84. Chương 84: Huyền Bảng võ giả - Truyen Dich

Vạn Cổ Thần Đế - Cập nhật ngày Tháng 4 16, 2025

Trương Nhược Trần cùng Tử Thiến trở lại Tây Viện võ tràng, trong võ tràng đã tụ tập ba, bốn trăm vị võ giả trẻ tuổi. Rất nhiều người trên thân mang thương, trên mặt lộ ra vẻ thất lạc.

Một số người khác lại lộ ra cảm xúc cao, chuyện trò vui vẻ, hiển nhiên đã hoàn thành nhiệm vụ vòng thứ nhất khảo thí học cung, lòng tin tràn đầy.

Trong võ tràng, mọi người nghị luận ầm ĩ, phần lớn thảo luận về những kinh nghiệm mạo hiểm khi săn giết Man thú, nói đến sinh động như thật.

“Nghe nói, năm nay khảo thí học cung xuất hiện hai cái sát tinh, tạo thành gió tanh mưa máu tại Thiên Ma Lĩnh, rất nhiều võ giả trẻ tuổi chết trong tay bọn chúng.”

“Ta cũng nghe nói! Hai cái sát tinh kia chuyên môn săn giết võ giả Tứ Phương Quận Quốc, gây ra ít nhất năm mươi người thương vong.”

Một vị võ giả Vân Võ Quận Quốc cảm thán: “May mắn hai cái sát tinh kia làm võ giả Tứ Phương Quận Quốc sợ hãi, bọn hắn mới không có tinh lực đối phó võ giả Vân Võ Quận Quốc chúng ta, bằng không, ta đoán rất khó thông qua vòng thứ nhất khảo thí học cung.”

Trương Nhược Trần nhàn nhạt cười, từ bên cạnh những võ giả trẻ tuổi kia đi qua, đem hai mươi khỏa mắt thú giao cho học viên phụ trách kiểm kê số lượng mắt thú.

Tử Thiến cũng tới giao tám mươi khỏa mắt thú.

Hai người đều thông qua vòng thứ nhất khảo thí Võ Thị Học Cung, trở lại võ tràng, tụ tập cùng các võ giả khác của Vân Võ Quận Quốc.

Số mắt thú còn lại, hai người đều giữ lại.

Ánh mắt Man thú toàn bộ đều có dược dụng giá trị, có thể dùng để luyện đan, bán đi sẽ được giá không rẻ.

Giờ phút này, đã vào giữa trưa, thời gian vòng thứ nhất khảo thí học cung kết thúc.

Trên đài cao trong Tây Viện võ tràng, Tư Đồ trưởng lão bưng một quyển da thú ghi tên, bắt đầu tuyên đọc danh sách những người thông qua vòng thứ nhất khảo thí học cung.

“Vòng thứ nhất khảo thí học cung, hết thảy một ngàn năm trăm ba mươi bảy người tham gia, bốn trăm sáu mươi tám người thông qua. Những người thông qua vòng thứ nhất khảo thí, theo thứ tự là, Giang Ảnh, Liễu Thừa Phong, Hạ Hạo…”

Tư Đồ trưởng lão tuyên đọc xong, các võ giả trẻ tuổi thông qua vòng thứ nhất khảo thí ở lại Tây Viện võ tràng, những võ giả khác bị trục xuất về từng Quận Quốc.

Tư Đồ trưởng lão tiếp tục nói: “Phàm là võ giả thông qua vòng thứ nhất khảo thí, đêm nay sẽ lưu lại Tây Viện võ tràng nghỉ ngơi. Sáng sớm ngày mai, tham gia vòng thứ hai khảo thí ‘Võ Tháp vượt quan’, trong Võ Tháp, một trăm hai mươi người biểu hiện ưu dị nhất sẽ thông qua khảo thí. Những người còn lại toàn bộ bị đào thải.”

“Đêm nay, hai vị sư tỷ sẽ trông coi trật tự nơi này, ai dám quấy rối trước ‘Võ Tháp vượt quan’, sẽ bị xử phạt nghiêm khắc.”

