Chương 331: Cuồn cuộn sóng ngầm - Truyen Dich
Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 4 14, 2025
Mấy ngày sau đó, toàn bộ Vương Đô Đại Tề quốc đều chìm trong rung chuyển.
Tần Bá Thiên sau khi cường thế trở lại, việc đầu tiên là phế bỏ quyền gia chủ của Tần Viễn Hùng, sau đó đem quyền gia chủ giao cho Tần Viễn Chí.
Còn Tần Viễn Hùng, bị phạt đi phụ trách một vài việc nhỏ trong gia tộc, chẳng khác gì triệt để thất thế.
Một vài trưởng lão Tần gia cũng có biến động lớn, những trưởng lão thế hệ trước cùng thời với Tần Viễn Hùng trực tiếp bị tước đoạt chức trưởng lão, không còn dính dáng đến bất kỳ sự vụ nào của gia tộc, mỗi ngày chỉ cần trồng cây, dưỡng chim là được.
Đối với việc này, rất nhiều trưởng lão Tần gia nơm nớp lo sợ, không dám mở miệng.
Nếu là Tần Bá Thiên trước kia, những trưởng lão này nói không chừng còn có thể dựa vào lý lẽ biện luận một chút.
Nhưng bây giờ biết Tần Viễn Hùng là nửa bước Võ Tông, ai còn dám thừa lời một câu?
Hơn nữa, hồi tưởng lại sự đáng sợ của Tần Nguyệt Trì, nghĩ đến trước đây chính mình đã đồng ý trục xuất Tần Nguyệt Trì, những trưởng lão này càng thêm sợ hãi run rẩy, rất sợ đối phương trả thù.
Người duy nhất không phục là Triệu Phượng.
Biết được tin tức, nàng bát phụ xông lên, lại bị Tần Bá Thiên trợn mắt đánh ngã xuống đất, tức đến Triệu Phượng tuyên bố phải về nhà mẹ đẻ.
Tần Bá Thiên trực tiếp nói một câu: “Trở về, liền đừng trở về.”
Lời này khiến Triệu Phượng ngây ra như phỗng, càng thêm thê thảm khóc lớn, nói Tần gia chỉ nhận Tần Trần, không coi con trai nàng là người Tần gia.
Mọi người nghe vậy thổn thức không thôi.
Nhưng lời này lại khiến Tần Bá Thiên bộc phát tức giận, nếu không có Triệu Phượng lung tung sinh sự, cháu nội Tần Phong sao lại rơi vào kết quả như thế này?
Lúc này, Tần Bá Thiên giận tím mặt, mệnh hạ nhân lôi Triệu Phượng ra, không cho phép nàng xuất môn.
Triệu Trấn biết được chuyện này, vội vàng đến biện hộ, lại bị Tần Bá Thiên ôn hòa từ chối, còn lạnh lùng nói: “Người quen cũ, ngươi vẫn nên lo cho mình đi, lần này ngươi đến Vương Đô nháo sự, đối phó ngoại tôn ta, Triệu Cao chỉ không định làm sao đối phó ngươi đây, còn có lòng dạ nào để ý đến chuyện của ta, thứ cho ta không giữ.”
Sau đó, mọi người Triệu gia đều bị đệ tử Tần gia đuổi ra khỏi Tần phủ.
Triệu gia Lĩnh Nam, dầu gì cũng là hào phú bậc nhất Vương Đô, địa vị cao, không tầm thường, lại bị Tần gia đuổi ra khỏi nhà như vậy, trong lòng tất nhiên thẹn quá hóa giận.
Nhưng, quá khứ bọn họ không dám đối phó Tần gia, hiện tại biết Tần Bá Thiên là cường giả nửa bước Võ Tông, sao dám dương oai? Chỉ đành nghẹn một bụng khí rời đi.
“Bệ hạ, chúng ta bây giờ nên làm gì?”
Mà đồng dạng, sóng ngầm cuồn cuộn còn có Hoàng cung Đại Tề quốc.
So với quyết đoán của Tần gia, Triệu Cao lúc này ngồi ngay ngắn trên vương tọa, mặt mày ủ rũ, hối hận đến ruột gan đều xanh.
Tần Trần lại có thiên phú như vậy, tu vi Tần Nguyệt Trì yên nhiên cao như thế, hơn nữa Tần Bá Thiên vậy mà đột phá đến nửa bước Võ Tông.
Mỗi khi nghĩ đến những điều này, nội tâm Triệu Cao phiền muộn muốn thổ huyết.
Sớm biết sự tình sẽ biến thành như vậy, đánh chết hắn cũng không buông tha Tần Trần.
Hôm nay Tần gia không vừa lòng với mình, thậm chí khiến nội tâm Triệu Cao xuất hiện vẻ kinh hoảng.
Không sai, chính là kinh hoảng.
Bao nhiêu năm như vậy, Triệu Cao sở dĩ chèn ép Tần gia, cũng là bởi vì công huân Tần Bá Thiên quá hiển hách.
Mà hiện tại, tu vi Tần Nguyệt Trì cao như thế, Tần Bá Thiên cũng đột phá nửa bước Võ Tông, đồng thời nắm trọng binh.
Hai bên liên hợp lại, coi như phá vỡ chính quyền Đại Tề quốc của hắn cũng không phải không có khả năng.
“Làm sao bây giờ? Hiện tại còn có thể làm sao?”
Triệu Cao có chút tâm hoảng ý loạn, khí sắc u ám.
“Bệ hạ, thật ra ta lúc đầu đã sớm khuyên qua ngài.”
