Chương 960: Khẩn cấp rời khỏi - Truyen Dich

Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 4 16, 2025

“Nghĩ đoạt bảo từ trong tay ta ư, ngươi nằm mơ…”

Nổi giận gầm lên một tiếng, Chu Chính Thư điên cuồng thiêu đốt tinh thần lực của mình, gia tăng chưởng khống Kim Bát, tính toán ép tinh thần lực của Tần Trần ra ngoài.

Vù vù!

Ở hai cổ tinh thần lực xung đột, Kim Bát rung động kịch liệt, tản mát ra uy năng kinh người.

“Di, có chút ý tứ, tinh thần lực của người này cư nhiên đạt đến lục giai hậu kỳ đỉnh phong, không hổ là thập đại tân tú của Bách Triều chi địa.”

Tần Trần khẽ ồ một tiếng, nhưng biểu hiện trên mặt không có gì kinh ngạc, ngược lại cười nhạt, tinh thần lực thất giai của bản thân như một đạo đại dương mênh mông, hung hăng đè xuống.

Trước tinh thần lực kinh khủng của Tần Trần, tinh thần lực mà Chu Chính Thư vẫn lấy làm kiêu ngạo giống như một thiếu nữ bị đại hán giày vò, mềm yếu không có bất kỳ sức phản kháng, trong nháy mắt liền bị cắt tản ra.

Phốc!

Phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt Chu Chính Thư trắng bệch, mắt mở trừng trừng cảm thụ tinh thần lực của mình từ trong Kim Bát bị gạt ra từng chút, sau cùng Kim Bát trong cảm giác của hắn triệt để biến mất, hoàn toàn mất đi chưởng khống.

Làm sao có thể?

Trong lòng hắn kinh sợ vạn phần, thiếu chút nữa kinh hô thành tiếng.

Hắn cho tới bây giờ chưa từng nghe nói, có cường giả nào chân bảo ở trong quá trình tấn công lại bị người khác cứng rắn cướp đoạt, hơn nữa là tinh thần lực lạc ấn, vẫn còn ở trong chân bảo liền trực tiếp bị đối phương mạt sát.

Đây thật là thiếu niên thiên tài của Bách Triều chi địa sao?

Hưu!

Trong kinh sợ của Chu Chính Thư, Kim Bát lại hóa thành một vệt sáng, trong nháy mắt rơi vào tay Tần Trần, sau đó trong nháy mắt hóa thành lớn chừng bàn tay, tinh xảo lộng lẫy.

“Bảo bối tốt.”

Tần Trần có thể cảm nhận được, cấm chế trong Kim Bát này cực kỳ tinh xảo cùng phức tạp, cùng đại ấn màu đen vừa mới lấy được của mình bất phân cao thấp, tuyệt đối là một chân bảo cấp bậc ít nhất thất giai.

Bảo vật như vậy ngay cả Lưu Thái lão tổ của Đại Uy vương triều cũng chưa chắc có, hôm nay lại đơn giản lấy được từ trong tay một thiên tài của thất đại vương triều, không hổ là thất đại thượng đẳng vương triều, quang luận số lượng bảo vật, còn hơn phía dưới phổ thông vương triều nhiều đâu chỉ gấp mười lần?

Hơn nữa cướp đoạt bảo vật như vậy còn không có chút nào nguy hiểm.

Xoay chuyển ánh mắt, Tần Trần vốn chuẩn bị phá vỡ trận pháp rồi lập tức rời khỏi, lúc này, ngược lại không chuẩn bị rời khỏi, ánh mắt nhìn về phía các thiên tài khác của thất đại vương triều, xem bộ dáng hiển nhiên là muốn tìm xem trên sân còn có bảo vật nào khác hay không.

Thần thái kia của Tần Trần khiến Chu Chính Thư tức giận không thôi, hận không thể tiến lên chém Tần Trần thành hai khúc.

Chỉ là sự đáng sợ trước đó của Tần Trần đã triệt để hù dọa hắn, thế cho nên hắn nhìn Tần Trần ở chỗ này nhìn chung quanh, thậm chí ngay cả tiến lên xuất thủ cũng không dám.

“Người này đến tột cùng là cao thủ từ nơi nào đến, làm sao đáng sợ như vậy? Bảy đại vương triều căn bản không có thiên tài như vậy, Đại Thông vương triều ta cũng không phải chưa từng nghe qua, nhưng nếu Đại Thông vương triều có một cao thủ đáng sợ như thế, làm sao lại không hề có một chút tin tức nào?”

Chu Chính Thư chỉ kinh sợ không thôi ở chỗ này.

Tần Trần quét mắt một vòng chiến trường, lại phát hiện trừ Kim Bát của Chu Chính Thư ra, cũng không có bảo vật nào mình cảm thấy hứng thú.

Tuy là vũ khí trong tay của Lý Nguyên Thành cùng các thiên tài đứng đầu của thất đại vương triều đều là Vương Binh cấp bậc thất giai, nhưng vũ khí chỉ cần một thanh là đủ, Tần Trần có thần bí kiếm sắt rỉ, đối với bảo binh của người khác ngược lại không có gì niệm tưởng, hắn càng muốn có thật bảo hơn.

“Di…” Đột nhiên, ánh mắt Tần Trần hơi sáng ngời, phát giác uy lực hắc đỉnh mà một gã nửa bước Vũ Vương trong thất đại vương triều thi triển không sai.

“Hắc đỉnh này, dường như có chút ý tứ.” Tâm niệm vừa động, Tần Trần vừa mới chuẩn bị lướt về phía chỗ của võ giả kia, bỗng nhiên mắt nhìn một cửa vào cách đó không xa, sắc mặt hơi biến sắc, cố không xuất thủ với nửa bước Vũ Vương kia, thân hình thoắt một cái, vội vàng hướng một cửa vào phía sau quảng trường lướt qua đi.

