Chương 1981: Một cái - Truyen Dich
Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 4 19, 2025
“Lỗ Sát hội trưởng chẳng lẽ đã thông đồng với mấy tên này?” Ma Tu Lâu chủ hồ nghi nhìn Lỗ Sát, mối quan hệ giữa mình và Liêu Trung thương hội dường như còn chưa tốt đến mức này.
“Ma Tu Lâu chủ có chỗ không biết, mấy tên này trước kia đã giết Võ đế của Liêu Trung thương hội ta, lão phu vẫn đang tìm bọn hắn đây. Hiện tại thật vất vả tìm được ở Ma Tu Lâu, há có thể để cho Ma Tu Lâu chủ giành chuyện tốt trước?” Lỗ Sát hội trưởng vừa cười vừa nói, toàn bộ quá trình căn bản không thèm nhìn Tần Trần đám người một cái. Trong mắt hắn, Tần Trần mấy người đã là một đám người chết.
Có hắn, Liêu Trung thương hội, liên thủ với Ma Tu Lâu, mấy cái gia hỏa ngoại lai này còn ghê gớm được sao?
Trong tiếng cười, người của Ma Tu Lâu cùng Liêu Trung thương hội đem Tần Trần một đoàn người hoàn toàn bao vây lại. Hai đại cự bá Võ đế suất lĩnh một đám trung kỳ đỉnh phong Võ đế cùng phổ thông Võ đế cường giả, vây Tần Trần mấy người kín đến mức nước chảy không lọt, ba vòng trong, ba vòng ngoài, có thể nói là lên trời không có cửa, xuống đất không có đường.
Cảnh tượng này khiến không ít người chung quanh lộ vẻ thở dài. Mấy người từ ngoài đến này, hẳn là thực lực có, hơn nữa tất nhiên là cường giả từ một thế lực cao nhất Vũ Vực nào đó, nhưng đáng tiếc không biết trời cao đất rộng, ở Thiên Lôi Thành còn tự cho mình cao ngạo, dám động đến Liêu Trung thương hội cùng Ma Tu Lâu.
Đây là hai đại cự đầu ở Thiên Lôi Thành, coi như là một ít thế lực lâu đời trong Thiên Lôi Thành cũng không dám đắc tội bọn họ. Chỉ có thể nói mấy tên này vẫn còn quá trẻ, tiêu sái thì tiêu sái, nhưng cũng tự mình đoạn tuyệt đường sống.
Tên Võ đế âm lãnh và gã Võ hoàng béo tốt ở cái chợ nô lệ kia cũng ở trong đám người, thấy cảnh này, khóe miệng đều vẽ lên nụ cười trào phúng.
Kết cục này bọn hắn đã sớm dự liệu được. Người từ ngoài đến ở Thiên Lôi Thành không biết khiêm tốn một chút, sớm muộn cũng sẽ vì đá trúng thiết bản mà thịt nát xương tan.
Hạ Vô Thương bọn họ nơi nào thấy qua tràng diện như vậy, nhiều cường giả như vậy vây bọn hắn, khí thế tản ra giống như một dãy núi khổng lồ đè lên người bọn hắn, khiến bọn họ cơ hồ không thở nổi, mỗi người nơm nớp lo sợ, sắc mặt trắng bệch.
“Trần thiếu!” Bọn họ đều tự trách nhìn Tần Trần, bọn họ không sợ chết, nhưng nghĩ đến việc mình liên lụy đến Tần Trần, trong lòng đều vô cùng đau khổ.
“Không cần lo lắng, mấy cái vai hề nhảy nhót thôi, mấy người các ngươi đứng ở một bên nhìn cho kỹ là được.” Tần Trần hướng về phía Hạ Vô Thương mấy người cười cười, sau đó nhẹ nhàng xoay người, hướng về phía Phó Càn Khôn nói: “Hắc Bi lão nhân, đám người kia giao cho ngươi.”
“Vâng, Trần thiếu gia.” Phó Càn Khôn sắc mặt biến thành màu đen, hắn rất muốn nói một câu có thể hay không đừng gọi hắn Hắc Bi lão nhân, tên này thật sự là khó nghe.
Bởi vậy, hắn chỉ có thể đem sự bực bội của mình trút lên đám gia hỏa trước mặt này.
“Trần thiếu gia, có phải đám người kia đều giết hết không?” Phó Càn Khôn thản nhiên nói.
Tần Trần gật đầu nói, “Đã là rác rưởi, dĩ nhiên là một tên cũng không được lưu lại, rác rưởi còn giữ lại làm gì?”
Kháo, mấy tên này điên rồi sao?
Tất cả mọi người câm nín, đến lúc này, mấy tên này còn ở đây trang bức, chẳng lẽ còn không thấy rõ tình huống sao? Hiện tại Ma Tu Lâu chủ và Liêu Trung thương hội hội trưởng đều ở đây, còn không nghĩ biện pháp cầu xin tha thứ để bảo toàn mạng sống, cư nhiên còn ở nơi này trang bức.
Xem ra là triệt để hết cứu rồi.
“Ha ha ha, khẩu khí thật lớn, bản đế ngược lại muốn xem một chút, ngươi làm sao…” Một tên Phó hội trưởng của Liêu Trung thương hội thật sự là không nhịn được, trực tiếp cười ha hả, trào phúng nhìn Phó Càn Khôn, đám ngu si này vẫn còn đang vọng tưởng sao?
