Chương 4240: Thiên Đạo bản nguyên xuất thế - Truyen Dich

Vạn Cổ Thần Đế - Cập nhật ngày Tháng 5 12, 2025

Thạch Cơ nương nương tọa trấn Hoang Cổ phế thành trên đỉnh một ngọn thần phong thuộc Thiên Thủy Vô Chung quần sơn biên giới. Cặp lông mày thon dài, đôi mắt trong veo của nàng hướng lên không trung, dõi theo cánh đồng hoang.

Chỉ thấy, thương khung rực sáng một mảnh.

Thủy Tổ quy tắc và trật tự, trong những đợt xung kích đấu pháp, không ngừng bị ma diệt.

Hiển nhiên Đế Trần cố ý che chở Hoang Cổ phế thành, nếu không, dù chỉ một mảnh vỡ bay tới cũng đủ sức xuyên thủng phòng ngự của thành trì.

Ba động quá mức cuộn trào, ngay cả Thủy Tổ cũng sinh ra sợ hãi.

Thạch Cơ nương nương chợt nhớ đến chuyện năm xưa Trương Nhược Trần dán chân dung của nàng lên người để cầu phòng ngự, không khỏi cảm thấy buồn cười. Dù được chúng sinh tôn xưng Thiên Đạo Đại Đế, thuở thiếu thời, hắn cũng có những hành động ngây thơ như vậy.

Lục Đạo Luân Hồi Kính, dưới sự chống đỡ của tam đại Thủy Tổ, tựa như một cánh cổng trời tròn trịa. Sóng nước lấp lánh, phản chiếu vũ trụ tinh hải, gánh chịu đợt tấn công đầu tiên từ mảnh vỡ của Thất Thập Nhị Tầng Tháp.

Nhất định phải ngăn cản Nhân Tổ trở về chủ tế đàn.

Không ai biết, một khi Nhân Tổ khống chế được Thiên Đạo bản nguyên, sẽ đáng sợ đến mức nào.

Trên cánh đồng hoang, đại quân tu sĩ không ngừng co cụm lại. Người thì tiến vào Chân Lý Thần Điện, Hùng Tiêu Ma Thần Điện, Phong Đô Quỷ Thành… Người thì tiến vào thế giới Thần Vương, Thần Tôn, Thần cảnh.

Vô số chùm sáng bay ra, trợ giúp tam đại Thủy Tổ thúc đẩy Lục Đạo Luân Hồi Kính.

“Ầm ầm!”

Mảnh vỡ Cửu Đỉnh hoàn toàn chiếm thượng phong, chủ đạo chiến trường.

Vu Đạo quy tắc, Quang Minh quy tắc, Hắc Ám quy tắc, Bản Nguyên quy tắc, Vận Mệnh quy tắc, Chân Lý quy tắc, Thời Gian quy tắc, Không Gian quy tắc, Hư Vô quy tắc của hạ giới vũ trụ, hóa thành chín dòng Thiên Hà cuộn trào mãnh liệt, bao vây gắt gao cơn mưa mảnh vỡ Thất Thập Nhị Tầng Tháp.

Toàn bộ lực lượng thiên địa, tựa hồ đều bị Trương Nhược Trần sử dụng.

Tu vi đạt đến tầng thứ này, muốn điều động các đạo quy tắc, đâu còn cần áo nghĩa gia trì? Đã có thể sáng tạo ra áo nghĩa thuộc về mình.

“Ngao!”

Hoang Cổ phế thành rung chuyển.

Tiếng kêu của hài cốt Huyền Đế chấn vỡ màng nhĩ của vô số tu sĩ trong thành.

Mười bảy kiện Thần khí, do mười bảy vị cường giả Chư Thiên cấp chấp chưởng. Chỉ một tiếng rên khẽ, một nửa trong số đó đã phun ra thần huyết, bị lực lượng Thủy Tổ chấn thương.