Bạch!

Thân hình hắn cực nhanh, tựa như một tia chớp, thoáng cái liền tiến vào trong đường hầm đen kịt, trong nháy mắt biến mất, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta căn bản không kịp ngăn trở.

“Tiểu tử này rõ ràng chiếm thượng phong, làm sao đột nhiên đi?”

Trong lòng Chu Chính Thư sững sờ, hắn không cho rằng Tần Trần bị bọn hắn dọa cho đi, lấy thực lực Tần Trần triển lộ ra lúc trước, coi như bọn hắn mấy đại thiên tài liên thủ cũng chưa chắc có thể bắt được đối phương.

Hắn còn đang nghi hoặc.

Ầm!

Đột nhiên một cổ sát ý kinh khủng từ một lối đi không xa truyền lại tới, ngay sau đó một đạo nhân ảnh từ đó phút chốc lao ra, phạch một cái liền rơi vào trên quảng trường này.

Vù vù!

Người này vừa rơi xuống, một cổ sát ý kinh người ngay trên quảng trường này tràn ngập ra, kiêu ngạo hùng hồn, tựa như một vùng biển mênh mông, tất cả những người cảm thụ được sát ý này, bao gồm đám người Chu Chính Thư, đều cảm thấy sự khó thở, từng người sắc mặt đại biến.

“Là Huyết Thủ Vương!”

Sau đó, mọi người cũng đều thấy rõ bóng người đột nhiên xuất hiện này, từng người thần sắc kinh hãi, cử động trong tay cũng dừng lại.

Chỉ là sau khi trải qua hỗn loạn lúc trước, hơn một trăm võ giả vương triều phổ thông cơ hồ đi thất thất bát bát, chỉ còn lại hai mươi, ba mươi người không kịp rời khỏi.

“Hả?” Ánh mắt Huyết Thủ Vương quét qua đám người, chứng kiến cảnh chém giết vô cùng thê thảm trên sân, trong mắt trong nháy mắt toát ra vẻ nghi hoặc, nghi ngờ nói: “Các ngươi vì sao giao thủ? Có phải hay không phát giác bảo vật gì?”

Huyết Thủ Vương rất rõ ràng, võ giả của thất đại vương triều đối với võ giả của vương triều phổ thông không mấy hữu hảo, nhưng giữa song phương cũng rất ít khi bạo phát xung đột thật sự.

Dù sao, thất đại vương triều xem mình là người thống trị rất nhiều vương triều bậc trung và hạ đẳng, không cần thiết phải chém tận giết tuyệt bọn họ, mà những vương triều bậc trung và hạ đẳng kia lại càng không cần phải nói, nếu có thể sử dụng cách hòa bình để giải quyết sự tình, thì căn bản không dám động thủ với người của thất đại vương triều.

Khả năng duy nhất là hai bên phát sinh xung đột vì tranh đoạt bảo vật, đồng thời bảo vật đó tất định rất quý trọng, quý trọng đến mức hai bên dù cho liều mạng cũng không muốn bỏ qua.

“Huyết Thủ Vương tiền bối, ngươi tại sao lại ở chỗ này?” Chu Chính Thư liền tiến lên hành lễ nói.

“Ồ? Nguyên lai là Chu Chính Thư, các ngươi vừa nãy phát giác cái gì ở chỗ này, tại sao lại đánh nhau lớn như vậy?”

Huyết Thủ Vương tuy là thực lực siêu quần, là Vũ Vương thất giai sơ kỳ đỉnh phong, thế nhưng Chu Chính Thư chính là đệ nhất thiên tài của Long Nguyên vương triều, tương đương với Thẩm Mộng Thần của Đại Càn vương triều hắn, Huyết Thủ Vương cũng không dám tùy ý xem thường đối phương.

“Chuyện này…”

Chu Chính Thư do dự một chút, nói thật, hắn không muốn nói cho Huyết Thủ Vương chân tướng, bởi vì Ma Tinh đối với cường giả Vũ Vương cũng có công hiệu, một khi bị Huyết Thủ Vương biết, coi như tìm về Ma Tinh, cũng sẽ bị Huyết Thủ Vương chiếm lấy.

“Nơi này có võ giả của Đại Càn vương triều ta không? Để cho đệ tử của Đại Càn vương triều ta tới gặp ta!”

Thấy Chu Chính Thư thần sắc có một ít do dự, Huyết Thủ Vương kêu một tiếng, lạnh lùng nói ra.

Chu Chính Thư cười khổ một tiếng, biết Huyết Thủ Vương là tức giận, chỉ đành phải nói: “Có, ta lập tức để cho bọn họ…”

Hắn vừa nói, một bên quay đầu, nhưng trong nháy mắt, cả người lại bỗng dưng ngây người.

Hắn nhớ rõ, trước đó Đại Càn vương triều có ít nhất chừng mười người cùng với bọn họ, nhưng hiện tại vừa nhìn phía dưới, lại phát hiện hơn mười tên đệ tử của Đại Càn vương triều vậy mà tất cả đều chết trong lúc hỗn loạn, không một ai sống sót.

Quay lại truyện Võ Thần Chúa Tể

Bảng Xếp Hạng

Chương 1073: Vĩnh Dạ Ma Quân

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 4 16, 2025

Chương 1072: Thị Huyết Đại Pháp

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 4 16, 2025

Chương 137: Trong quân nhân vật số một, Vạn Thành Trọng

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 4 16, 2025