Phó Càn Khôn đang lo không tìm được người để ra tay đây, nghe Phó hội trưởng kia cười lớn tiếng, thân hình phút chốc liền động, oanh, thân hình hắn lóe lên, như tia chớp, chợt xuất hiện ở trước mặt Phó hội trưởng kia.
Két?
Lời của Phó hội trưởng còn chưa dứt, liền thấy thân hình Phó Càn Khôn lóe lên, hoa mắt, một đạo nhân ảnh đã xuất hiện ở trước mặt hắn, đồng thời một bàn tay cấp tốc hướng hắn chộp tới.
Tốc độ thật nhanh.
Hắn kinh hãi, vội vàng thôi động chân nguyên, muốn ngăn cản, nhưng đã không kịp, chân nguyên hùng hậu của hắn vừa mới thôi động ra, bàn tay của Phó Càn Khôn đã cào nát hộ tráo chân nguyên của hắn. Phốc một tiếng, hộ tráo chân nguyên của người này trong tay Phó Càn Khôn lúc này yếu ớt như vỏ trứng gà, trong nháy mắt bị bóp nát, cùng lúc đó, bàn tay của Phó Càn Khôn đã xuyên thấu lồng ngực hắn.
Xì xì một tiếng, tiên huyết phun trào, bàn tay của Phó Càn Khôn từ phía sau lưng đối phương xuyên thấu ra, trên lòng bàn tay Phó Càn Khôn, bao phủ một lớp chân nguyên mỏng, máu tươi của Phó hội trưởng từ trên bàn tay của Phó Càn Khôn nhỏ xuống, lại không hề làm bẩn đến da dẻ của Phó Càn Khôn một chút.
“Ngươi không phải cười rất vui vẻ sao? Sao hiện tại không cười? Ách?” Phó Càn Khôn thản nhiên nói.
“Bộp bộp bộp…”
Người nọ trừng mắt hai mắt, con ngươi nổi lên, trong con ngươi tràn đầy sợ hãi nhìn Phó Càn Khôn, cổ họng liên tục cuộn, lại một chữ cũng không nói nên lời, như là bị bóp cổ.
Sau đó, hắn ầm một tiếng nổ tung ra, tiên huyết lẫn với thịt nát văng tung tóe trên hộ tráo chân nguyên trước người Phó Càn Khôn.
“Một cái!”
Phó Càn Khôn nỉ non nói ra.
Những người chung quanh xem ngây người, thân thể run rẩy, tất cả đều không ngờ tới thực lực của Phó Càn Khôn lại đáng sợ như thế, trong nháy mắt, liền chém giết một tên Phó hội trưởng của Liêu Trung thương hội.
Buồn cười, trước đó Phó hội trưởng còn đang giễu cợt đối phương, nhưng trong chớp mắt, chính hắn lại chết.
“Giết, giết hắn!”
“Tự tìm cái chết!”
Sau khi khiếp sợ, vô biên tức giận vang lên, người của Liêu Trung thương hội tất cả đều nổi giận, từng người trong cơn giận dữ, ào ào nhào lên.
“Đến tốt, đỡ ta phải đi từng người một.” Phó Càn Khôn cười khẽ, như vào chỗ không người, phốc xuy, hắn tùy ý xuất thủ, đến mỗi một nơi, tất có người ngã xuống, trực tiếp bị đánh nát, không có chút nào sức đánh trả.
Mạnh, quá mạnh mẽ.
Hắn giống như một Tử Thần vô tình, đang điên cuồng thu gặt cường giả của Liêu Trung thương hội và Ma Tu Lâu, mà cường giả của hai thế lực lớn, căn bản không một ai là đối thủ của hắn, cho dù là Phó hội trưởng cấp bậc trung kỳ đỉnh phong Võ đế cũng vậy.
Công kích của Phó Càn Khôn giản dị không hào quang, lại đơn giản chém giết bọn chúng, máu chảy thành sông.
Tất cả mọi người kinh sợ, bị một màn trước mắt dọa đến run lẩy bẩy, vừa kinh vừa sợ.
Cự phách Võ đế, Hắc y nhân thần bí kia tuyệt đối là cự phách Võ đế cường giả, bằng không tuyệt đối không thể đơn giản oanh phá phòng ngự của những tên trung kỳ đỉnh phong Võ đế kia, ngoan ngoãn đi theo phía sau thanh niên kia, gọi là thiếu gia, lại là một gã cự phách Võ đế.
Chấn động chưa từng có.
Mà kinh hãi nhất vẫn là Lỗ Sát hội trưởng và Ma Tu Lâu chủ, hai người hoàn toàn không ngờ tới thực lực của Phó Càn Khôn lại biến thái đến vậy, khiến cho nhất thời không kịp phản ứng, mà khi hai người phục hồi tinh thần lại, Phó Càn Khôn đã kích sát không ít cường giả của hai thế lực lớn của bọn hắn.
“Ngươi tự tìm cái chết!”
Lỗ Sát giận tím mặt, không nhịn được nữa, trong tay xuất hiện một cái Bán Nguyệt Bát Hoàn, bị kích hoạt sau, Bán Nguyệt Bát Hoàn tức khắc mang theo một cổ sát khí màu đỏ dày đặc liền hướng Phó Càn Khôn chụp tới.