Chương 945: Ma Tinh - Truyen Dich
Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 4 16, 2025
Tần Trần nhàn nhạt liếc nhìn hai người, không để ý đến đối phương, mà là đối Ngô Công Lĩnh nói: “Ngươi nói tiếp đi…”
“Vâng.”
Ngô Công Lĩnh hít sâu một hơi, liền nói: “Ma Tinh là một loại tinh thạch độc nhất vô nhị trong Thiên Ma bí cảnh này, có chút tương tự Chân thạch, bất quá công hiệu so với Chân thạch mạnh hơn nhiều. Những Ma Tinh này có thể dùng để luyện chế các loại đan dược, hơn nữa đan dược luyện chế được có hiệu quả tu luyện rất tốt. Trừ cái đó ra, chân khí ẩn chứa trong Ma Tinh cũng nồng nặc hơn Chân thạch rất nhiều, coi như là thất giai Vũ Vương cũng có thể thông qua thu nhận Ma Tinh để tăng cao tu vi. Nó là thứ trân quý nhất trong Thiên Ma bí cảnh này.”
“Thật ra, mỗi lần Thiên Ma bí cảnh mở ra, đều sẽ có rất nhiều võ giả đột phá, cũng là bởi vì tìm được loại Ma Tinh này trong Thiên Ma bí cảnh. Hiệu quả tu luyện của Ma Tinh so với trung phẩm Chân thạch còn tốt hơn nhiều, thu nhận càng nhanh chóng, nhiều võ giả ở Bách Triều chi địa mắc kẹt nhiều năm ở bình cảnh, đều có thể dùng Ma Tinh để đột phá.”
“Ngay cả thất giai Vũ Vương cũng có thể dùng để tu luyện sao?”
Tần Trần nghe vậy rất là chấn động, so với đám người Ngô Công Lĩnh hắn hiểu rõ hơn. Chân lực trong cơ thể thất giai Vũ Vương đã đột phá thành chân nguyên, nồng độ cao, tuyệt không phải Chân thạch phổ thông có khả năng đề thăng. Thậm chí, trung phẩm Chân thạch đối với thất giai Vũ Vương mà nói, cũng cơ hồ không có hiệu quả gì.
Muốn tăng cao tu vi, một dạng thất giai Vũ Vương muốn thu nhận Chân thạch, nhất định phải là thượng phẩm Chân thạch, mà Ma Tinh lại có thể đề thăng tu vi của thất giai Vũ Vương, chẳng phải là đại biểu Ma Tinh này có công hiệu của thượng phẩm Chân thạch?
Sở dĩ Tần Trần hiện tại mắc kẹt ở lục giai Vũ Tôn cảnh giới, cũng là vì không đủ chân lực để thu nhận. Trung phẩm Chân thạch và linh dược một dạng rất khó đề thăng chất lượng chân lực trong cơ thể hắn, thế nhưng thượng phẩm Chân thạch thì bất đồng.
Đừng nói Vũ Vương, thượng phẩm Chân thạch coi như là bát giai Võ Hoàng cường giả cũng có thể dùng để tu luyện.
Lúc này, nếu có đầy đủ thượng phẩm Chân thạch, tuyệt đối có thể để cho chân lực trong cơ thể hắn nâng cao một bước, thậm chí đột phá hướng tới thất giai Vũ Vương cảnh giới.
“Viên Ma Tinh trên người ngươi lấy ra cho ta xem đi!”
Dưới sự kích động, Tần Trần trực tiếp mở miệng nói.
Ngô Công Lĩnh căn bản không có bất luận cái gì do dự, trực tiếp chuyển viên Ma Tinh trên người mình cho Tần Trần, thậm chí Tần Trần trực tiếp thu, cũng sẽ không có nửa lời.
Theo hắn, Ma Tinh này so với việc bị hai người Đại Vĩnh vương triều cướp đi, còn không bằng cho Tần Trần.
Ma Tinh này là một viên tinh thạch đen kịt toàn thân, có chút tương tự Chân thạch, ẩn chứa bên trong một cổ lực lượng âm lãnh cực kỳ quỷ dị, nhưng trừ cái đó ra, còn có chân khí nồng nặc không gì sánh nổi.
Tần Trần nhẹ nhàng thu nhận lực lượng bên trong, một chút khí tức âm lãnh, trong nháy mắt dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn.
Tần Trần không nói gì, trong lòng cũng là sóng to gió lớn. Lực âm lãnh trong Ma Tinh này, vậy mà cùng quỷ dị chân khí tu luyện được từ dị chủng công pháp lúc ban đầu ở Cổ Nam Đô, cơ hồ giống nhau như đúc.
Hơn nữa cường độ… ít nhất là cấp bậc thượng phẩm Chân thạch.
Tần Trần lập tức kích động, lực lượng âm lãnh này tuy là hết sức cổ quái, nhưng Lôi Đình huyết mạch của hắn, lại đơn giản có thể luyện hóa, đến lúc đó hóa thành chân khí thuần chân chứa đựng đến trong kinh mạch của mình, tu vi tất nhiên sẽ có đột nhiên tăng mạnh.
Đến lúc đó, đột phá thất giai Vũ Vương, cũng không phải là không thể được.
Tần Trần nghĩ tới đây, trong lòng kích động thiếu chút nữa muốn gọi ra, giờ này khắc này, hắn đối với phế tích cung điện mà Ngô Công Lĩnh vừa nói, tràn ngập hứng thú mãnh liệt.
“Trong phế tích, có bao nhiêu Ma Tinh loại này?” Tần Trần không kịp chờ đợi hỏi lại.
