Chương 3655: Ngươi nghĩ gì thế - Truyen Dich

Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 5 1, 2025

“Không phải sư phụ…” Tình Tuyết Tư Lam còn muốn nói điều gì, lại bị Tần Trần trực tiếp cắt ngang: “Được rồi, cũng chớ nói gì. Chuyện hôm nay, ngươi giấu kín trong lòng, coi như chưa từng xảy ra. Đợi sau khi ngươi trưởng thành, sẽ hiểu rõ, cái gọi là ‘ưa thích’ của ngươi không phải là loại ưa thích đó.”

“Hơn nữa, ta không hiểu Tình Tuyết thế gia các ngươi nghĩ gì. Tần Trần ta nếu đã ra tay trợ giúp Tình Tuyết thế gia, tự nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Thế nhưng, ta không hy vọng các ngươi Tình Tuyết thế gia dùng phương pháp khác để lôi kéo ta. Ngươi nên hiểu ý ta, nếu không thì đừng trách ta vô tình.”

Tần Trần lắc đầu, trực tiếp muốn dập tắt ý niệm trong đầu của Tình Tuyết thế gia.

Vành mắt Tình Tuyết Tư Lam thoáng chốc đỏ hoe, nước mắt rơi xuống, cắn răng nói: “Sư phụ, ta sẽ không từ bỏ, ta sẽ chứng minh bản thân.”

Giọng nói vừa dứt, Tình Tuyết Tư Lam do dự một chút, chợt nói: “Còn nữa sư phụ, ta đã lớn lắm rồi, chỉ là ngươi không nhìn mà thôi, hừ.”

Tình Tuyết Tư Lam nói xong, sắc mặt đỏ bừng, cũng không dám nhìn Tần Trần thêm một lần nào nữa, một tiếng “cọt kẹt” mở toang cửa phòng Tần Trần, vội vã lao ra ngoài.

“Không ngờ ngươi, tên sắc ma này, còn rất có tình vị a?”

Tình Tuyết Tư Lam vừa rời đi, một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tần Trần, là Hữu Tô Tiểu Tiểu. Thân thể viễn mãn, lơ lửng trên không trung, đung đưa hai chân, đầy hứng thú nhìn Tần Trần, môi đỏ mọng cắn một cây kẹo que, mút lấy một cách ngon lành, nói: “Ngươi, tên sắc ma này, cư nhiên lại nhân từ như vậy?”

Tần Trần liếc nàng một cái, đột nhiên cười lạnh một tiếng, vung tay lên, “Ái nha” một tiếng, liền tóm lấy Hữu Tô Tiểu Tiểu, sau đó đặt thân thể nàng lên đùi, đại thủ “ba ba ba” đánh lên người nàng.

“Cho ngươi rình coi, nhỏ tuổi đầu không lo học hành, chuyện người lớn, tiểu thí hài như ngươi biết cái gì!”

Tần Trần “ba ba ba” đánh, Hữu Tô Tiểu Tiểu tức khắc kêu to lên, giận dữ giãy giụa: “Ngươi, tên sắc ma này, sắc quỷ, buông ra!”

Bên kia, Tình Tuyết Tư Lam rời khỏi gian phòng Tần Trần, nước mắt lã chã rơi, vội vã rời đi. Vừa ra khỏi sân nhỏ, liền thấy bên ngoài viện đứng một cô gái, dáng người uyển chuyển, mặc một bộ lũ không áo lụa, tràn ngập vẻ mị hoặc thành thục, có chút do dự không biết nên vào gian phòng Tần Trần hay không, đúng là tỷ tỷ của nàng, Tình Tuyết Tư Vân.

“Tỷ tỷ…” Mặt Tình Tuyết Tư Lam đỏ đến gần như sắp chảy máu, Tình Tuyết Tư Vân nhìn Tình Tuyết Tư Lam, kinh ngạc nói: “Muội muội, sao muội lại ở đây?”

Sau đó, sắc mặt nàng ửng đỏ, nhìn Tình Tuyết Tư Lam, liền thấy tóc tai Tình Tuyết Tư Lam rối bời, quần áo xốc xếch, bên ngoài y phục chỉ khoác hờ trên người, lộ ra làn da trắng như tuyết bên trong, phía trên một mảnh đỏ thẫm vầng sáng, trên tay cầm vài món quần áo, thần sắc hoảng sợ thất thố, đồng thời, y phục bên trong bị thấm ướt, dán chặt vào người.

Sắc mặt nàng ửng đỏ, đôi mắt đẹp rưng rưng nước mắt, lê hoa đái vũ, như vừa mới khóc xong.

“Tên kia đã làm gì muội?”

Tình Tuyết Tư Vân nguyên bản ám muội, do dự, khí sắc ửng đỏ trong nháy mắt biến thành tái nhợt, trong ánh mắt hiện lên sự tức giận.

“Muội không sao… Chuyện này không liên quan đến sư phụ.”

Tình Tuyết Tư Lam xấu hổ lắc đầu nói.

“Cái gì mà không liên quan, hắn có phải đã làm chuyện đó với muội không? Tên khốn kiếp này!”

Tình Tuyết Tư Vân cắn răng nói, thần sắc tức giận muốn xông vào, trên thân dũng động vô tận sát cơ. Chỉ là, nàng còn chưa kịp xông vào sân nhỏ, dường như nghĩ đến điều gì, thân thể lại chợt khựng lại, khí sắc suy nhược.

