Chương 1100: Thứ mười tịch, xuyên duy thay mặt tư (hai hợp một) (1) - Truyen Dich
Ngự thú từ số 0 - Cập nhật ngày Tháng 3 29, 2025
Kiều Tang thuấn di về khu vực tuyển thủ, liền thấy Long Đại Vương dùng ánh mắt phức tạp nhìn nàng và Thanh Bảo.
Thần tình kia, tựa hồ biết trên người các nàng có tin tức gì ghê gớm.
“Thế nào?” Kiều Tang không khỏi hỏi.
Chẳng lẽ Long Đại Vương lại cảm thấy mình không nên thắng Ma Áo Long? Nhưng sủng thú hệ yêu tinh cùng giai đoạn chiến thắng sủng thú hệ long không phải rất bình thường sao?
Long Đại Vương đầu tiên nhìn quanh một phen, sau đó hạ giọng kêu một tiếng:
“Mài mài?”
“Thanh Thanh.” Không đợi Kiều Tang trả lời, Thanh Bảo bên cạnh lộ ra vẻ mặt “Ngươi mới biết à”.
Quanh thân nó thổi mạnh gió, hiển nhiên vẫn còn trạng thái tâm tình không tốt.
Nếu dĩ vãng có sủng thú nào lộ ra biểu tình này với Long Đại Vương, nó khẳng định sẽ cho đối phương biết uy nghiêm của đầu lĩnh là như thế nào, nhưng bây giờ nó biết đối phương là sủng thú trong truyền thuyết, lại là đồng bạn Ngự Thú Sư mà tự mình muốn vãn bối khế ước, lúc này thành khẩn kêu một tiếng:
“Mài mài!”
Ta thật là bây giờ mới biết!
“Thép tù.”
Thép bảo thanh âm vang lên trong đầu, giải thích Long Đại Vương bởi vì vừa mới biết Thanh Bảo là sủng thú trong truyền thuyết.
Cái gì? Nguyên lai Long Đại Vương lúc trước còn không biết sao? Kiều Tang sửng sốt một chút.
Nàng còn tưởng rằng Michaela lão sư đã sớm nói với nó.
“Ta còn tưởng Michaela lão sư đã sớm nói cho ngươi.” Kiều Tang nói ra điều mình nghĩ.
“Mài mài!”
Long Đại Vương lập tức quay đầu nhìn Michaela, kêu một tiếng, biểu thị nàng từ đầu đến giờ đều không nói với ta.
Nói xong, ánh mắt bắt đầu oán trách.
Michaela: “! ! !”
Michaela vội vàng nói: “Trước ngươi cũng không hỏi mà.”
“Mài mài.”
Long Đại Vương bất mãn kêu một tiếng, biểu thị ta không hỏi ngươi liền không chủ động nói sao.
Michaela: “. . .”
Bầu không khí hình như không đúng lắm, hẳn không phải vấn đề của ta đi. . . Kiều Tang nội tâm có chút chần chờ.
Thanh Bảo nhìn một màn này, cảm thấy có chút ý tứ, Phong Mạc quanh thân từ khi nhẫn nại mùi thối huấn luyện đến nay liền bớt đi một chút.
Kiều Tang nhạy cảm nhận ra điểm này, như có điều suy nghĩ.
Không bao lâu, Ma Áo Long một mặt uể oải trở về khu vực tuyển thủ.
Loại tranh tài hậu trường này đều có đoàn đội chữa bệnh miễn phí chuyên môn, thương thế không phải đặc biệt nghiêm trọng, cơ bản chỉ cần một kỹ năng là xong.
“Mài mài.”
Long Đại Vương chú ý tới cảm xúc của vãn bối, kêu một tiếng, biểu thị bại bởi Thanh Ẩn yêu tinh rất bình thường, không mất mặt, cho nên không cần khổ sở.
“Mài mài. . .”
Ma Áo Long có chút ngoài ý muốn nhìn Long Đại Vương, tựa hồ không nghĩ tới nó sẽ nói ra lời như vậy, rõ ràng trước tranh tài nó còn bảo mình nhất định phải thắng tranh tài. . .
Mà lại trong trí nhớ, đầu lĩnh là người rất hiếu thắng, nếu bọn nó thua tranh tài gì bên ngoài, đều sẽ ghét bỏ bọn nó vô dụng. . .
“Mài mài?”
Ma Áo Long kiềm chế suy nghĩ, thận trọng kêu một tiếng, vậy mình còn có thể trở về không?
“Mài mài.”
Long Đại Vương liếc nó một cái, vô tình cự tuyệt.
Không được.
Ma Áo Long: “. . .”
. . .
Bốn giờ rưỡi chiều.
Biệt thự, sân huấn luyện lộ thiên.
Đẹp ngọt hoa cổ, cánh hoa không ngừng tản ra khí thể màu xanh lá.
Phương viên trăm thước cơ hồ đều bị khí thể màu xanh lá bao bọc.
Thanh Bảo một bộ nhẫn nại biểu lộ trong khí thể màu xanh lá, mỗi khi cuồng phong quanh thân thổi tan khí thể màu xanh lá, một giây sau, lại có càng nhiều khí thể màu xanh lá tràn vào.
Đồng thời, mặt đất phía dưới không ngừng hiện ra hào quang màu phấn hồng, tiến hành miễn dịch trạng thái mặt trái trên thân Thanh Bảo.
Dưới bóng cây nơi xa, Kiều Tang mang khẩu trang tiến hành minh tưởng.
Bỗng nhiên, một đạo lỗ đen xuất hiện bên cạnh.
