh mắt các nàng ảm đạm vô thần, chỉ khi nhìn về phía Trương Nhược Trần và Thường Phong Hứa mới lộ ra lệ khí cùng sát ý.
Đã từng, các nàng tuyệt thế phong tình cỡ nào! Có người là công chúa một tòa đế quốc, có người là Thánh Nữ cổ giáo, thậm chí có người là con gái Đại Thánh. Không biết bao nhiêu tu sĩ theo đuổi, xem các nàng là nữ thần cao cao tại thượng. Nhưng bây giờ… các nàng chỉ là từng nô lệ đê tiện.
Có thể nghĩ, trong lòng các nàng oán hận bực nào, phẫn nộ cỡ nào, tuyệt vọng đến dường nào.
Trương Nhược Trần trong lòng âm thầm thổn thức, thế nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười, nói: “Oán khí thật nặng.”
“Oán khí nặng hơn nữa thì sao? Có Nô Ấn áp chế, tu vi cùng lực lượng của các nàng toàn bộ đều bị phong ấn, thậm chí muốn chết cũng không được, chỉ có thể nghe theo Nô Ấn chưởng khống giả bài bố,” Thường Phong Hứa cười lạnh nói.
Nghe được “Nô Ấn chưởng khống giả” mấy chữ, các nữ tử trong mấy gian lao ngục chung quanh toàn bộ thân thể mềm mại run rẩy, lộ ra thần sắc sợ hãi.
Kỷ Phạm Tâm đi sau lưng Trương Nhược Trần, ánh mắt lạnh lẽo tới cực điểm, thể nội nổi lên sát ý ngập trời. Trên đường đi, đã thấy bảy vị thiên chi kiêu nữ Thiên Nhị giới.
Là lãnh tụ thế hệ này của Thiên Nhị giới, Kỷ Phạm Tâm rất muốn liều lĩnh cứu các nàng ra ngoài.
“Tỉnh táo! Tuyệt đối không nên bại lộ thân phận. Trận pháp phong bế địa cung vô cùng cường đại, cho dù là với tu vi cảnh giới của ngươi, đoán chừng cũng không thể cường công ra ngoài,” Trương Nhược Trần âm thầm truyền âm, lo lắng Kỷ Phạm Tâm áp chế không nổi lửa giận trong lòng.
Càng đi sâu vào địa cung, Trương Nhược Trần rốt cục nhìn thấy một vị thiên chi kiêu nữ cảnh giới Thánh Vương, bị cầm tù trong một tòa kiến trúc hình cái tháp.
Bên ngoài kiến trúc hình cái tháp, viết tin tức của nàng: “Xích Giới, Xà tộc Nữ Vương, Thanh La Vương, tu luyện 1200 năm, tu vi đạt tới ba bước Thánh Vương, giá 40 triệu mai thánh thạch.”
Vị Xà tộc Nữ Vương kia đầu người thân rắn, mi tâm cũng khắc một đạo Nô Ấn.
Giờ phút này, Trương Nhược Trần lại phát hiện Kỷ Phạm Tâm một mình đi đến một tòa kiến trúc hình cái tháp khác.
“Vị tiên tử này thật khiến người ta đau đầu. Làm một thị nữ, vậy mà không thành thật đi theo chủ nhân bên cạnh, chạy loạn khắp nơi, không sợ cường giả Tà Đạo Âm Dương điện nhìn ra mánh khóe sao?”
Trương Nhược Trần bước nhanh đi theo, hai mắt trừng một cái, truyền ra một đạo tinh thần lực: “Ngươi muốn hại chết ta sao?”
Kỷ Phạm Tâm đứng ngoài kiến trúc hình cái tháp, thân thể không nhúc nhích, giống như căn bản không nghe được tinh thần lực truyền âm của Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần phát giác dị thường, thế là theo ánh mắt Kỷ Phạm Tâm, nhìn vào trong kiến trúc hình cái tháp.
Chỉ thấy một vị nữ tử cảnh giới Thánh Vương bị giam giữ bên trong, hai tay hai chân đều kéo căng bởi xích sắt màu đỏ, vì ngã trên mặt đất, nên không thấy rõ dung mạo của nàng.
Bên ngoài kiến trúc hình cái tháp lại ghi chép tin tức liên quan đến nàng cặn kẽ:
“Thiên Nhị giới, Mẫu Đơn bộ tộc Đế Nữ, Đan Linh Vương, tuổi tác không rõ, tu vi đạt tới bốn bước Thánh Vương cảnh giới.”
“Chẳng lẽ nàng chính là sư tỷ của Kỷ Phạm Tâm?”
Trương Nhược Trần vừa mới đưa ra suy đoán này, đã thấy đầu ngón tay Kỷ Phạm Tâm hiện ra thánh mang, chuẩn bị xuất thủ công kích kiến trúc hình cái tháp.