Nói xong, Tư Đồ trưởng lão từ trên đài cao đi xuống, rời khỏi Tây Viện võ tràng.

Sau khi Tư Đồ trưởng lão rời đi, hai nữ tử tịnh lệ, một người cao, một người thấp, từ trong những kiến trúc cổ xưa đi tới, tiến vào Tây Viện võ tràng.

Những học viên ngoại cung của Võ Thị Học Cung, khi nhìn thấy hai nữ tử này, trên mặt đều lộ ra thần sắc kinh khủng, lập tức khom mình hành lễ.

“Gặp qua Hoàng sư tỷ, Đoan Mộc sư tỷ!”

“Gặp qua Hoàng sư tỷ, Đoan Mộc sư tỷ!”

Vương Kỳ, học viên ngoại cung đã đưa Trương Nhược Trần và Tử Thiến trở lại Võ Thị Học Cung trước đó, cũng cung kính hành lễ với hai nữ tử.

Nữ tử họ Hoàng kia, dáng người cao gầy, giữ mái tóc dài màu xanh ngọc ngang eo, da thịt trắng nõn như cánh hoa lê.

Nữ tử họ Đoan Mộc kia, nhìn qua chỉ khoảng mười ba, mười bốn tuổi, ngũ quan trên mặt tinh xảo, lông mi thon dài, hai con ngươi sáng tỏ. Mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng dáng người lại phát dục hết sức ngạo nhân, bộ ngực so với nữ tử họ Hoàng kia còn thêm thẳng tắp.

Quan trọng nhất là, cả hai nữ tử đều lớn lên mỹ lệ, có dung nhan khuynh quốc khuynh thành.

Hai nữ tử kia leo lên bệ đá cao bảy trượng, hướng bốn trăm sáu mươi tám vị võ giả trẻ tuổi trong võ tràng nhìn thoáng qua, liền xếp bằng trên bệ đá, nhắm hai mắt, giống như tu luyện.

Trong Tây Viện võ tràng, ánh mắt mọi người đều bị hai vị nữ tử kia hấp dẫn, không thể dời đi.

Những học viên ngoại cung đã ở Võ Thị Học Cung một hai năm, lại không dám nhìn hai nữ tử, trên mặt lộ vẻ kiêng kỵ.

Trương Nhược Trần cũng nhìn hai nữ tử thoáng qua, hơi kinh ngạc, nói: “Trên người các nàng mặc cẩm bào!”

Bình thường, đệ tử ngoại cung của Võ Thị Học Cung chỉ có thể mặc áo bào trắng.

Chỉ có đệ tử nội cung mới có thể mặc cẩm bào.

Liễu Thừa Phong nhìn chằm chằm hai nữ tử trên bệ đá, thấp giọng nói: “Chỉ cần trở thành Huyền Bảng võ giả, hoặc tích lũy đủ điểm cống hiến, dù là đệ tử ngoại cung cũng có thể mặc cẩm bào.”

Bình thường, Liễu Thừa Phong nhìn thấy nữ tử mỹ lệ, đã sớm hai mắt tỏa sáng, hận không thể nhào tới.

Nhưng khi nhìn thấy hai nữ tử trên bệ đá, hắn lại hiếm thấy không có dáng vẻ công tử hoàn khố, ngược lại còn lộ ra thần sắc sợ hãi.

Trương Nhược Trần hiếu kỳ, nói: “Các nàng là Huyền Bảng võ giả?”

Liễu Thừa Phong vội vàng gật đầu, nói: “Tây Viện của Võ Thị Học Cung luôn âm thịnh dương suy, nữ học viên đặc biệt lợi hại, nam học viên rất khó có tiếng nói. Trong nội bộ Võ Thị Học Cung, mọi người đều gọi các nàng là Tây Cung nương nương, chúa tể hết thảy ở Tây Viện. Nếu nam học viên đắc tội các nàng, vậy chắc chắn chết! Ai!”

Trên mặt Trương Nhược Trần lộ ra vẻ ngưng trọng, nếu hai nữ tử kia thật sự là Huyền Bảng võ giả, thực lực của các nàng thật đáng sợ.

