Chương 2059: Chẳng lẽ là ảo giác - Truyen Dich

Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 4 20, 2025

Chử Hoa Hàn vừa đi, những người khác cũng đều không nhịn được nữa, tất cả đều lui ra ngoài.

Cực Kính Đan Đế cau mày một cái, cuối cùng cũng không chọn xông qua vách núi này.

Hỏa diễm trên người hắn tuy rằng có tác dụng khắc chế đối với những hắc ảnh này, nhưng số lượng bóng đen trong vực sâu này thật sự là quá nhiều.

Huống chi, ai biết trên vách đá này có còn nguy hiểm nào khác hay không, khi chưa biết rõ ràng tình huống, không ai dám tùy tiện tiến vào.

“Đi!”

Trong đám người, Xích Viêm Ma Quân khàn giọng nói một câu, lặng lẽ cũng lui ra ngoài.

“Xích Viêm đại nhân, chẳng lẽ con đường này không đúng?” Ma Lệ đi theo sau Xích Viêm Ma Quân, cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Xích Viêm Ma Quân trầm giọng nói: “Nơi đây không phải bố trí do Dị Ma Tộc ta lưu lại, có thể thấy năm đó Ma Chủ đại nhân hẳn là không đi con đường này, đi theo người nhân loại này, có lẽ sẽ tiết kiệm được rất nhiều tinh lực.” Xích Viêm Ma Quân cười gằn, chỉ bất quá hắn hôm nay đoạt xá thân thể Hồng Nhan Võ Hoàng, tuy là tiến hành dịch dung, để cho mình biến phải xấu xí đi không ít, nhưng khi cười gằn lại không có mảy may ý tứ âm lãnh, ngược lại toát ra một chút vẻ quyến rũ.

Ma Lệ tức khắc thấy ngây người, không nhịn được nuốt ngụm nước bọt.

Xích Viêm Ma Quân hổn hển, cắn chặt hàm răng, oán hận nói: “Nhìn cái gì vậy, nhìn nữa móc mắt ngươi.”

Nhưng nó cũng chỉ nói vậy thôi, thân hình thoắt một cái, nhanh chóng lướt về phía lối rẽ thứ hai, chỉ thấy phong đồn lay động, rộng lớn mạnh mẽ, khiến cho người ta dục hỏa đốt người.

Ừng ực!

Ma Lệ một lần nữa nuốt nước miếng, cả người nóng lên, hắn liền cho mình mấy cái bạt tai, như vậy mới khiến bản thân tỉnh táo lại.

“Mẹ kiếp, Bổn công tử thủ hướng đều phải bị mang cong.”

Ma Lệ buồn bực nói, đi theo sát.

Không bao lâu, mọi người ào ào xông vào ngã ba thứ hai, chứng kiến ma khí đại trận phía trước, đồng thời cũng chứng kiến mấy cổ thây khô trước đại trận.

Lại có người!

Điều này khiến mỗi người đều mừng như điên không thôi, tuy là chứng kiến chỉ là mấy cổ thi thể, nhưng điều này phân minh đại biểu cao thủ Thiên Lôi Thành đi chắc là con đường này.

“Xem ra, vô số cường giả trong Thiên Lôi Thành, hẳn là ở trong ngã ba thứ hai này.”

Cường giả mấy thế lực lớn nhìn về phía đại trận ma khí bốc lên phía trước, ào ào lộ ra vẻ suy tư.

Thế nhưng, bọn họ cũng không trước tiên xông vào, mà là đi tới ngã ba thứ ba, đi trước tìm hiểu một phen.

Ầm!

Vừa tiến vào ngã ba thứ ba, tức khắc vô tận lôi quang dũng động, đi kèm là từng đạo tiếng kêu thảm thiết.

Ngã ba thứ ba này sau lại là vô tận lôi đình. Khoa trương hơn là, lôi đình nơi này so với lôi đình Lôi Hải Tử Địa còn đáng sợ hơn, chỉ cần là võ giả dưới cự phách Võ đế, đi vào liền sẽ trong nháy mắt hoá khí, hóa thành hư vô, mặc dù là cao thủ cự phách Võ đế, cũng chỉ có thể kiên trì chốc lát mà thôi, sợ đến

Ào ào hoảng sợ lui về.

“Lôi đình này thật đáng sợ, với lại dường như càng đi vào trong, lôi đình cũng sẽ càng thêm đáng sợ, tính nguy hiểm so với ngã ba thứ nhất, không hề yếu.”

Cực Kính Đan Đế đám người hoảng sợ, lôi đình kinh khủng như vậy, liền bọn họ đi vào cả người cũng đều đau đớn, không cách nào đợi lâu dài ở trong, ai biết kế tiếp còn gặp phải cái gì?

Sở dĩ, cuối cùng tất cả mọi người chọn ngã ba thứ hai.

Bất quá, mọi người cũng không tùy tiện xông vào đại trận ma khí trước mắt, dù sao phía trước đại trận này bây giờ còn nằm mấy cổ thi thể cự phách Võ đế, dễ nhận thấy sự nguy hiểm của trận này, không phải chuyện đùa.

Cực Kính Đan Đế đám người cũng không liều lĩnh, mà là đều tản mát ra tinh thần lực, tính toán dò xét ra một ít mánh khóe của đại trận này.

Chỉ là, mặc dù là lấy tu vi của Cực Kính Đan Đế, cũng nhìn không ra quá nhiều đồ đạc, tinh thần lực vừa tiến vào đại trận ma khí này, liền lập tức bị cắn nuốt, sa vào vô hình.

