Chương 357: Vũ Thành oanh động - Truyen Dich
Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 4 14, 2025
“Trần thiếu, không bán đan dược của Liễu Các, vậy chúng ta chuẩn bị bán đan dược gì?”
Không nhịn được, hắn mở miệng hỏi.
“Ta chuẩn bị bán ra tam phẩm Chân Khí Đan, Phá Huyền Đan, Ngưng Tâm Đan…”
Tần Trần thuận miệng nói ra mấy loại đan dược.
Từ Hùng bọn họ nghe Tần Trần nói mà hoảng sợ, từng người nghẹn họng trân trối nhìn.
Tam phẩm Chân Khí Đan, Phá Huyền Đan, Ngưng Tâm Đan?
Đây là thật sao?
Từ Hùng bọn họ đều nhanh phát điên.
Phải biết rằng ở Vũ Thành, nhị phẩm đỉnh phong Luyện Dược sư đã được coi là cao cấp nhất, tam phẩm Luyện Dược sư, trừ Thiên Tinh thương hội ra, thì Tống gia, Chu gia, Vũ Tu Phủ ba thế lực lớn này cũng không có. Tần Trần lại nói muốn đem tam phẩm đan dược ra bán, hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.
Trần thiếu trên người thật sự có những đan dược này sao?
Thấy Từ Hùng bọn họ nghi ngờ, Tần Trần cũng không giải thích, thuận tay lấy ra một viên Chân Khí Đan, một mùi thuốc nồng nặc lập tức tràn ngập ra.
“Vậy mà rõ ràng là tam phẩm đan dược.”
Hít một hơi khí lạnh liên tục, thân thể Từ Hùng bọn họ chấn động mãnh liệt, biểu tình dại ra.
Coi như trong lòng đã sớm có chuẩn bị, nhưng khi Tần Trần lấy ra đan dược, bọn họ vẫn bị chấn động mạnh.
Lúc đầu, bọn họ cho rằng mình đối với Tần Trần đã có nhất định hiểu biết, nhưng bây giờ phát hiện, sự hiểu biết của bản thân căn bản chỉ là một ít da lông của đối phương.
“Trần thiếu, ngươi xác định những đan dược này thật sự trực tiếp đem ra bán?”
Nuốt nước miếng, Từ Hùng hỏi.
Đan dược mà Tần Trần vừa báo ra thật sự quá nghịch thiên, ở Vũ Thành loại địa phương thiếu Luyện Dược sư này, những tam phẩm đan dược này đủ để mang đến Thiên Tinh thương hội đấu giá.
Hôm nay trực tiếp bán ra, đây là hung tàn đến mức nào?
“Đương nhiên, các ngươi còn có vấn đề gì sao?”
Tần Trần biết, muốn moi ra chân chính bảo bối từ tay đám võ giả Vũ Thành, dùng tiền mua nhất định không được, chỉ có dùng thứ tốt hơn để đổi mới có thể.
Mà hắn không có quá nhiều thời gian, cho nên chỉ có thể dùng loại biện pháp cực đoan này.
“Xác định là có một vấn đề.”
Tỉnh táo lại, Từ Hùng cố gắng ổn định tâm tình, trầm giọng mở miệng.
“Ngươi nói đi.” Tần Trần nhìn qua.
“Chúng ta tuy giết Liễu Trình, chiếm giữ Liễu Các, nhưng nếu Liễu Các thật sự có quan hệ với Chu gia, đối phương nhất định sẽ tìm đến gây phiền toái, hơn nữa nhất định sẽ thu hồi Liễu Các.” Từ Hùng ngưng trọng nói.
“Thu hồi Liễu Các?” Tần Trần sửng sốt: “Liễu Trình đã bị chúng ta giết, Chu gia có tư cách gì đòi lại? Chẳng lẽ nói, bất kỳ cửa tiệm nào ở Vũ Thành, bọn họ tứ đại thế lực đều có thể đòi lại sao?”
Tần Trần không khỏi nghi hoặc.
Trước kia khi Chu gia và Từ gia xung đột, hắn biết rõ, Chu gia nhắm đến mấy gian cửa hàng của Từ gia. Nhưng theo lời Từ Hùng hiện tại, coi như giết Liễu Trình, cửa hàng vẫn sẽ trở về tay tứ đại thế lực, vậy Chu gia khổ tâm đối phó Từ gia để làm gì?
“Không phải nói tứ đại thế lực có thể đòi lại cửa hàng, mà là bất kỳ thế lực nào đoạt được cửa hàng và sản nghiệp của thế lực khác, nhất định phải giao nộp một khoản chuyển nhượng phí cho Vũ Thành, mới có được quyền lợi chính thức. Khoản chuyển nhượng phí này tương đương với 20% giá trị sản nghiệp. Hơn nữa, bình thường Vũ Thành sẽ không can thiệp vào việc chuyển nhượng cửa hàng giữa các thế lực, nhưng Liễu Các thì khác. Vũ Thành vốn do Chu gia và tứ đại thế lực khống chế, một khi Chu gia gây khó dễ, việc chúng ta sở hữu Liễu Các nhất định sẽ xảy ra vấn đề.”