Việc đi vào “Huyền Bảng” khó hơn rất nhiều so với việc tiến vào “Hoàng Bảng”.

“Hoàng Bảng” chỉ là bảng xếp hạng võ giả Hoàng Cực Cảnh cao nhất cấp Quận Quốc. Thứ nhất, cảnh giới võ giả Hoàng Cực Cảnh còn rất thấp; thứ hai, phạm vi địa vực liên quan đến “Hoàng Bảng” cũng rất hẹp.

Nhưng “Huyền Bảng” lại khác, chỉ có võ giả Huyền Cực Cảnh cao cấp nhất mới có thể tiến vào bảng danh sách.

Hơn nữa, phạm vi xếp hạng của “Huyền Bảng” cũng tăng lên đến ba mươi sáu Quận Quốc xung quanh Thiên Ma Lĩnh.

Nói cách khác, chỉ có nhóm võ giả Huyền Cực Cảnh cao cấp nhất của ba mươi sáu Quận Quốc mới có thể tiến vào “Huyền Bảng”.

Có thể nói, mỗi một võ giả có thể tiến vào “Huyền Bảng” đều có thực lực chống lại võ giả Địa Cực Cảnh. Những người xếp hạng cao trên “Huyền Bảng” thậm chí còn mạnh hơn võ giả Địa Cực Cảnh bình thường.

Hai vị tuyệt sắc nữ tử ngồi trên bệ đá, nếu thật sự là Huyền Bảng võ giả, thực lực của các nàng chẳng lẽ có thể chống lại cao thủ đỉnh tiêm Địa Cực Cảnh?

Khó trách những học viên ngoại cung kia đều e ngại các nàng.

Trương Nhược Trần thu hồi ánh mắt, không nhìn chằm chằm hai nữ tử nữa, nhìn xung quanh, phát hiện năm nay Vân Võ Quận Quốc có ba mươi mốt vị võ giả trẻ tuổi thông qua vòng thứ nhất khảo thí.

Thành tích như vậy, những năm qua không dám tưởng tượng.

Tứ Phương Quận Quốc, có một trăm sáu mươi hai người thông qua vòng thứ nhất khảo thí, vẫn là Quận Quốc có số người nhiều nhất trong Lĩnh Tây cửu quận. Đương nhiên, so với những năm qua thì kém rất nhiều.

Phải biết, chỉ tính số võ giả chết trong tay Trương Nhược Trần và Tử Thiến đã lên tới chín mươi tám người, hơn nữa còn có không ít cao thủ, quả thực khiến võ giả Tứ Phương Quận Quốc nguyên khí đại thương.

Hoắc Tinh Vương tử xếp bằng giữa các võ giả Tứ Phương Quận Quốc, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần và Tử Thiến, trong mắt mang theo sát ý nồng đậm.

Ánh mắt Trương Nhược Trần cũng nhìn chằm chằm Hoắc Tinh Vương tử ở phía xa, phát hiện huyết khí trong cơ thể Hoắc Tinh Vương tử rõ ràng tăng cường không ít, ngay cả nhãn thần cũng trở nên dị thường sắc bén.

“Hoắc Tinh Vương tử đã đột phá đến Huyền Cực Cảnh tiểu cực vị!” Trương Nhược Trần nói.

“Cái gì?”

Liễu Thừa Phong kinh hô một tiếng, biến sắc, có chút lo lắng, nói: “Hoắc Tinh Vương tử vốn là thiên phú dị bẩm, lại là một Ngự Thú Sư thiên tài, tinh thần lực chắc chắn mạnh mẽ. Thêm vào việc hắn hiện tại đột phá đến Huyền Cực Cảnh tiểu cực vị, đoán chừng lần này hắn rất có thể sẽ trở thành người thứ nhất trong khảo thí học cung.”

Trương Nhược Trần hỏi: “Trở thành người thứ nhất trong khảo thí học cung thì có lợi ích gì?”

Liễu Thừa Phong nói: “Đừng nói là trở thành người thứ nhất trong khảo thí học cung, ngay cả khi trở thành một trong mười người đứng đầu, cũng có thể nhận được những phần thưởng vô cùng phong phú.”

