Chương 359: Xuất thủ cướp đoạt - Truyen Dich
Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 4 14, 2025
Tần Trần vội vàng khoát tay nói: “Chư vị bằng hữu yên tâm, Đệ Nhất Đan Các ta nếu đã nói là tặng lại mọi người, sao có thể tùy ý tăng giá? Tiếp theo đây, tam phẩm đan dược vẫn là năm chục ngàn ngân tệ một cái…”
Đám người nghe Tần Trần giải thích vậy, không ít người liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng không thiếu kẻ khôn khéo, vẫn nhìn Tần Trần, bởi vì bọn hắn biết, Tần Trần đã nói vậy, khẳng định còn có lời sau.
Quả nhiên, không đợi mọi người kịp hoàn hồn, Tần Trần lại nói: “Nhưng mà, về phương thức mua, chúng ta cần cải biến một chút.”
“Cải biến như thế nào?”
Đám người ngẩn ra, tất cả đều ngưng mắt nhìn sang.
“Lúc trước chúng ta bán ra đan dược là tam phẩm Chân Khí Đan. Mọi người đều biết, tam phẩm Chân Khí Đan dùng để đề thăng chân khí trong cơ thể võ giả, vì vậy rất nhiều linh dược đều có thể luyện chế. Nên tài liệu phí này, chúng ta ngay từ đầu cũng không thu. Nhưng tiếp theo đây, chúng ta muốn xuất ra một vài đan dược đặc thù trong tam phẩm đan dược, ví dụ như Phá Huyền Đan, Ngưng Tâm Đan…”
“Mọi người đều biết, tam phẩm đan dược sở dĩ rất thưa thớt, một phần là do Luyện Dược sư cao đẳng giai rất hiếm, một phần khác, cũng là do tài liệu.”
“Bán ra Phá Huyền Đan cùng Ngưng Tâm Đan, Đệ Nhất Đan Các ta chỉ sợ không thể giống như Chân Khí Đan, mà cần mọi người tự cung cấp tài liệu.”
Tần Trần hướng về phía mọi người, lớn tiếng nói.
“Cái gì? Phá Huyền Đan, Ngưng Tâm Đan?”
“Đệ Nhất Đan Các các ngươi còn có hai loại đan dược này?”
“Không phải gạt người chứ?”
“Đúng vậy, Phá Huyền Đan là một loại đan dược đề cao tỷ lệ đột phá của võ giả, Ngưng Tâm Đan lại là đan dược đề thăng ngộ tính tu luyện của võ giả. Hai loại đan dược này, trong tam phẩm đan dược đều thuộc hàng cực phẩm, coi như là Thiên Tinh thương hội cũng không bán đấu giá. Đệ Nhất Đan Các có thể bán ra sao?”
Nghe vậy, đám người lần nữa bùng nổ, gần như phát cuồng.
Tất cả mọi người rối rít lên, không phải vì có thu tài liệu phí hay không, mà là Đệ Nhất Đan Các rốt cuộc có hai loại đan dược này hay không.
Phải biết rằng, không phải cứ có tam phẩm Luyện Dược sư là có thể bán ra các loại tam phẩm đan dược.
Mỗi một loại tam phẩm đan dược luyện chế, đầu tiên cần có được đan phương cùng phương pháp luyện chế, sau đó cần một gã tam phẩm Luyện Dược sư trải qua thời gian dài luyện chế và học tập mới có thể thành công. Hơn nữa, căn cứ độ khó luyện chế khác nhau, quá trình này bất định.
Giống như Thiên Tinh thương hội là một trong tứ đại thế lực của Vũ Thành, bản thân có hợp tác với một gã tam phẩm Luyện Dược sư, nhưng tam phẩm đan dược bọn họ bán ra trên đấu giá hội cũng chỉ có một hai loại, có thể nói lựa chọn rất ít.
Hôm nay nghe nói Đệ Nhất Đan Các còn có Phá Huyền Đan cùng Ngưng Tâm Đan bán ra, làm sao bọn hắn không kích động cho được?
Hai loại đan dược này, là thứ mà mỗi một võ giả đều tha thiết ước mơ.
Cảm thụ được sự nóng nảy và những câu hỏi trên sân, Từ Hùng không nhịn được lần nữa cảm khái kính phục.
Trần thiếu quả là Trần thiếu, bản thân định giá thấp, hắn không trực tiếp tăng giá, mà lợi dụng phương thức cung cấp tài liệu, khéo léo đề thăng giá cả, hơn nữa đề thăng này không hề nhỏ.
Mấu chốt nhất là, Trần thiếu ngăn chặn nghi vấn của mọi người, còn thuận thế đưa ra hai loại đan dược Phá Huyền Đan và Ngưng Tâm Đan, khiến lực chú ý của mọi người dồn hết vào hai loại đan dược mới được đưa ra này, việc âm thầm nâng giá đan dược trước đó lại không ai quan tâm.
Đối mặt nghi hoặc của mọi người, Tần Trần mỉm cười, nói: “Ha hả, nếu không có hai loại đan dược này, bản thiếu sao dám mở miệng.”
Tay phải hắn khẽ run, hai cái bình sứ lập tức xuất hiện trong tay hắn, nhẹ nhàng nghiêng một cái, hai viên đan dược tròn vo cũng theo đó rơi vào tầm mắt mọi người.