“20% phí chuyển nhượng? Tứ đại thế lực này thật đúng là tính toán giỏi.”
Nghe vậy, Tần Trần cười nhạt, khó trách Vũ Thành lại hỗn loạn như vậy, các thế lực tùy tiện động thủ, đều không ai quản.
Thì ra còn có chuyện như vậy.
Bất kỳ cuộc tranh đấu nào giữa các thế lực, cuối cùng đều phải giao nộp phí bảo hộ cho tứ đại thế lực chưởng quản Vũ Thành, tứ đại thế lực tự nhiên vui vẻ chấp nhận, với điều kiện không phá hoại trật tự Vũ Thành, khẳng định càng hỗn loạn càng tốt.
“Trước đừng quan tâm những chuyện đó, đến lúc Chu gia tìm tới cửa thì tính sau. Đây là một lọ tam phẩm Chân Khí Đan, các ngươi mang ra ngoài bán trước, nhớ kỹ, thanh thế càng lớn càng tốt, tốt nhất là làm cho cả Vũ Thành đều biết, chúng ta ở đây có tam phẩm đan dược bán ra.”
Tần Trần lấy ra một lọ Chân Khí Đan, đưa cho Từ Hùng, sau đó nói với Từ Yến: “Ngươi dẫn ta đến luyện dược thất của Liễu Trình, ta cần bế quan luyện chế một vài thứ.”
Lần này đi ra, Tần Trần mang theo không nhiều tam phẩm đan dược, cho nên phải tự mình luyện chế một ít.
Cũng may sau khi cướp đoạt Liễu Các và Chu gia, hắn có rất nhiều linh dược tam giai, đủ để luyện chế không ít tam phẩm đan dược, thậm chí ngay cả linh dược tứ giai cũng có không ít.
Cầm tam phẩm Chân Khí Đan, Từ Hùng sững sờ nhìn Tần Trần vội vã tiến vào luyện dược thất của Liễu Trình, ngay cả giá cả cũng quên hỏi.
Sau màn náo loạn vừa rồi của Tần Trần, tuy dân chúng đều bị đuổi ra ngoài, nhưng vẫn có một đám người tụ tập bên ngoài Liễu Các, muốn xem sự tình phát triển tiếp theo.
Người bên ngoài chẳng những không ít đi, ngược lại càng có nhiều người nghe tin chạy đến, khắp nơi dò hỏi và quan sát.
Chỉ tiếc, sau khi Tần Trần và Từ Hùng đuổi người ra, liền không có động tĩnh gì, khiến người ta thất vọng.
Vì vậy, khi Từ Hùng lần thứ hai đi ra, thay đổi bảng hiệu “Liễu Các” thành Đệ Nhất Đan Các, đồng thời tuyên bố có tam phẩm đan dược bán ra, tất cả những người vây xem trong nháy mắt ngây người.
Chỉ gần nửa nén hương, toàn bộ Vũ Thành đã triệt để oanh động.
Tiệm thuốc Liễu Các trước kia, bị đổi thành Đệ Nhất Đan Các khí phách, đồng thời có Chân Khí Đan bán ra, hơn nữa còn là tam phẩm Chân Khí Đan, tin tức này trong nháy mắt khiến các thế lực lớn chấn động.
Tuy giá mỗi viên tam phẩm Chân Khí Đan lên tới năm mươi ngàn lượng bạc, nhưng vẫn không ngăn được dòng người chen chúc kéo đến.
Vẻn vẹn nửa canh giờ, cửa Đệ Nhất Đan Các đã bị vây kín như nêm cối, người người nhốn nháo.
Từ Hùng rất nhanh nhận ra mình báo giá quá thấp, năm mươi ngàn lượng bạc một viên đan dược, đối với gia tộc như Từ gia mà nói là khó có thể tưởng tượng, nhưng đối với một vài gia tộc lớn ở Vũ Thành, lại không đáng là bao, không có gì so được với việc tăng thực lực.
Đặc biệt lọ tam phẩm Chân Khí Đan mà Tần Trần đưa cho Từ Hùng, lại là đan dược tam phẩm trung thượng đẳng, trên mỗi viên thuốc đều có Đan văn hiện ra, là loại tinh phẩm hiếm có.
Từ Hùng còn chưa bán được viên Chân Khí Đan nào, cửa Đệ Nhất Đan Các đã bị dòng người chen chúc làm cho muốn sập.
Thậm chí có người chen được lên phía trước, hai bên đánh nhau tàn nhẫn.
“Chư vị, hãy nghe ta nói, đừng loạn, ngàn vạn lần đừng loạn.”
Từ Hùng mồ hôi lạnh đầy đầu, hắn tuy là gia chủ họ Từ, nhưng chưa từng gặp qua cảnh tượng lớn như vậy? Những người náo loạn nhất, gia tộc thế lực, so với Từ gia hắn đều đáng sợ hơn nhiều.
Trong lúc nhất thời chân tay luống cuống, hoàn toàn không biết làm sao cho tốt.