“Cái này ta cũng không biết, nhưng nghĩ đến số lượng không ít, hơn nữa ta nghe nói, thiên tài đứng đầu bảy đại thượng đẳng vương triều ở chỗ sâu trong phế tích cung điện kia, còn tìm được một mảnh ma trì, khắp nơi trong ma trì đều thấy loại Ma Tinh này, bất quá ta lại chưa từng thấy.” Ngô Công Lĩnh lập tức cười khổ một tiếng.
“Tiểu tử, ngươi cho rằng thay chúng ta ngăn lại gia hỏa này là có thể sĩ diện trước mặt chúng ta sao? Cút ngay, bằng không hai huynh đệ ta liền ngươi cùng nhau giết.”
Hai gã võ giả Đại Vĩnh vương triều thấy Tần Trần không có chút nào để ý tới bọn hắn, tức khắc nộ khí từ tâm sinh ra, thân thể trong nháy mắt dâng lên một cổ sát cơ trước đó chưa từng có.
Tần Trần ngẩng đầu nhìn hai người, lạnh lùng nói: “Người này ta bảo vệ, các ngươi đi thôi.”
Lời Tần Trần vừa nói ra, bao gồm cả Ngô Công Lĩnh ở bên trong ba người đều sửng sốt. Ước chừng mấy hơi thở sau, hai gã võ giả Đại Vĩnh vương triều mới cười ha ha đi ra, trong tiếng cười tràn ngập không dám tin tưởng và trào phúng.
Chỉ là một tiểu tử hơn mười tuổi, cũng dám đối với hai người bọn họ nói muốn bảo vệ tiểu tử kia? Gia hỏa này là ngu ngốc sao?
Mà trong lòng Ngô Công Lĩnh lại hiện ra mừng như điên. Tần thiếu hiệp đây là ý gì? Đây là chuẩn bị bảo trụ bản thân sao? Hắn biết rõ thực lực của Tần Trần, chỉ cần nguyện ý, tuyệt đối có thể theo trong tay hai gã võ giả Đại Vĩnh vương triều bảo vệ hắn.
“Hảo tiểu tử, vốn không muốn giết ngươi, thế nhưng ngươi vậy mà chủ động tự tìm cái chết, hai huynh đệ chúng ta sẽ nhìn ngươi phải thế nào bảo trụ gia hỏa này.” Võ giả Đại Vĩnh vương triều này nói xong, căn bản không có bất luận cái gì do dự, trường kiếm trong tay đã mang theo kiếm quang vây lại Tần Trần.
Hắn cũng không định trước tiên giết Tần Trần, mà là dự định phế bỏ tứ chi của Tần Trần, sau đó để cho hắn nhìn huynh đệ mình trước đem tiểu tử Đại Ngô vương triều chém giết, để cho hắn nhìn một chút bản thân bực nào không biết trời cao đất rộng, sau đó giết luôn cả gia hỏa kia.
Ngô Công Lĩnh thấy tên võ giả kia muốn giết Tần Trần, trong ánh mắt lại toát ra vẻ thương hại.
Mà trường kiếm trong tay võ giả Đại Vĩnh vương triều xuất thủ còn chưa rơi vào trên thân Tần Trần, liền thấy Tần Trần cư nhiên giơ tay lên hướng hắn đã đâm đến, nhưng trong tay hắn ngay cả một điểm vũ khí cũng không có lấy ra, phảng phất ngón tay hắn, chính là một thanh bảo kiếm vậy.
Gia hỏa này không phải là người ngu ngốc chứ?
Võ giả Đại Vĩnh vương triều thiếu chút nữa bật cười, dùng ngón tay ngăn cản hắn trường kiếm, đây là tâm lớn bao nhiêu, mới có thể làm ra cử động như vậy? Cười lạnh một tiếng, uy lực trên trường kiếm càng sâu, trong nháy mắt đi tới tứ chi của Tần Trần.
Trường kiếm trong tay của hắn vừa mới chuẩn bị chém xuống đến, thì một cổ lãnh ý nồng nặc trong nháy mắt phân bố toàn thân hắn. Cả người hắn lông tơ bỗng dưng nổ tung, sau một khắc, trong tay thiếu niên đối diện lại trong nháy mắt hiện ra một thanh trường kiếm, ra sau mà tới trước, phút chốc đi tới trước mặt hắn.
“Đây là…”
Võ giả Đại Vĩnh vương triều trừng lớn hai mắt hoảng sợ, trong ánh mắt toát ra vẻ sợ hãi, vội vàng muốn hồi kiếm đón đỡ. Có thể khiến cho hắn thất kinh là, chân lực của hắn vậy mà trong nháy mắt này lại bị trói buộc, hơn nữa trường kiếm trong tay nặng như ngàn cân, căn bản mang cũng không ngẩng lên được.
Đây là Tần Trần lần đầu tiên thi triển kiếm ý trường kiếm.
Kiếm ý trường kiếm bị Tần Trần thi triển ra, sương mù kiếm quang mang theo sát ý nồng nặc, ở trong ánh mắt kinh sợ của võ giả Đại Vĩnh vương triều kia, trong nháy mắt xuyên thấu thân thể hắn.
Phốc xuy!
Một chùm tiên huyết phun ra, ngực võ giả Đại Vĩnh vương triều trong nháy mắt xuất hiện một cái lỗ lớn, cả người hắn nặng nề ngã xuống, triệt để không còn khí tức.
Đến chết, vẫn trừng lớn hai mắt, chết không nhắm mắt.
“Sư huynh.”
Võ giả Đại Vĩnh vương triều còn lại hoảng sợ nhìn sư huynh của mình, đồng thời kinh sợ chỉ vào Tần Trần, bởi vì sợ hãi, thân thể thậm chí đang run rẩy.