Chương 3686: Một cước đá bể - Truyen Dich
Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 5 1, 2025
Đồng thời, La Phong trong tay phát ra một trường tiên, quát lạnh: “Chống lại đội chấp pháp Đông Quang Thành ta, nghiêm trị không tha.”
Lời vừa dứt, trường tiên màu đen trong tay La Phong nhanh chóng tế ra, đánh về phía Tần Trần, thánh nguyên dũng động, hiển nhiên muốn đánh giết Tần Trần tại chỗ.
“Lớn mật.”
“Làm càn.”
Hỏa lão bọn người giận tím mặt, lập tức muốn tiến lên ngăn cản.
La Phong thấy vậy trong lòng cười nhạt, thúc thúc hắn và thương hội liên tục có mâu thuẫn với Thiên Vũ Đan Phô, chỉ là không bắt được nhược điểm của đối phương. Hôm nay cuối cùng bắt được, dù Tần Trần chỉ là trung kỳ đỉnh phong Thánh Chủ, còn Hỏa lão bọn họ là hậu kỳ Thánh Chủ, nhưng La Phong căn bản không sợ Hỏa lão bọn họ, bởi vì hắn biết Hỏa lão đám người căn bản không dám giết hắn.
Trước đây, bọn họ vẫn tìm phương pháp kích thích Thiên Vũ Đan Phô động thủ, bắt lấy nhược điểm của đối phương, ai ngờ đối phương liên tục không mắc lừa. Lần này, người của Thiên Vũ Đan Phô lại kích động như thế, dễ thấy mấy người mới đến này thập phần trọng yếu với Thiên Vũ Đan Phô.
La Phong trong lòng mừng như điên, chỉ cần Hỏa lão bọn họ dám động thủ, thúc thúc hắn có thể nắm được cán, trị tội Thiên Vũ Đan Phô, đến lúc đó Thụy Mộng Tiên Nhân cũng không có quyền can thiệp.
Trong mắt La Phong toát ra hồng quang khát máu, trường tiên màu đen trong tay ầm ầm nổ bắn ra từng đạo kình khí đáng sợ, sát ý oanh nhiễu, hắn muốn lợi dụng việc giết Tần Trần để Hỏa lão bọn họ động thủ, bắt lấy cơ hội này, cho chú một lý do ra mặt.
Tần Trần nhìn trường tiên vung xuống của La Phong, ánh mắt băng lãnh. La Phong chỉ là trung kỳ đỉnh phong Thánh Chủ, trong mắt Tần Trần chẳng khác gì loài giun dế. Tần Trần không tế bảo vật, ngăn Hỏa lão đám người lại, trực tiếp đạp một cước ra ngoài.
Trường tiên của La Phong vừa huy vũ đến giữa không trung liền đình trệ, phảng phất sa vào hư không ngưng kết, trở nên vô cùng chậm chạp, thậm chí bất động.
La Phong ngốc ở Đông Quang Thành vài vạn năm, không phải kẻ không hiểu biết. Vừa thấy cảnh này, hắn lập tức biết mình bị đối phương thi triển không gian thần thông cầm cố. Hắn kinh hãi, với tu vi của hắn, dù là Thụy Mộng Tiên Nhân, Phó thành chủ Đông Quang Thành tinh thông không gian pháp tắc, cũng không dễ dàng cầm cố công kích của hắn như vậy.
“Ngươi…” Hắn kinh hô, nhưng chưa kịp nói hết câu, đã thấy một chân to đạp về phía ngực hắn.
Hắn muốn tránh, nhưng không thể, dù bây giờ hắn muốn ngã xuống cũng không được.
“Thình thịch.”
Một âm thanh vang lên.
La Phong tại chỗ bay lên không trung, nổ thành một đám mưa máu, không để lại tàn hồn. Nếu không phải nơi hắn rơi xuống còn một vũng máu, không ai biết ở đây vừa có một người tên La Phong.
Võ giả xung quanh hít một hơi lãnh khí. Bọn họ thấy gì?
Cháu trai của La Phó thành chủ Đông Quang Thành bị một cước đánh giết?
Mọi người khiếp sợ trước uy thế một cước này của Tần Trần, trong lòng hoảng sợ vô cùng. Họ vừa khiếp sợ thực lực của Tần Trần, vừa hoảng sợ vì Tần Trần dám chém giết cháu trai của La Phó thành chủ ở Đông Quang Thành.
Hỏa lão mấy người cũng sửng sốt, không ngờ Tần Trần lại hung tàn như vậy, nói giết là giết.
Ngược lại, Mộ Dung Băng Vân thấy cảnh này thì thở phào nhẹ nhõm. Tần Trần vẫn là Tần Trần, luôn tàn bạo như vậy, tuy là người nhìn không thuận mắt, nhưng hả giận.
“La thống lĩnh!”