“Tìm kiếm ~ ”
Tiểu Tầm bảo mang khẩu trang, ôm máy tính từ đó chui ra, vui vẻ kêu một tiếng, biểu thị nó lại tìm được nhiệm vụ có thể làm.
“Là cái gì?” Kiều Tang hỏi.
“Tìm kiếm ~” Tiểu Tầm bảo để Notebook trước mặt Ngự Thú Sư nhà mình.
Kiều Tang nhìn về phía màn ảnh máy vi tính.
【 Cần đồng học Viêm Thiên hỗ trợ tìm mười cái lông tóc lệ bá đoàn, một cây 10 điểm tích lũy, bao phí vận chuyển. 】
Lệ bá đoàn, sủng thú Tướng cấp hệ thảo, tính tình bá đạo, lông tóc thưa thớt, trên đầu mỗi con cơ hồ chỉ có ba sợi lông mọc giống cỏ, lông tóc trên đầu bọn nó chính là vảy ngược, nếu ai muốn động vào, nhất định phải nhận lấy lửa giận của lệ bá đoàn. . . Mặc dù lông tóc là vảy ngược của lệ bá đoàn, nhưng lông của bọn nó có tác dụng giúp sủng thú hệ thảo nhanh chóng trưởng thành, vẫn có không ít người mạo hiểm nguy hiểm đụng vào vảy ngược để có được nó. . . Trong đầu Kiều Tang hiện ra tài liệu tương quan về lệ bá đoàn, trong lòng hơi có tính toán, nói:
“Chờ Thanh Bảo kết thúc trận đấu, ta cùng ngươi đi xem trong tiệm bên ngoài có bán lông tóc lệ bá đoàn không.”
Điểm tích lũy khó kiếm, tiền dễ kiếm, chỉ cần có thể dùng tiền đổi điểm tích lũy, giao dịch này có lời.
“Tìm kiếm ~ ”
Tiểu Tầm bảo con mắt khẽ cong, kêu một tiếng, biểu thị không cần chờ đến lúc đó, chính nó đi tìm lông tóc lệ bá đoàn là được.
Kiều Tang nghĩ nghĩ, nói:
“Cũng được, cầm thẻ của ta đi, thẻ của ta ngay trong vòng tròn của ngươi.”
Nói xong, nàng lấy điện thoại ra, kiểm tra giá thị trường lông tóc lệ bá đoàn, sau đó để điện thoại xuống, nói:
“Một cây trong vòng 80 ngàn liên minh tệ, đừng mua nhiều hơn.”
“Tìm kiếm ~ ”
Tiểu Tầm bảo vui vẻ kêu một tiếng, biểu thị cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.
Nói xong, quay người chui vào lỗ đen.
. . .
Một con phố thương nghiệp phồn hoa, Tiểu Tầm bảo từ trong lỗ đen trống rỗng xuất hiện chui ra.
Lỗ đen chỉ lớn cỡ mấy chục mét, lại xuất hiện giữa không trung, so với sủng thú hệ phi hành mặc trang phục thảnh thơi bay trên không trung mà nói không tính dễ thấy, bởi vậy không có người và sủng thú nào chú ý tới.
Tiểu Tầm bảo trước kia luyện tập bóng đen xuyên thấu từng đi dạo qua mấy lần, bởi vậy đối với nơi này rất quen thuộc.
Nó quen cửa quen nẻo lướt về hướng cửa hàng tài liệu sủng thú.
Bỗng nhiên, một con hình thể chừng một mét, toàn thân đại thể màu xanh lá nhạt, dáng người mượt mà, trên đầu có ba sợi lông màu xanh lục lớn, đeo vòng tay thu nhỏ, chính là lệ bá đoàn.
Trong nháy mắt Tiểu Tầm bảo không thể dời mắt đi được, nó nhìn chằm chằm ba sợi lông của đối phương, mắt sáng lên, chợt nghĩ tới điều gì, bay tới bên cạnh lệ bá đoàn, chỉ vào ba sợi lông của nó, kêu một tiếng:
“Tìm kiếm ~ ”
“Lệ bá!”
Lệ bá đoàn lập tức lộ ra vẻ phẫn nộ.
“Tìm kiếm ~ ”
Tiểu Tầm bảo kêu một tiếng, biểu thị nó có thể dùng tiền mua.
“Lệ bá!”
Lệ bá đoàn càng tức giận hơn.
Ngươi đang dùng tiền vũ nhục ta!
Nói, bày ra tư thái tùy thời chiến đấu.
“Tìm kiếm!”
Thấy phản ứng của đối phương không đúng, Tiểu Tầm bảo tranh thủ thời gian giơ móng vuốt lên, biểu thị an tâm chớ vội.
Một giây sau, toàn thân nó hiện ra quang mang kim xán.
Lệ bá đoàn suýt nữa bị mù mắt.
Nó tập trung nhìn vào, mới phát hiện là một bộ khôi giáp màu vàng.
“Tìm kiếm ~ ”
Tiểu Tầm bảo chỉ chỉ khôi giáp của mình, kêu một tiếng, biểu thị chúng ta đối chiến, ta thua, bộ khôi giáp này trên người ta sẽ cho ngươi, nếu ngươi thua, liền đem lông tóc của ngươi cho ta.
Nó nhớ kỹ Ngự Thú Sư nhà mình từng nói, rất nhiều chuyện ở đây đều có thể dùng đối chiến để giải quyết, lúc trước nó chính là dựa vào đối chiến để giải quyết hết phiền phức của Chú ách sứ giả…