Tiêu Chiến ở một bên thở dài.
Nói thật, trước đây Triệu Cao chuẩn bị buông tha Tần Trần, nội tâm hắn cũng vô cùng thất vọng.
“Ngươi đang trách ta sao?”
Quay đầu lại, Triệu Cao thần sắc ngoan lệ, mạnh mẽ cả giận nói.
“Bệ hạ?”
Tiêu Chiến sững sờ, không ngờ Triệu Cao lại nói như vậy.
Triệu Cao cũng ý thức được thái độ của mình, không nhịn được thở dài: “Tiêu Chiến, đừng trách trẫm, trẫm hiện tại thật sự là có chút tâm phiền ý loạn, nếu là Tần gia hắn… Ai.”
Nửa ngày trời sau, Triệu Cao vẫn không nói ra hai chữ tạo phản.
“Thật ra bệ hạ, hoàn toàn không cần thiết phải lo lắng như vậy.” Tiêu Chiến lắc đầu.
Triệu Cao cau mày: “Ý gì?”
“Bệ hạ, giả như Tần gia muốn tạo phản, còn cần đợi đến hôm nay sao?” Tiêu Chiến thở dài, trực tiếp vạch trần trọng tâm câu chuyện.
Nhìn vẻ nghi hoặc của Triệu Cao, Tiêu Chiến nói: “Định Vũ Vương Tần Bá Thiên chưởng khống tam quân đã sớm không phải chuyện một hai ngày, đã có hơn mười năm, nhưng ngài xem cử động của hắn mấy năm nay, chẳng những trấn thủ biên cảnh, cũng không hồi Vương Đô, để tránh ngài sinh lòng nghi kỵ, đồng thời khiến con cháu Tần gia trở lại Vương Đô, giải trừ chức vị quan trọng trong quân, đảm đương văn thần, thậm chí giải giáp quy điền, điều này đã cho thấy tâm ý của hắn.”
“Ai biết hắn có phải cố ý giả vờ cho trẫm xem hay không.” Triệu Cao lo nghĩ.
“Bệ hạ thấy, Tần Bá Thiên có cần thiết phải làm như vậy sao? Giả như Tần gia muốn tạo phản, đã sớm động thủ từ mấy năm trước, há có thể đợi đến hiện tại?”
Thấy Triệu Cao như vậy, Tiêu Chiến có chút không nói gì, không nhịn được nói: “Bệ hạ, tu vi Tần Nguyệt Trì như thế, tuyệt không phải một sớm một chiều có thể tu luyện thành, theo thuộc hạ phỏng đoán, nàng từ mười năm trước chỉ sợ cũng có thực lực không kém gì Thần Cảnh, nếu Tần gia thật muốn động thủ, khi đó tất nhiên đã động thủ.”
“Bệ hạ ngẫm lại xem, mười năm trước, ngài mới vừa đăng cơ không bao lâu, chưởng khống triều đình tất nhiên còn chưa vững, hơn nữa khi đó, mấy vị vương tử cũng còn nhỏ tuổi, không thể chưởng khống đại cục, đồng thời, mười năm trước, Đại Ngụy quốc nhiều lần xâm phạm biên cảnh, gây ra chiến tranh liên miên.”
“Nếu Tần gia muốn tạo phản, chỉ cần để Tần Nguyệt Trì lẻn vào vương cung, hạ độc thủ với ngài, đến lúc đó giá họa cho Đại Ngụy quốc, ngài băng hà, mấy vị vương tử không thể chưởng khống đại cục, cuối cùng trọng trách cứu quốc tất nhiên rơi vào tay Tần Bá Thiên chưởng khống tam quân, đến lúc đó Tần gia nhiếp chính trước, rồi đoạt chính, căn bản không ai có thể cản.”
“Nhưng Tần gia không làm như vậy, ngược lại sau khi ngài lên ngôi, nhiều lần nhường quyền, toàn bộ Tần gia, trừ Tần Bá Thiên còn chưởng khống tam quân, những tộc nhân khác, cũng chỉ có Tần Viễn Hùng mưu chức vị trong triều, còn lại đều trở thành dân thường, những điều này đều phát sinh sau khi ngài đăng cơ, Tần Bá Thiên chẳng phải đang cho ngài thấy tấm lòng đó sao.”
“Đã nhiều năm như vậy, Đại Tề quốc mưa thuận gió hòa, dân tâm hướng về, ngài cũng có danh vọng lớn trong quân và dân, huống chi mấy vị vương tử đều có triển vọng, Tần gia còn thế nào tạo phản? Ngài thấy thế nào?”
Tiêu Chiến nhìn Triệu Cao, nội tâm thở dài.
Hắn là người trong cuộc u mê, mới không nhìn rõ thế cục, bằng không, lấy thông minh tài trí của Triệu Cao, căn bản không thể không nhận ra.
Nghe vậy, Triệu Cao trầm tư, dần dần, ánh mắt hắn trong trẻo hơn.
Có thể đảm đương một quốc gia chi chủ, Triệu Cao tự nhiên không phải người ngu ngốc, tỉ mỉ nghĩ lại, tự nhiên biết những lời Tiêu Chiến nói rất có đạo lý.
Nếu Tần gia thật muốn tạo phản, mấy năm nay căn bản không cần tự đoạn tay chân như vậy, làm cho mình xem.
Ngược lại là bản thân, liên tục kiêng kỵ quân quyền Tần Bá Thiên, chui vào sừng trâu, càng chui càng chặt.