Hai viên đan dược này, một viên màu vàng nhạt, một viên màu xám trắng, phía trên đều có những đường Đan văn rõ ràng. Vừa xuất hiện, một cổ mùi thuốc nồng nặc liền tản mát ra từ cửa Đệ Nhất Đan Các.
“Rõ ràng là Phá Huyền Đan cùng Ngưng Tâm Đan.”
“Trời ạ, hơn nữa hai viên đan dược đều có Đan văn, ít nhất cũng là thượng đẳng đan dược.”
“Đan dược cấp bậc này có khả năng đề thăng tu vi chúng ta ở mức độ lớn nhất, mà lại không có bao nhiêu di chứng.”
“Ahhh, không được, ta nhất định phải mua được một viên Phá Huyền Đan. Ta kẹt ở Thiên cấp sơ kỳ đã nhiều năm, liên tục không thể đột phá. Nếu có Phá Huyền Đan này, lại thêm một viên Ngưng Tâm Đan, tốt nhất là thêm một viên Chân Khí Đan nữa, xác suất đột phá Thiên cấp trung kỳ ít nhất cũng phải tám phần mười.”
Đám người triệt để phát cuồng, mỗi người đều như điên.
Khi hai loại đan dược này thật sự xuất hiện trước mặt mọi người, không ai có thể ngăn cản được mị lực của chúng.
“Đưa đây cho ta.”
Thậm chí một tiếng quát lớn truyền đến, một gã trung niên áo đen, hai mắt nóng rực, không nhịn được nữa, từ trong đám người bỗng lao ra.
Hai tay hắn mở ra, giống như một con dơi, hóa thành một đạo hắc ảnh, nhằm thẳng phía Tần Trần, muốn cướp đoạt hai bình ngọc trong tay hắn.
“Thật nhanh, là Hắc Bức Vương Lý Tông Bác!”
“Người này thật to gan, đây là muốn cướp đoạt Phá Huyền Đan cùng Ngưng Tâm Đan sao?”
“Lý Tông Bác một thân tu vi đã sớm đạt đến Thiên cấp trung kỳ đỉnh phong, có hai bình đan dược này, nói không chừng có thể một lần bước vào Thiên cấp hậu kỳ cảnh giới, đây là chuẩn bị liều mạng.”
“Đáng chết, bị hắn giành trước.”
Đám người nổ tung, tất cả đều kinh hãi.
Vũ Thành cực kỳ hỗn loạn, trong đó không ít võ giả là tội phạm bị các thế lực lớn ở tây bắc ngũ quốc phát lệnh truy nã, từng người thủ đoạn độc ác, chuyện gì cũng dám làm.
Tần Trần vừa đưa ra Phá Huyền Đan và Ngưng Tâm Đan, liền khiến không ít tội phạm nhòm ngó, không nhịn được muốn ra tay cướp đoạt.
Trong đó, Hắc Bức Vương Lý Tông Bác là kẻ nhanh nhất, khiến không ít võ giả khác âm thầm hối hận, trách bản thân ra tay chậm.
Chỉ tiếc, Hắc Bức Vương Lý Tông Bác luôn gian xảo, hơn nữa lấy tốc độ sở trường của hắn, nếu hắn đã xuất thủ, vậy chắc chắn sẽ không có phần của bọn họ.
Hối hận, mọi người đều ngưng thần, mắt thấy bàn tay phải của Lý Tông Bác sắp bắt được bình ngọc trong tay Tần Trần.
Đột ngột –
Hưu!
Hai viên đan dược trong tay Tần Trần chẳng biết từ lúc nào đã biến mất, ngay sau đó một đạo kiếm quang chói mắt, sáng rực cả thiên địa, tràn ngập mi mắt của Hắc Bức Vương Lý Tông Bác.
“Cái gì? Không ổn!”
Lý Tông Bác kinh hãi, không ngờ Tần Trần phản ứng nhanh như vậy, thân hình thoắt một cái, vội lùi lại.
Nhưng đã muộn!
Phốc xuy!
Kiếm quang đi qua, hộ thể chân tức bên ngoài thân hắn phảng phất như trang giấy mỏng manh, trong nháy mắt bị chém vỡ, ngay sau đó cả người hắn bị chém làm hai nửa giữa không trung, máu tươi vẩy xuống đầy đất.
“Ối!”
Đám người chung quanh sợ bị tiên huyết văng trúng, hoảng sợ tản ra, mắt mở trừng trừng nhìn thi thể Lý Tông Bác bị chia làm hai nửa, rơi xuống mặt đất, hai mắt còn trừng to, tràn ngập hoảng sợ cùng kinh hãi.
“Hí!”
Trên sân vang lên những tiếng hít khí lạnh liên tục, tất cả mọi người ánh mắt hoảng sợ, tâm trạng chấn động.
Mọi người lúc này mới tỉnh ngộ, thiếu niên trước mắt nhìn như trẻ tuổi, nhưng không phải là người hiền lành gì, đây chính là cao thủ đã diệt sát Liễu Trình đại sư của Liễu Các và đám người kia, có dũng khí đoạt đan dược trước mặt hắn, chẳng phải là tìm chết sao?