Quan tâm thì sẽ bị loạn.
Bất kỳ tu sĩ nào nhìn thấy sư tỷ thân mật của mình bị ngược đãi như vậy, khẳng định sẽ không khống chế được cảm xúc, muốn lập tức xuất thủ cứu nàng ra ngoài.
“Không tốt!”
Trương Nhược Trần phát giác Thường Phong Hứa đang hướng phương hướng này đi tới, thế là như chớp giật xuất thủ, một phát bắt được cổ tay Kỷ Phạm Tâm, kéo nàng vào ngực, một tay khác ấn vào phần lưng của nàng, thật chặt chế trụ nàng.
Kỷ Phạm Tâm đâu ngờ tới Trương Nhược Trần lớn mật như thế, dám ra tay với nàng, còn gắt gao ôm lấy nàng?
Đây quả thực là đang tìm cái chết!
Kỷ Phạm Tâm đang muốn xuất thủ tránh thoát áp chế của Trương Nhược Trần, bên tai nghe được thanh âm của Thường Phong Hứa: “Các hạ lại cảm thấy hứng thú với vị Mẫu Đơn tộc Đế Nữ kia?”
Cùng ở bên người Thường Phong Hứa còn có một người khác.
Hai người bọn họ đến trước Trương Nhược Trần và Kỷ Phạm Tâm mười bước có hơn.
Kỷ Phạm Tâm kinh hãi trong lòng, trong nháy mắt khôi phục lý trí, nhanh chóng thu hồi thánh lực, mặc cho Trương Nhược Trần ôm vào trong ngực.
Cũng chính bởi vì thân thể Trương Nhược Trần đủ cao lớn che chắn hoàn toàn, nên hai người phía sau đi tới mới không phát hiện mánh khóe.
“Ta… ta cảnh cáo ngươi, tốt nhất đừng quá phận. Nếu không, sau khi ra ngoài ta sẽ cho ngươi minh bạch thế nào là hối hận,” Kỷ Phạm Tâm giống như thỏa hiệp, thân thể mềm mại dựa vào ngực Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần một tay ôm bờ eo thon của nàng, xoay người sang chỗ khác, trên mặt ý cười nhìn chằm chằm Thường Phong Hứa, hỏi: “Vị Mẫu Đơn tộc Đế Nữ này dường như không có đánh dấu giá cả.”
Thường Phong Hứa nói: “Nàng từng tu luyện theo Mạn Đà La Hoa Thần, tinh thần ý chí khá cường đại, dù khắc họa Nô Ấn cũng khó áp chế nàng. Hiện tại còn trong giai đoạn dạy dỗ, tiếp tục làm hao mòn ý chí của nàng. Chờ đến khi Nô Ấn có thể hoàn toàn khống chế nàng, mới có thể chính thức bán.”
“A…”
Đúng lúc này, trong kiến trúc hình cái tháp truyền ra một tiếng kêu thảm thiết.
Đám người lập tức nhìn vào bên trong.
Vị Mẫu Đơn tộc Đế Nữ bị trói chặt hai tay hai chân kia đã thức tỉnh, nhưng nàng mới khẽ giật mình thân thể mềm mại, trên khóa sắt phóng xuất ra đại lượng hỏa diễm và lôi điện, không ngừng trùng kích lên thân nàng.
Vị Mẫu Đơn tộc Đế Nữ kia lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết thật dài, một lát sau lại ngất đi.
Đây là một loại tra tấn không phải người, chỉ cần nàng tỉnh lại liền sử dụng lôi điện và hỏa diễm đánh nàng. Lặp đi lặp lại như vậy đã tiếp tục không ngừng mấy tháng.
Tiếp tục nữa, dù là Thánh Vương cũng sẽ bị giày vò đến ngơ ngác, tất cả tinh thần ý chí và nhuệ khí đều bị làm hao mòn đến sạch sẽ, cuối cùng biến thành một kiện hàng hóa, một nô lệ.
Trương Nhược Trần phát giác Kỷ Phạm Tâm đang nhẹ nhàng run rẩy, trong cặp mắt kia che một tầng hơi nước.
Nói cho cùng, vị Bách Hoa tiên tử thánh khiết đoan trang này vẫn luôn sinh hoạt trong thế giới tiên cảnh, nhận vô số ca ngợi, tiếp xúc đều là tu sĩ theo đuổi và sùng kính nàng. Sao nàng biết thế giới còn có mặt hắc ám như vậy?
Những gì chứng kiến trong Âm Dương điện tàn khốc hơn tưởng tượng của nàng.
Một kim y nam tử đứng bên cạnh Thường Phong Hứa đột nhiên mở miệng nói: “Giày vò đến biến thành một bộ hành thi tẩu nhục, Thánh Vương cảnh mỹ nhân thì có ý gì? Ta ngược lại cảm thấy rất hứng thú với vị Đế Nữ này, mở một cái giá đi!”