Điều này khiến hắn hít một hơi lãnh khí, trở nên hoảng sợ.

Sưu!

Mà lúc này, hai đạo lưu quang phút chốc lướt qua đến, tiến vào trong đám người.

“Cuối cùng cũng chạy tới, cũng không tính là muộn.”

Tần Trần chứng kiến đám người tụ tập phía trên lối rẽ thứ hai, trong lòng lập tức thở phào một cái.

“Ha hả, người cũng thật nhiều a.” Bên cạnh Tần Trần, nhất đạo tiếng cười lạnh vang lên, là Phó Càn Khôn, đeo mặt nạ, ánh mắt có chút lạnh lùng.

Biết được Phiêu Miểu Cung cũng có cao thủ đến, Tần Trần trực tiếp đem Ma Tạp Lạp, Khô Lâu đà chủ, Cơ Như Nguyệt cùng U Thiên Tuyết cùng với Đại Hắc Miêu đều thu vào Càn Khôn Tạo Hóa Ngọc Điệp, chỉ để lại mình và Phó Càn Khôn hai người.

Ma Tạp Lạp cùng Khô Lâu đà chủ sớm nhất đều là người Dị Ma Tộc, lừa gạt người thường ở bên ngoài còn tạm được, nếu Phiêu Miểu Cung có cao thủ tới, tất nhiên sẽ mang theo cao thủ Dị Ma Tộc, rất dễ dàng lộ ra sơ hở.

Mà Cơ Như Nguyệt cùng U Thiên Tuyết cũng vậy, thực lực hai người tuy không yếu, nhưng trước mặt cao thủ đỉnh cấp, vạn nhất để lộ thân phận, vô luận là đối với Cơ gia hay bản thân Tần Trần, đều là một hồi tai nạn thật lớn.

Về phần Phó Càn Khôn, thực lực của hắn hôm nay đã khôi phục 7-8 thành, đủ để tự bảo vệ mình, với lại khi Phó Càn Khôn thi triển Thâu Thiên Hoán Nhật Công Pháp, mặc dù là cường giả bực như Cực Kính Đan Đế, cũng mơ tưởng xem thấu chân diện mục của hắn, ngược lại cũng không có vấn đề.

Hai người đến, cũng không dẫn tới sự chú ý của người khác, dù sao nơi này mỗi thời mỗi khắc đều có cường giả chạy tới, số lượng còn đang không ngừng tích lũy.

Tần Trần cùng Phó Càn Khôn chú ý đi tới địa phương trước đám người, nhìn kỹ mấy người phía trước nhất, ánh mắt lập tức đọng lại.

Cực Kính Đan Đế, Lâu Tử Mặc, Long Bá Thiên, Chử Hoa Hàn…

Tần Trần hít một hơi lãnh khí, đây đều là cường giả cấp cao nhất đại lục, nếu như những người này xảy ra vấn đề, vậy đối với toàn bộ thế lực nhân tộc đại lục, tuyệt đối là một tổn thất to lớn. Phó Càn Khôn đồng dạng khiếp sợ, những cao thủ này, hắn cơ hồ đều biết, trong mấy người ba trăm năm trước thậm chí cũng chỉ là vãn bối của hắn, không nghĩ tới bây giờ đã là người cầm quyền các đại thế lực, một loại cảm giác cảnh còn người mất oanh nhiễu ra, hơi thất thần.

Nhưng đột nhiên, hắn chứng kiến một người, tâm thần chấn động mãnh liệt.

“Khâu Bộc Thuần, hắn làm sao tới?”

Phó Càn Khôn tâm thần xao động, kém chút không thể khống chế được tâm tình mình.

“Đạm định!” Tần Trần dường như đã sớm ngờ tới điểm này, đột nhiên xuất thủ, cầm cánh tay Phó Càn Khôn, âm u truyền âm nói.

Lực lượng vô hình thẩm thấu tới, Phó Càn Khôn trong nháy mắt tỉnh táo lại.

“Hả?”

Nhưng dao động nơi này vẫn là hấp dẫn sự chú ý của Khâu Bộc Thuần, nhướng mày, hơi quét tới, hắn ban nãy mơ hồ cảm giác được dường như có người đang nhìn mình chằm chằm.

Nhưng hắn quét mắt mấy lần, thủy chung chưa phát giác ra khởi nguồn của ánh mắt kia.

“Chẳng lẽ là ảo giác?”

Khâu Bộc Thuần khẽ nhíu mày, quay đầu đi, tiếp tục nghiên cứu đại trận ma khí trước mắt.

“Nếu ta nhớ không lầm, Khâu Bộc Thuần này chắc là đệ tử của ngươi?” Tần Trần nhẹ nhàng truyền âm cho Phó Càn Khôn. Phó Càn Khôn nhẹ nhàng phun một ngụm tức, khẽ gật đầu, truyền âm cảm thán nói, “Khâu Bộc Thuần tạo nghệ cực cao trên huyết mạch chi đạo, là một trong những đệ tử ưu tú nhất của ta năm đó, năm đó ta thậm chí coi hắn như người nối nghiệp để bồi dưỡng, không ngờ hơn hai trăm năm sau, lại gặp mặt tại nơi này.”

Quay lại truyện Võ Thần Chúa Tể

Bảng Xếp Hạng

Chương 2101: Bốn thần thú

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 4 20, 2025

Chương 370:: Thanh Thần tiên thành

Chương 933: Minh Tông

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 4 20, 2025