Chương 4160: Tự tìm phiền toái - Truyen Dich
Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 5 4, 2025
Rất nhiều trưởng lão tâm thần kịch chấn.
Thiên Công Tác.
“Không có đồ hèn nhát! Ngẩng đầu!”
Rất nhiều trưởng lão đều âm u lên tiếng.
Vị trưởng lão thân mình rung lên, ánh mắt điên cuồng, không biết từ đâu tới dũng khí, cắn răng, bỗng nhiên ngẩng đầu, dữ tợn điên cuồng nhìn Tần Trần.
Nhưng mà, khi ánh mắt của hắn cùng ánh mắt Tần Trần chạm nhau, áp lực trong lòng hắn vẫn ập đến, có loại kích động muốn nghiêng đầu đi.
“Rất tốt.”
Tần Trần cười, nhàn nhạt nhìn hắn, “Hiện tại, ngươi nói cho ta biết, ngươi biết rõ không phải đối thủ của ta, có dám khiêu chiến ta?”
Tần Trần ánh mắt như đuốc, tinh mang bạo phát, quát lên: “Tiêu hao mười vạn điểm cống hiến, đi khiêu chiến một cái ngươi tự nhận là tuyệt không phải đối thủ, đi đánh cuộc một trăm vạn thu hoạch?
Ngươi tiếp thu chỉ điểm, đi cảm ngộ chênh lệch giữa mình và kẻ khác, đi làm một lần lột xác, ngươi——có dám?”
Tần Trần quát chói tai, gắt gao nhìn chằm chằm hắn.
“Ta…” Trưởng lão kia hầu kết cuồn cuộn, dưới ánh mắt của mọi người, hắn cắn răng, trong lòng như có vô tận tức giận muốn phát tiết, giận dữ hét: “Ta… Khiêu chiến ngươi!”
“Có gì không dám!”
Ầm! Trong thân thể hắn, như có một cơn lửa giận đang phun, một loại niềm vui tràn trề cảm giác theo trong lòng hắn trong nháy mắt tán phát ra, trong nháy mắt, trên người hắn, cuồn cuộn đại đạo lực dũng động, cả người khí tức chợt đề thăng rất nhiều.
“Lột xác.”
“Cổ Ngạc trưởng lão dĩ nhiên cũng lột xác.”
“Các ngươi cảm thụ được không, trên người hắn đại đạo khí tức, càng thêm mượt mà, khoảng cách chạm đến Thiên Tôn cảnh giới, gần hơn một bước.”
Ở đây toàn bộ chấp sự cùng trưởng lão đều kinh hãi, đều hoảng sợ.
Đến mức độ của bọn họ, tu vi đề thăng, căn bản không phải chuyện một sớm một chiều, cũng không phải tùy tiện nuốt chút tài nguyên thì có khả năng đột phá, cần các loại đốn ngộ.
Nhưng dưới áp bách của Tần Trần, tu vi đã đình trệ mấy chục vạn năm, Cổ Ngạc trưởng lão dĩ nhiên không hiểu lột xác, nhận được một chút đề thăng, đánh vỡ một cái bình cảnh, khiến rất nhiều người đều kinh hãi, đều kích động.
Xôn xao.
Tất cả mọi người nhìn về phía Tần Trần, ánh mắt kích động.
Nếu Tần Trần thật có thể chỉ điểm bọn họ, thật có thể đối với tu vi của bọn họ có chút chỉ điểm, vậy mười vạn điểm cống hiến, tính là cái gì?
Đối với rất nhiều trưởng lão mà nói, một triệu điểm cống hiến là con số thiên văn, nhưng mười vạn điểm cống hiến, dù nghèo đi nữa trưởng lão cũng đều lấy ra được.
Dùng mười vạn, tới đánh cuộc một trăm vạn cấp thu hoạch, cùng với bản thân một loại lột xác.
Quá giá trị!
Nơi xa.
Trong nghị sự đại điện.
Cổ Tượng Thiên Tôn cùng các phó điện chủ đều thần sắc rung động, kinh hãi nhìn một màn này.
Vài câu nói, liền thay đổi tâm tình của một trưởng lão, thậm chí để Cổ Ngạc trưởng lão đột phá bình cảnh cầm cố nhiều năm, loại thủ đoạn này, mạnh như bọn họ cũng cực kỳ rung động.
Người này, bất phàm.
Giờ này khắc này, những phó điện chủ đều cảm thụ được sự nồng nhiệt, kích tình bàng bạc trong lòng những chấp sự và trưởng lão kia.
Bao nhiêu năm rồi, tổng bộ bí cảnh cũng không có bầu không khí như vậy.
Tần Trần giống như một con cá nheo, trong nháy mắt quấy đục nước trong Thiên Công Tác tổng bộ bí cảnh.
“Rất tốt.”
Trên lôi đài, Tần Trần nhìn Cổ Ngạc trưởng lão: “Ta chờ ngươi cấp ta đổ ước, chờ ngươi khiêu chiến.”
“Còn có các ngươi.”
Tần Trần ngẩng đầu, ngưng mắt nhìn toàn bộ trưởng lão và chấp sự ở đây, “Mỗi người các ngươi, đều có tư cách khiêu chiến ta, ta chờ các ngươi, bao gồm toàn bộ chấp sự trong tổng bộ bí cảnh.”
Tần Trần nhìn về phía một số Nhân Tôn ở đây, trong tổng bộ bí cảnh không chỉ có trưởng lão, mà còn có nhiều Nhân Tôn đang tiến tu ở đây giống như Diệu Quang Tôn Giả.