“Muội muội, tỷ tỷ…” Tình Tuyết Tư Vân lộ vẻ đau khổ. Tình Tuyết thế gia nàng bây giờ còn phải nhờ cậy Vạn Tộc Tông, nếu sự việc thật sự ầm ĩ lên, đối với Tình Tuyết thế gia mà nói chẳng khác nào sét đánh giữa trời quang.

“Tỷ tỷ, thật sự không phải như tỷ nghĩ, là muội chủ động muốn chăm sóc sư phụ, nhưng bị sư phụ cự tuyệt, còn bị giáo huấn một trận.”

Tình Tuyết Tư Lam không biết nói gì hơn: “Ngược lại, tỷ tỷ sao lại xuất hiện ở đây?

Không đúng, tỷ mặc như vậy, chẳng lẽ… ” Tình Tuyết Tư Lam trợn to mắt: “Là phụ thân cùng thái thượng trưởng lão gọi tỷ tới sao?”

Mặt Tình Tuyết Tư Vân trong nháy mắt đỏ bừng, nghiêm mặt nói: “Là ta tự mình muốn tới.”

“Tự tỷ muốn tới?

Chẳng phải tỷ đã nói tỷ không thích sư phụ sao?”

Tình Tuyết Tư Lam nghi ngờ hỏi.

“Muội muội, muội còn nhỏ, không hiểu. Tình Tuyết thế gia chúng ta hiện tại thật sự đang ở trong nguy cơ, phụ thân bọn họ mỗi ngày vì Tình Tuyết thế gia nỗ lực, ta cũng muốn làm gì đó, cho nên…” Tình Tuyết Tư Vân đau khổ lắc đầu nói.

“Các người đều nói muội nhỏ, muội đâu có nhỏ, tuy tỷ tỷ khá lớn, nhưng muội cũng không nhỏ hơn đâu. Bất quá, tỷ tỷ không cần thiết phải đến chỗ sư phụ, hắn chẳng những không cảm kích, còn có thể tức giận.”

Tình Tuyết Tư Lam cố gắng ưỡn ngực, sau đó lại lắc đầu, kể lại chuyện khi trước, chỉ nói sơ qua quá trình, sắc mặt nàng ửng đỏ, xấu hổ không chịu nổi, đến mặt cũng không dám ngẩng lên.

“Đây là thật?”

Tình Tuyết Tư Vân khó tin nhìn Tình Tuyết Tư Lam, muội muội nàng luôn nhát gan, cư nhiên lại làm ra chuyện như vậy?

Điều khiến nàng khó tin hơn là Tần Trần, loại mỹ vị đưa đến tận miệng này mà hắn cũng không ăn?

Vẫn còn là nam nhân sao?

Nàng trên dưới nhìn Tình Tuyết Tư Lam, xem xét tỉ mỉ, thấy Tình Tuyết Tư Lam xấu hổ cúi đầu, khí sắc ửng đỏ, bất quá, Tình Tuyết Tư Vân cũng nhìn ra, Tình Tuyết Tư Lam tuy quần áo xốc xếch, nhưng không có dấu hiệu bị xâm phạm, trên thân không có vết tích bị tàn phá.

“Gia hỏa này, thật chính trực như vậy?

Hay là hắn có chỗ nào không được?”

Tình Tuyết Tư Vân nghi ngờ nói.

“Tư Lam tuy còn non nớt, nhưng tuyệt đối là một đại mỹ nữ, thậm chí, loại thiếu nữ ngây thơ thanh xuân như Tư Lam, càng là mẫu người mà một số nam tử tha thiết ước mơ, cư nhiên lại có người thờ ơ, hơn nữa nghe Tư Lam giải thích trước đó, hai người lại ở trong một hoàn cảnh như vậy.”

Đến tận bây giờ, Tình Tuyết Tư Vân vẫn có chút khó tin.

“Tỷ tỷ, tỷ đang nghĩ gì thế?”

Tình Tuyết Tư Lam tức giận dậm chân.

Hai người liếc nhau, đều đỏ mặt không thôi, vội vã xoay người rời đi, rất nhanh đã không thấy bóng dáng.

Đợi đến khi hai người rời đi, một lát sau, “bá”, một đạo thân ảnh xuất hiện ở nơi này, đúng là Cơ Vô Tuyết.

“Ồ, Tần Trần tiểu tử kia, thành thật như vậy?”

Cơ Vô Tuyết kéo quai hàm, nghi ngờ nói. Hắn không biết đã trốn ở gần đó từ khi nào, nghe được hết những lời hai tỷ muội nói.

“Bất quá, Tần Trần tên kia kiếp trước chính là một khúc gỗ không có tình thú, cùng Thượng Quan Hi Nhi sớm chiều ở chung, thậm chí đến việc Thượng Quan Hi Nhi lợi dụng hắn cũng không nhìn ra, cũng khó trách có thể làm ra chuyện này.”

“Hơn nữa…” Cơ Vô Tuyết cau mày, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc: “Căn cứ Cơ Như Nguyệt từng nói, Tần Trần cùng nàng một đường từ Thiên Vũ Đại Lục đến đây, hai người ở chung đã nhiều năm, Như Nguyệt đến bây giờ vẫn chưa có con cái, gia hỏa này… Chẳng lẽ thật sự có chỗ nào không được?”

Quay lại truyện Võ Thần Chúa Tể

Bảng Xếp Hạng

Chương 2730: Thánh quân tỏa tinh

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 5 2, 2025

Chương 3900: Mị Tộc Tam Tôn

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 5 2, 2025

Chương 2729: Đại Đồ Chiến Thần Hoàng

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 5 2, 2025