“Dù chỉ là tân sinh hạng mười, cũng có thể nhận được một trăm điểm cống hiến. Tân sinh hạng chín có thể nhận được hai trăm điểm cống hiến. Cứ thế mà suy ra, tân sinh hạng tư có thể nhận được bảy trăm điểm cống hiến.”

“Tân sinh hạng ba có thể nhận được một ngàn điểm cống hiến.”

“Tân sinh hạng hai có thể nhận được hai ngàn điểm cống hiến.”

“Tân sinh hạng nhất có thể nhận được ba ngàn điểm cống hiến.”

Một võ giả trẻ tuổi bên cạnh có chút khinh thường nói: “Đệ nhất danh chỉ có ba ngàn điểm cống hiến, cũng không nhiều!”

Liễu Thừa Phong liếc hắn một cái, nói: “Điểm cống hiến của Võ Thị Học Cung có thể đổi được các loại tài nguyên tu luyện, bao gồm đan dược, Chân Võ Bảo Khí, tọa kỵ Man thú, nô bộc, cung điện…, chỉ có những thứ ngươi không nghĩ tới, chứ không có thứ gì mà Võ Thị Học Cung không có.”

“Chỉ cần ngươi có đủ điểm cống hiến, ngay cả việc mua một Quận Quốc, Võ Thị Học Cung cũng có thể giúp ngươi làm được.”

“Một điểm cống hiến của Võ Thị Học Cung tương đương với một viên Linh Tinh. Tân sinh hạng nhất được thưởng ba ngàn điểm cống hiến, tương đương với ba ngàn viên Linh Tinh, trị giá ba trăm vạn mai ngân tệ.”

“Ba… Trăm vạn… Mai ngân tệ…” Những võ giả trẻ tuổi của Vân Võ Quận Quốc đều sợ ngây người.

Trương Nhược Trần cũng hơi kinh hãi, trước kia chỉ nghe nói Võ Thị Tiền Trang giàu có nhất thiên hạ, bây giờ mới thực sự lĩnh hội được sự giàu có của Võ Thị Tiền Trang.

Ngay cả một gia tộc thất lưu cường đại như Lâm gia, cũng phải dùng toàn bộ sức mạnh của gia tộc, dốc hết dự trữ, mới có thể tập hợp được ba trăm vạn mai ngân tệ.

Hiện tại, chỉ cần trở thành tân sinh thứ nhất, là có thể nhận được ba ngàn điểm cống hiến, trị giá ba trăm vạn mai ngân tệ.

Có được khối tài sản khổng lồ này, chắc chắn có thể đổi được lượng lớn tài nguyên tu luyện, việc tu vi tăng mạnh là điều đương nhiên.

“Mấu chốt nằm ở ‘Võ Tháp vượt quan’ ngày mai, biểu hiện càng ưu tú, thành tích càng cao.”

Liễu Thừa Phong lại nói: “‘Võ Tháp vượt quan’ tuy yêu cầu tu vi võ giả rất cao, nhưng càng khảo nghiệm thiên phú và tố chất tổng hợp của võ giả, ví dụ như, tinh thần lực, ngũ giác, nghị lực, sức phán đoán…, vân vân.”

Trong đôi mắt Tử Thiến, lộ ra một đạo tinh mang, nói: “Ngày mai ‘Võ Tháp vượt quan’, ta nhất định sẽ lọt vào top ba tân sinh.”

Liễu Thừa Phong như có điều suy nghĩ, nhìn về phía Trương Nhược Trần, nói: “Cửu vương tử điện hạ, ngươi thì sao?”

Trương Nhược Trần cười nói: “Ta không hiểu nhiều về Võ Tháp, chỉ có thể nói là làm hết sức mà thôi!”

Quay lại truyện Vạn Cổ Thần Đế

Bảng Xếp Hạng

Chương 1250: Hắc Lê hoàng tử

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 4 23, 2025

Chương 2419: Có chuyện dễ thương lượng

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 4 23, 2025

Chương 1249: Ngọn lửa màu lam

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 4 23, 2025