Thường Phong Hứa lộ ra ngượng nghịu, nói: “Việc này ta không làm chủ được, nhất định phải bẩm báo Liên Hậu nương nương.”
Thường Phong Hứa hướng tầng dưới chót của Cực Lạc địa cung bước đi, chỉ để lại Trương Nhược Trần, kim y nam tử, Kỷ Phạm Tâm đợi bên ngoài kiến trúc hình cái tháp.
Kim y nam tử kia đeo mặt nạ, trên thân đeo bảo vật che giấu khí tức và tu vi.
Trương Nhược Trần nhìn không thấu tu vi của hắn, nhưng lại ẩn ẩn cảm giác người này tu vi khẳng định là cảnh giới Thánh Vương.
“Ngươi cũng cảm thấy hứng thú với vị Mẫu Đơn tộc Đế Nữ này?” Kim y nam tử nhìn chăm chú Trương Nhược Trần, mang theo vài phần khinh miệt ý cười.
Trương Nhược Trần nói: “Nô lệ cấp bậc Thánh Vương mỹ lệ không phải ở đâu cũng mua được, ta đương nhiên cảm thấy hứng thú.”
Kim y nam tử có chút không vui, nói: “Bản hoàng… Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng tranh với ta, vô luận so tài lực hay so thực lực, ngươi cũng kém quá xa.”
“Ngân ngân.”
Trương Nhược Trần ít khi gặp đến sinh linh cuồng vọng tự đại như vậy, chỉ cười lạnh, không nói thêm.
Chỉ là, khi vừa đối mặt với kim y nam tử, Trương Nhược Trần lại sinh ra một ý niệm tương đối kỳ quái. Ánh mắt đối phương dường như có chút quen thuộc, chẳng lẽ đã gặp ở đâu?
Một lát sau, nhiệt độ trong Cực Lạc địa cung trở nên kỳ hàn vô cùng, khiến Trương Nhược Trần run nhẹ.
Càng khiến Trương Nhược Trần giật mình là, cách hắn không xa lại trống rỗng thêm ra một nữ tử cực kỳ xinh đẹp. Về mỹ mạo mà nói, so sánh với Kỷ Phạm Tâm cũng chỉ kém nửa bậc.
Kim y nam tử cũng không phát hiện vị nữ tử xinh đẹp kia xuất hiện bên cạnh khi nào, hiển nhiên cũng giật nảy mình, kìm lòng không được lùi về sau nửa bước.
“Liên Hậu,” kim y nam tử ánh mắt nghiêm nghị nói.
Nàng chính là lãnh tụ Âm Dương giới, Liên Hậu?
Trương Nhược Trần nhịn không được quan sát tỉ mỉ, nhưng vị Liên Hậu nương nương uy danh hiển hách kia, ngoài việc đẹp đến kinh tâm động phách, không có chỗ nào bất phàm. Nàng không có thánh uy cường đại, không có ánh mắt khinh người, tựa như một nữ tử yêu mị tay trói gà không chặt.
Nếu không biết thân phận của nàng, đoán chừng rất nhiều nam tử sẽ điên cuồng nhào tới, muốn chiếm hữu nàng.
Nếu biết thân phận của nàng, Trương Nhược Trần tự nhiên khá kiêng kỵ, bảo trì cảnh giác cao độ, nào dám có một tia tà niệm?
Có ý đồ với nàng, đoán chừng sẽ chết ngay cả cặn cũng không còn.
Nhưng Liên Hậu lại giống như cảm thấy rất hứng thú với Trương Nhược Trần. Sau khi đến đây, một đôi mắt phượng màu đen như mực nhìn chăm chú hắn, khiến Trương Nhược Trần sợ hãi trong lòng, thậm chí hoài nghi đối phương đã khám phá biến hóa chi thuật của hắn.
Sau một lúc lâu, Liên Hậu mới dời ánh mắt nhìn về phía kim y nam tử, mở miệng: “Các hạ cũng là khách hàng cũ của Âm Dương điện, bổn hậu sẽ không loạn ra giá. Cho 60 triệu mai thánh thạch, hiện tại có thể mang nàng đi.”
Không thể không nói, đây là một giá trên trời khá kinh người, dù là chín bước Thánh Vương cũng không dễ dàng cầm ra được.
Cái giá này vượt quá dự toán của kim y nam tử, nên hắn lộ vẻ do dự.
Kỷ Phạm Tâm ngón tay hung hăng bấm vào eo Trương Nhược Trần, cơ hồ muốn bắt rơi một mảng thịt trên người hắn.
Trương Nhược Trần nhịn đau, vội vàng mở miệng nói: “60 triệu mai thánh thạch, ta muốn!”