Đội trưởng đội chấp pháp đang ngăn cản Tần Trần mất hết tâm tình, hoảng sợ nhìn Tần Trần. Có người chỉ vào Tần Trần lẩm bẩm: “Xong rồi, ngươi xong rồi.”
Vừa nói, những người này nhanh chóng phát ra tin tức, nhưng không dám ngăn cản Tần Trần.
“Chúng ta đi.”
Tần Trần không nhìn bọn họ, mang theo Hắc Nô bọn họ rời đi.
“Chủ nhân, ngươi quá lỗ mãng. Ai, thúc thúc của La Phong là Phó thành chủ Đông Quang Thành, phiền toái rồi…” Hắc Nô thấy Tần Trần vẫn dứt khoát như vậy thì không nói gì. La Phong chỉ là trung kỳ đỉnh phong Thánh Chủ, dễ giết như vậy thì hắn đã sớm giết rồi, then chốt là thúc thúc hắn là Phó thành chủ Đông Quang Thành.
“Một trung kỳ đỉnh phong Thánh Chủ mà thôi, chết là chết. Coi như thúc thúc hắn đến, thì thế nào? Đáng chết vẫn phải giết.”
Tần Trần lạnh lùng nói.
“Là ai giết chất nhi của ta!”
Ầm ầm! Đúng lúc này, một tiếng quát chói tai giận dữ vang lên, oanh, như sấm sét giữa trời quang. Một khí tức đáng sợ từ đàng xa bạo lướt tới, kèm theo tiếng sấm kinh sợ. Một nam tử vóc người cực kỳ hùng tráng rơi xuống quảng trường. Nam tử này không chỉ cao lớn, tóc dài tung bay phía sau, tiêu sái tự nhiên như một hành giả không kềm chế được.
Người vây xem thấy nam tử này đến thì càng im lặng, tĩnh mịch vô cùng.
Sưu sưu sưu! Phía sau nam tử còn có một đám cao thủ đi theo, sát khí đằng đằng.
Tần Trần không biết nam tử này, nhưng thấy hắn là đỉnh phong Thánh Chủ, lập tức biết hắn là La Phó thành chủ Đông Quang Thành mà Hắc Nô nhắc tới.
“La Phó thành chủ!”
Đội chấp pháp viên nơm nớp lo sợ nói, vội vàng tiến lên hành lễ.
“Cút!”
La Phó thành chủ vung tay lên, ầm, một đám đội chấp pháp viên bay ra ngoài, ngã xuống đất, máu me đầm đìa, thậm chí có hai người tại chỗ kêu thảm một tiếng, nổ thành huyết vụ.
“Cháu ta chết, các ngươi lại không chết, các ngươi có tác dụng gì.”
La Phó thành chủ ánh mắt âm hàn nhìn chằm chằm Tần Trần, đặc biệt thấy Hỏa lão mấy người, sát ý trong lòng càng sôi trào.
“Thiên Vũ Đan Phô, giết chất nhi ta, tội đáng chết vạn lần.”
La Phó thành chủ hạ xuống, không nói hai lời, khí thế trên thân bay vọt, sát ý bạo dũng ra, đồng thời một bảo vật hình phi luân hỏa diễm màu đỏ cũng huyền phù trên đỉnh đầu hắn.
Ầm! Vùng thế giới này trong nháy mắt hóa thành thời gian hỏa diễm, hậu kỳ Thánh Chủ thân dung Thiên đạo, huống chi là La Phó thành chủ đỉnh phong Thánh Chủ. Lực hỏa diễm bao phủ, trong nháy mắt hóa thành biển lửa cuồn cuộn, dung nhập vùng thế giới này vào thế giới hỏa diễm.
Đồng thời, hỏa diễm trên đỉnh đầu hắn xoay lên tỏa sáng, cắt ra hư không, bạo cuốn về phía Tần Trần.
Ầm! Hỏa quang nở rộ, sát khí đáng sợ bạo dũng, rất nhiều võ giả xung quanh điên cuồng lui lại.
Quá mạnh, mọi người kinh sợ ngẩng đầu nhìn cảnh này, đây chính là đỉnh phong Thánh Chủ đáng sợ sao?
Hỏa lão mấy người cũng kinh sợ. Họ đột phá hậu kỳ Thánh Chủ chưa bao nhiêu năm, tuy thực lực cường hãn, nhưng lúc này cũng biến sắc, bởi vì mấy cao thủ bên cạnh La Phó thành chủ cũng sát khí đằng đằng, từng cổ sát cơ đáng sợ trong nháy mắt cuốn tới.
“Dừng tay.”
Đúng lúc này, một tiếng rống to kinh sợ từ xa truyền đến, hư không nhộn nhạo, Không Gian Chi Lực trong nháy mắt bao phủ, một thân ảnh bạo lướt tới, lóe lên trong hư không, nhanh chóng tới gần bến thuyền.