Bàn Nguyên Cổ Thần, một trong những người trấn áp, nói: “Nhân Tổ đang thất thế, bại vong chỉ là chuyện sớm muộn, xem ra hài cốt Huyền Đế muốn liều mạng!”

Tỉnh đạo nhân, một người trấn áp khác, có chút bối rối: “Hắn sẽ không tự bạo Thủy Tổ Thần Nguyên chứ?”

“Không loại trừ khả năng này, dù sao một khi Nhân Tổ bị thua, hắn cũng không có kết cục tốt đẹp. Người đến đường cùng ắt sẽ dũng!” Bất Tử Chiến Thần nói.

Từng đôi mắt hướng về Thạch Cơ nương nương nhìn lại.

Thạch Cơ nương nương đang sử dụng Hư Vô chi đạo và Hắc Ám chi đạo, phá giải lời của hài cốt Huyền Đế, tìm kiếm thần hải và Thần Nguyên của nó.

Chỉ cần tìm được, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn!

Nàng tuy là Thủy Tổ, nhưng căn bản không thể giống như Trương Nhược Trần, trong khoảnh khắc phá đạo của một vị Thủy Tổ, lấy xuống Thủy Tổ Thần Nguyên, loại bỏ uy hiếp, đẩy vào chỗ chết.

Thạch Cơ nương nương rất bình tĩnh, không nhanh không chậm: “Sợ cái gì? Hắn là Thủy Tổ, lòng dạ cao ngạo cực kỳ, dù muốn tự bạo Thủy Tổ Thần Nguyên, cũng sẽ nhắm vào Đế Trần, chứ không phải các ngươi.”

“Hơn nữa, sự cường đại của hài cốt Huyền Đế nằm ở thân thể Vu Tổ này, chứ không phải hồn linh Thủy Tổ bên trong. Hồn linh Thủy Tổ bên trong, hẳn là được Thiên Đạo bản nguyên chi lực uẩn dưỡng mà thành đạo, không tính là lợi hại. Chiến lực thì đáng sợ, còn hồn linh… cũng chỉ ở cấp độ giả tổ.”

“Còn có điểm thứ ba, hồn linh Thủy Tổ này đã bị trọng thương, dựa vào chúng ta, không nói vạn vô nhất thất, chí ít bảy tám phần là áp chế được.”

Tỉnh đạo nhân vẫn không yên lòng: “Chẳng phải nói, vẫn còn hai ba phần khả năng hắn tự bạo Thủy Tổ Thần Nguyên thành công?”

Tại nơi hài cốt Huyền Đế, Mệnh Cốt ngẩng đầu, khí phách quát: “Ngươi sợ cái gì? Lúc trước hài cốt Huyền Đế bị Diêm Vô Thần và Thiên Mỗ đánh nổ, ngươi không phải công bố muốn đơn đấu với hắn sao? Đây chính là cái gọi là Ngũ Hành Giả Tổ Thể? Giả, vĩnh viễn là giả.”

Mệnh Cốt rất mẫn cảm, hiện tại sợ nhất người khác nói hắn sợ.

Cho nên hắn nhất định phải cứng rắn.

Phải cứng rắn hơn bất kỳ ai.

Ma Điệp công chúa nói: “Kỳ thật, dù không tính cả nương nương, chỉ cần chúng ta tập hợp lại, đối mặt với một Thủy Tổ ở trạng thái đỉnh phong cũng có thể phân cao thấp. Trấn áp một hài cốt Huyền Đế bị thương nặng, cũng không cần quá lo lắng.”

Mệnh Cốt âm dương quái khí: “Ngươi và Thạch Cơ nương nương vì sao trấn định như vậy, chẳng lẽ có chỗ dựa khác? Tam Đồ Hà không ngừng, tín ngưỡng của phe phái Minh Tổ không dứt.”

Mệnh Cốt đã thức tỉnh một phần trí nhớ kiếp trước, đối với phe phái Minh Tổ có chút đề phòng.

