Chương 3368: Hoang Vân Tẩu - Truyen Dich
Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 4 29, 2025
Cái gì xuất hiện?
Trong lòng U Thiên Tuyết hiện lên nghi hoặc. Ngay sau đó, nàng thấy ở chân trời xa xăm, sưu sưu sưu, đột nhiên có mấy bóng người bay tới. Mấy bóng người này đều tản ra khí tức đáng sợ, cực kỳ hung hãn. Dẫn đầu là một cao thủ Thánh Chủ hậu kỳ, khí tức cường hãn.
“Di.”
Mấy người này dường như đi ngang qua nơi đây, cảm thụ được ba động ở đây, ào ào bay tới, trong nháy mắt đã rơi xuống bên ngoài sơn cốc.
“Hả?”
Thấy đã có người tới trước, mấy cao thủ Chiến Vương Tông biến sắc. Đặc biệt khi thấy những người này bay tới từ phương hướng bí cảnh, thần sắc càng thêm biến đổi.
“Thiếu gia, mấy người này tựa hồ là mấy tán tu trước kia.”
Đao Vương Mộ Chi Phong đột nhiên lên tiếng. Hắn nhận ra người dẫn đầu kia. Lão giả khô gầy, là một trong số mấy tôn Thánh Chủ hậu kỳ của đám tán tu trước đây. Bởi vì trước kia lão nhân này hết sức khiêm tốn, Đao Vương Mộ Chi Phong cũng không để ý lắm, chỉ là dù sao người này cũng là cao thủ Thánh Chủ hậu kỳ, vừa xuất hiện, Đao Vương Mộ Chi Phong vẫn là nhận ra.
“Mấy tán tu này lại tiến vào bí cảnh, chẳng lẽ bọn họ xông vào từ địa phương khác?”
U Thiên Tuyết nghi ngờ nói. Nàng quay đầu nhìn Tần Trần. Coi như những người này xông vào bí cảnh từ địa phương khác, vì sao Trần thiếu lại xuất hiện cuối cùng?
Chẳng lẽ Trần thiếu biết bọn họ sẽ đến?
Nhưng mấy người này hoàn toàn không liên quan tới bọn họ, Trần thiếu làm sao biết bọn họ sẽ xuất hiện?
“Tốt rồi Mộ lão, lập tức có người thay chúng ta xuất thủ.”
Tần Trần khẽ cười, truyền âm nói. Lời còn chưa dứt, lão giả khô gầy dẫn một đám cao thủ đã thấy chiến đấu trong sơn cốc. Khi thấy mấy người Chiến Vương Tông, sát cơ nồng nặc trong mắt lão giả lập tức bùng lên.
“Mấy vị bằng hữu, lão phu là Hoang Vân Tẩu, một tán tu ở Hư Không Triều Tịch Hải. Chiến Vương Tông cùng mấy thế lực lớn giả ý để chúng ta liên thủ mở ra cấm chế, hứa cùng tiến vào. Kì thực, bọn chúng bày ám thủ trong bí cảnh này. Chúng ta đến giúp các hạ một tay.”
Lời vừa dứt, thân hình lão giả khô gầy thoắt một cái. Trong tay lão hiện ra một mặt phi bát màu đen. Vừa xuất hiện, phi bát hóa thành một đạo lưu quang đen kịt, nhanh như chớp bổ xuống đại trận Chiến Vương Tông.
“Hoang Vân Tẩu, ngươi thật to gan, dám can thiệp vào chuyện của Chiến Vương Tông ta, ngươi muốn chết sao?”
Lão giả Chiến Vương Tông kinh sợ. Vốn dĩ bọn chúng ngăn cản ba người Tần Trần đã có chút cật lực, nay lại thêm Hoang Vân Tẩu, một vị Thánh Chủ hậu kỳ, trong lòng lập tức kinh hãi.
“Hừ, Chiến Vương Tông thì ghê gớm lắm sao?
Bọn ngươi làm trái lời hứa, thực sự đáng hận. Lão phu thấy các ngươi cùng Hư Không Đạo Phỉ nhất định là cá mè một lứa, cùng lão phu đi tìm chết.”
Ầm ầm ầm! Hoang Vân Tẩu dẫn theo rất nhiều cao thủ, cường thế xuất thủ. Phi bát đột nhiên bổ trúng đại trận phía dưới. Ầm một tiếng, vô số vết rạn nứt xuất hiện trên đại trận. Không biết phi bát kia là bảo vật gì, lại có thể nhanh chóng bổ ra một lỗ thủng.
“Bằng hữu, cùng chúng ta xuất thủ, chém giết những kẻ gian này!”
Hoang Vân Tẩu quát lớn một tiếng, hướng về phía Đao Vương Mộ Chi Phong hô. Đao Vương Mộ Chi Phong thân hình thoắt một cái. Lợi dụng lúc Hoang Vân Tẩu bổ ra trận pháp, phút chốc chém ra vô số ánh đao. Ánh đao như mây, tỏa ra, điên cuồng đánh vào đại trận. Liền nghe một tiếng oanh. Đại trận vốn đã bị phá vỡ làm sao có thể ngăn cản được hai đại Thánh Chủ hậu kỳ xuất thủ. Trong nháy mắt, đại trận đã bị phá vỡ. Tiếng nổ kịch liệt khiến cả tòa sơn cốc suýt chút nữa bị lật tung.
“Ha ha, bằng hữu làm tốt lắm, giết!”