“Chấp sự cấp bậc khiêu chiến ta, chỉ cần năm chục ngàn điểm cống hiến, đồng thời, bản tọa có thể bảo đảm, sẽ hạ thấp tu vi xuống Nhân Tôn cảnh giới, chỉ cần có thể đánh bại ta, có thể có được năm trăm vạn điểm cống hiến.”
“Trừ cái đó ra, còn có một chút nửa bước Thiên Tôn.”
Tần Trần ngẩng đầu, lạnh lùng nói: “Nói với những nửa bước Thiên Tôn trong tổng bộ bí cảnh, bản tọa hoan nghênh bọn họ tới khiêu chiến, bất quá, kim tắc khiêu chiến của bọn họ là một trăm vạn, đánh cuộc một ngàn vạn hồi báo.”
“Hắn dám đến, ta thì dám đánh cuộc.”
“Chân Ngôn Địa Tôn, Diệu Quang Tôn Giả, chúng ta đi.”
Giọng nói vừa dứt, Tần Trần không hề quay đầu, mang theo Chân Ngôn Địa Tôn và Diệu Quang Tôn Giả trong nháy mắt rời đi, biến mất.
Ầm! Đợi đến khi Tần Trần rời đi, toàn bộ tổng bộ bí cảnh ầm ầm nổ vang, giống như phát sinh đại địa chấn.
Tất cả mọi người đang nghị luận, đều đang kích động.
Tất cả mọi người bị hào ngôn của Tần Trần cho kinh sợ đến.
Đặc biệt là câu nói sau cùng của Tần Trần, hoan nghênh nửa bước Thiên Tôn tới khiêu chiến?
Hí! Tự cao! Bá đạo! Tự tin! Khí thế này khiến rất nhiều chấp sự và trưởng lão tại trận chấn động.
Bởi vì bọn họ cũng có thể cảm giác được, tu vi của Tần Trần thật chỉ là Địa Tôn mà thôi, trước đánh bại Long Nguyên trưởng lão và Thiên Mang trưởng lão tuy mạnh, nhưng chỉ là đỉnh phong Địa Tôn, chỉ là mơ hồ chạm tới một chút Thiên Tôn cảnh giới, nhưng khoảng cách tiến vào nửa bước Thiên Tôn vẫn còn chênh lệch.
Vậy mà Tần Trần?
Lại dám trực tiếp hướng toàn bộ nửa bước Thiên Tôn của Thiên Công Tác khiêu chiến.
Người điên, thật là một cái điên.
Phải biết, trong tổng bộ bí cảnh Thiên Công Tác, nửa bước Thiên Tôn nào không phải nhất tâm tiềm tu, tính toán tìm kiếm cơ hội trở thành Thiên Tôn, bọn họ dù nghe nói Tần Trần ủy quyền phó điện chủ bổ nhiệm, trong lòng dù không nhỏ, nhưng cũng sẽ không xuất đầu.
Bởi vì bọn họ làm vậy không có ý nghĩa.
Ngược lại sẽ khiến bố cục của họ trở nên thấp kém hơn, đương nhiên, nếu bàn về tức giận, thì ngay cả những đỉnh phong Địa Tôn trưởng lão kia đều không thoải mái với việc Tần Trần trở thành ủy quyền phó điện chủ như vậy, thì những nửa bước Thiên Tôn này, e là trong lòng càng thêm khó chịu.
Chỉ là ngại vì thể diện thôi.
Nhưng bây giờ, Tần Trần dĩ nhiên chủ động khiêu khích, còn để bọn họ những trưởng lão truyền miệng, Tần Trần này thật coi mình vô địch sao?
Đây chính là một người điên.
Bất quá, trải qua mọi chuyện của Cổ Ngạc trưởng lão, bọn họ đối với sự điên cuồng của Tần Trần, ngược lại không có quá nhiều địch ý.
Có lẽ, Tần Trần cũng là nhờ sự điên cuồng này, mới trở thành ủy quyền phó điện chủ của tổng bộ bí cảnh Thiên Công Tác.
Cũng không biết người này, thật trêu chọc tới nửa bước Thiên Tôn, có đủ điểm cống hiến để bồi không.
Một nửa bước Thiên Tôn một ngàn vạn điểm cống hiến, mấy người là mấy triệu, e là táng gia bại sản cũng không đủ.
“Tần Trần, ngươi…” Trên đường về cung điện, Chân Ngôn Địa Tôn và Diệu Quang Tôn Giả cũng nôn nóng không thôi, mặt không nói gì.
Tần Trần rõ ràng đã toàn thân trở ra, tại sao còn trêu chọc những nửa bước Thiên Tôn kia?
“Tần Trần, ngươi tuy đánh bại Long Nguyên trưởng lão bọn họ, thế nhưng, ngươi không biết, Thiên Công Tác ta truyền thừa nhiều năm như vậy, trong tổng bộ bí cảnh nửa bước Thiên Tôn không phải là một hai người, lời này của ngươi, tất nhiên sẽ truyền tới tai bọn họ, đến lúc đó bọn họ nhất định sẽ tìm ngươi.”
Chân Ngôn Địa Tôn túm lấy tóc, gần như cào da đầu xuống.
Hắn lo lắng quá.
“Ha hả, ta không sợ bọn họ tìm tới, ngược lại sợ bọn họ không tìm tới.”
Ánh mắt lóe lên, trong con ngươi của Tần Trần cũng có một chút thâm ý.