Bởi vậy, hắn hết sức hoài nghi thân phận thật sự của Kỷ Phạm Tâm, cho rằng nàng chính là Minh Tổ.

Việc nàng phí sức giúp đỡ Trương Nhược Trần, hoàn toàn là vì tu sĩ đương thời đang ở thế yếu tuyệt đối. Tận thế tế tự, cũng uy hiếp nàng.

Chỉ khi Trương Nhược Trần đủ cường đại, mới có thể cùng Nhân Tổ lưỡng bại câu thương, thậm chí đồng quy vu tận.

Từ đó nàng có thể ngư ông đắc lợi.

Mệnh Cốt nói trúng phóc, Thạch Cơ nương nương và Ma Điệp công chúa trấn định như vậy, nguyên nhân căn bản là vì Tam Đồ Hà vẫn còn đó.

Vô luận cô nương có dự định gì, ít nhất nàng vẫn còn sống.

Nhất định đang ở đâu đó.

“Chuẩn bị nghênh địch, thi thể Chân Lý Đại Đế về Thần giới, đang hướng Thiên Thủy Vô Chung quần sơn đến rồi!” Thạch Cơ nương nương thấy được tinh quang lấp lánh dưới núi.

Một mảnh tinh hải di động, kèm theo ba động Thủy Tổ khủng bố, trùng trùng điệp điệp kéo đến.

“Xoạt!”

Thuần Dương Thần Kiếm vạch phá giới tuyến giữa Thần giới và hạ giới vũ trụ, kiếm quang ba trăm triệu dặm, xé mở Giới Hình vũ trụ của thi thể Chân Lý Đại Đế, thẳng tới phía sau nó.

Ba đầu sáu tay Bổ Thiên Chiến Hồn đã tìm đến, Vĩnh Hằng Thần Hải và Giới Hình vũ trụ đụng vào nhau, nghiền ép, đánh thi thể Chân Lý Đại Đế vào bên trong một ngọn thần sơn.

Thi thể Chân Lý Đại Đế ở thời kỳ đỉnh phong, chỉ dựa vào một cánh tay của Trương Nhược Trần, Bổ Thiên Chiến Hồn, Vĩnh Hằng Thần Hải, có lẽ khó địch nổi.

Nhưng lực lượng Vu Tổ bản nguyên của thi thể Chân Lý Đại Đế phần lớn đã bị Nguyệt Thần và Bạch Khanh Nhi bọn hắn năm người kế thừa, lại bị Thiên Cơ Bút áp chế thần hồn và tinh thần ý chí, chiến lực còn được mấy phần?

Trương Nhược Trần dù không tin Nhân Tổ có thể điều khiển thi thể Chân Lý Thần Đế tự bạo Thủy Tổ Thần Nguyên, nhưng dù thế nào cũng phải đề phòng, bởi vậy tuyệt đối không thể để hắn đến gần chiến trường chư tổ trên cánh đồng hoang.

“Giết tới Thần giới, phân thây Nhân Tổ, cướp đoạt Thiên Đạo bản nguyên.”

Tiếng gào của Hư Thiên vang vọng dưới Thiên Thủy Vô Chung quần sơn, cực kỳ cao vút.

Ngay sau đó, Phượng Thiên và Thiền Băng dẫn đầu Vận Mệnh Thần Điện và vô số Thần Linh Kiếm Giới tinh vực đuổi tới Thần giới, vây công thi thể Chân Lý Đại Đế, dùng chiến khí và thần thông thuật pháp bao phủ nó.

“Đế Trần lại đi đỉnh núi hoang nguyên, nơi này giao cho chúng ta là được.”

Phượng Thiên gọi “Đế Trần” ở đây, tự nhiên chỉ là tổ tí của Trương Nhược Trần.