Hoang Vân Tẩu hét lớn một tiếng, tiến vào trong đại trận. Phốc, phi bát lóe lên, một gã cao thủ mập mạp của Chiến Vương Tông đầu một nơi, thân một nẻo. Toàn bộ thân hình bị phi bát kia phân thành hai, vô cùng thê thảm.
“Các ngươi… Đáng chết, đi!”
Lão giả Chiến Vương Tông thấy thế, thần sắc kinh sợ, quát lớn một tiếng, mang theo mấy cao thủ Chiến Vương Tông còn lại phóng lên cao, muốn rời khỏi nơi này.
“Giết đi.”
Tần Trần khẽ cười một tiếng, thân hình thoắt một cái, đột nhiên xuất hiện trên hư không, chặn trước người một gã cao thủ Chiến Vương Tông.
“Ngươi…” Cao thủ Chiến Vương Tông nổi giận gầm lên một tiếng. Vừa mới chuẩn bị xuất thủ với Tần Trần, đột nhiên một luồng sức mạnh kỳ lạ từ bên cạnh hắn hiện lên. Lực lượng kia vừa thành hình, tựa như một cái lồng giam, bao phủ lấy hắn. Hắn chỉ cảm thấy không gian bốn phía trở nên sềnh sệch, vô cùng khó chịu, tự nhiên sinh ra cảm giác rơi vào đầm lầy. Hơn nữa, loại lực lượng này chẳng những ảnh hưởng đến sự linh hoạt của thân thể hắn, thậm chí còn ảnh hưởng đến sự vận chuyển lực lượng trong cơ thể.
“Không gian pháp tắc!”
Cao thủ Chiến Vương Tông kinh hãi thất thanh.
Không gian pháp tắc là một trong những loại pháp tắc khó chưởng khống nhất. Chỉ đến cấp bậc Thánh Chủ, mọi người mới có thể nắm giữ một ít. Tuyệt đại đa số người nắm giữ không gian pháp tắc, nhiều nhất chỉ có thể khiến mình bay đi nhanh hơn một chút, dễ dàng xuyên qua hư không. Còn việc một người chỉ thôi động không gian pháp tắc đã có thể cầm cố người khác như Tần Trần, quả thực là hiếm thấy.
Người này còn chưa phải là Thánh Chủ hậu kỳ, không gian pháp tắc sao có thể kinh khủng như vậy?
Hắn sắc mặt đại kinh, cắn chót lưỡi, phun ra một ngụm tinh huyết, đồng thời điên cuồng quát to một tiếng, liều mạng thôi động thánh nguyên trong cơ thể, muốn thoát khỏi sự ràng buộc và trấn áp của không gian pháp tắc.
Răng rắc răng rắc âm thanh vang lên. Xương cốt toàn thân cao thủ Chiến Vương Tông phát ra tiếng va chạm, khiến người ta nghe vào ê răng đến cực điểm.
Phía sau hắn, Tần Trần thấy thế, cũng cười khoan thai. Một thanh trường kiếm chậm rãi xuất hiện trên lòng bàn tay. Lực lượng trong cơ thể rót vào trường kiếm. Kèm theo một tiếng kiếm minh bạo liệt, thân thể Tần Trần khóa lại trong kiếm quang.
Hóa thành một cơn gió xoáy, quang mang trên mũi kiếm chớp nháy. Xì xì một tiếng, đâm vào hậu tâm cao thủ Chiến Vương Tông.
“A!”
Thân hình cao thủ Chiến Vương Tông run lên, kêu thảm một tiếng. Đôi mắt nhỏ luôn nheo lại đột nhiên trợn tròn, nhìn ngực bị mũi kiếm xuyên thấu qua, phảng phất ban ngày thấy ma, vẻ mặt khó tin.
Hào quang lóe lên, Tần Trần xuất hiện trước mặt người này. Trường kiếm trong tay đã rút ra. Cao thủ Chiến Vương Tông kêu thảm một tiếng, sinh mệnh chi lực trong cơ thể trôi qua, ngã xuống tại chỗ.
Cùng lúc Tần Trần chém giết người này, chiến đấu trong sơn cốc cũng đã kết thúc. Mất đi trận pháp thủ hộ, mấy cao thủ Chiến Vương Tông sao là đối thủ của Hoang Vân Tẩu và đám cao thủ kia. Chỉ mười mấy hơi thở, mấy đỉnh cấp cao thủ đều ngã xuống, trở thành xác chết giống như những võ giả bị bọn chúng chém giết trước đó.
“Ha ha, mấy vị bằng hữu quả nhiên thân thủ bất phàm. Xem ra dù lão phu không ra tay, mấy vị bằng hữu cũng có thể chém giết người của Chiến Vương Tông.”
Hoang Vân Tẩu cười ha ha một tiếng, kinh ngạc nhìn Tần Trần, dường như cũng khiếp sợ không gian lực lượng mà Tần Trần thi triển ra. Đồng thời lão khoát tay, mấy chiếc nhẫn trữ vật của đệ tử Chiến Vương Tông đã rơi vào tay lão.
Nhưng lão không thu hồi nhẫn trữ vật, mà khoát tay, mấy chiếc nhẫn trữ vật bay về phía Tần Trần, cười nói: “Mấy chiếc nhẫn trữ vật này vốn là chiến lợi phẩm của mấy vị, lão phu không cầm. Mượn hoa hiến phật một chút, ha ha.”