Băng Hoàng, Hạng Sở Nam, Bạch Khanh Nhi, Nguyệt Thần, Trương Tố Nga, Trương Bắc Trạch sau một bước đuổi tới Thần giới, đi vào biên giới Vĩnh Hằng Thần Hải, không dám tiến lên nữa.

Phía trước không gian ba động mạnh mẽ, thần lực Thủy Tổ lay động đất trời.

Tu vi đạt tới cấp độ Bán Tổ như Băng Hoàng, Hư Thiên, Phượng Thiên, Thiền Băng, tiến vào Vĩnh Hằng Thần Hải, thi triển chiến pháp mạnh nhất, hỗ trợ Bổ Thiên Chiến Hồn kiềm chế thi thể Chân Lý Đại Đế.

Trong Hoang Cổ phế thành.

“Hư lão quỷ này lại từ trên dòng sông thời gian trở về, cái này đều không chết được?”

Nghe thấy tiếng của Hư Thiên, Tỉnh đạo nhân kích động, vội vàng bay lên tường thành nhìn xuống dưới núi.

Hắn phát hiện trên đầu Hư Thiên cắm pháp trượng Thủy Tổ của Mộ Dung Chúa Tể, lập tức sầm mặt lại, đỏ mắt không thôi: “Hư lão quỷ vận khí quá tốt rồi, lại được đại cơ duyên. Luyện hóa thì cứ luyện hóa đi, còn lộ một nửa ở bên ngoài, đây là đang khoe khoang với ai?”

Bàn Nguyên Cổ Thần nói: “Ta cảm thấy… Hư Phong Tẫn hẳn là bị thương nặng, căn bản không rút được pháp trượng ra. Ngươi nhìn, mặt hắn toàn là máu, hẳn là từ đỉnh đầu tràn ra.”

“Không, không phải thế.”

Tỉnh đạo nhân khoát tay, chắc chắn nói: “Không ai hiểu rõ hắn hơn ta! Hắn có thể luyện hóa Kiếm Nguyên Thần Thụ, tự nhiên cũng có thể luyện hóa pháp trượng Thủy Tổ của Mộ Dung Chúa Tể. Thân thể của hắn, giống như ta, sớm đã không phải huyết nhục chi khu. Máu trên mặt hắn không phải máu, mà là kích động đến hồng quang đầy mặt, nhìn giống thôi. Đáng giận, đây là muốn ép ta mãi sao?”

“Nhìn hắn sinh long hoạt hổ, hoàn toàn không giống bị thương nặng.”

Mệnh Cốt phê bình một câu, rồi nhìn Thạch Cơ nương nương: “Thi thể Chân Lý Đại Đế cũng chạy về Thần giới, hắn và hài cốt Huyền Đế là tùy tùng trung thành nhất của Nhân Tổ, lúc nào cũng có thể tự bạo Thủy Tổ Thần Nguyên. Nhanh chóng mời Minh Tổ ra tay đi, nếu không hậu quả khó lường.”

Ma Điệp công chúa trợn mắt, cảm thấy Mệnh Cốt có ác ý rất sâu với cô nương, liên tục thăm dò.

Thạch Cơ nương nương nói: “Yên tâm đi, giữa mi tâm thi thể Chân Lý Đại Đế cắm Thiên Cơ Bút, thần hồn và tinh thần ý chí bị đè ép, không dễ dàng tự bạo Thủy Tổ Thần Nguyên.”

“Phốc phốc!”

Thuần Dương Thần Kiếm đánh xuyên lồng ngực thi thể Chân Lý Đại Đế, lập tức, liệt diễm bốc cháy, Thủy Tổ vật chất giận dữ hóa thành tro bụi…

Quay lại truyện Vạn Cổ Thần Đế

Bảng Xếp Hạng

Chương 325: Giang hồ không đáng

Thanh Sơn [Dịch] - Tháng 5 13, 2025

Chương 5313: Hiểu không

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 5 13, 2025

Chương 5312: Tử vong truy tung

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 5 13, 2025