Chương 1825: Thiên Tuyệt các - Truyen Dich

Vạn Cổ Thần Đế - Cập nhật ngày Tháng 4 26, 2025

Lỗ Hoài Ngọc nói: “Bọn hắn là phụng mệnh một vị các chủ Hộ Long Các.”

Trương Nhược Trần, ánh mắt lộ vẻ thất vọng, lại hỏi: “Vị nào các chủ?”

Lỗ Hoài Ngọc lắc đầu.

Phải biết, Hộ Long Các chia làm Thiên Cương Các cùng Địa Sát Các. Thiên Cương Các cùng Địa Sát Các lại có các chủ cùng phó các chủ. Với thân phận Lỗ Hoài Ngọc, còn chưa thể tiếp xúc đến cơ mật tối cao của Hộ Long Các.

Bất quá, Lỗ Hoài Ngọc cho Trương Nhược Trần một manh mối: “Trong đó, một vị lão bối thành viên Hộ Long Các, là lão sư của thái tử điện hạ ở kiếp trước, thái tử thái phó Thượng Quan Khuyết. Điện hạ nếu thực muốn biết bí mật thánh đàn, có thể đến bái phỏng lão nhân gia ông ta.”

“Quả nhiên.”

Trương Nhược Trần không suy nghĩ gì nhiều về thân phận Thượng Quan Khuyết.

Vô luận kiếp trước hay một thế này, rất nhiều điểm đáng ngờ đều hướng về Thượng Quan Khuyết.

Trương Nhược Trần nghĩ thông suốt nhiều điều, nhưng lại sinh ra càng nhiều nghi hoặc.

Thánh Thư Tài Nữ từng đến bái phỏng Thượng Quan Khuyết. Thượng Quan Khuyết cho nàng một đầu mối, đầu mối này chỉ thẳng Vô Tận Thâm Uyên.

Chính là lần đó, Thánh Thư Tài Nữ suýt chút mất mạng tại Vô Tận Thâm Uyên.

Trương Nhược Trần không hiểu ra, Thượng Quan Khuyết cùng vị kia ở Vô Tận Thâm Uyên, đến cùng có quan hệ thế nào? Vì sao Thanh Đế cùng Trì Dao tiêu diệt Thánh Minh Trung Ương đế quốc, chỉ có hắn giữ được tính mạng, toàn thân trở ra, toàn bộ Thượng Quan thế gia còn có thể phồn vinh đến nay?

“Tìm về thần thạch, nhất định phải đi Trung Vực một chuyến.” Trương Nhược Trần thầm nghĩ.

“Hoa ——”

Một viên Truyền Tin Quang Phù, từ phía tây bầu trời bay tới, rơi vào tay Trương Nhược Trần.

Là tin tức Thánh Thư Tài Nữ truyền đến.

Thông qua Thiên Hạ Kỳ Cục, Thánh Thư Tài Nữ tra được vị trí một bộ phận tu sĩ Thánh Vương cảnh U Thần điện, sử dụng quang phù, truyền cho Trương Nhược Trần.

Trương Nhược Trần thầm giật mình: “Lục Tuyệt Lai Vãng Nhân cùng Khứ Hành Giả trong U Thần điện, vậy mà đều ở Đông Vực Thánh Thành, bọn hắn muốn làm gì?”

Cương vực Côn Lôn giới rộng lớn biết bao, Lục Tuyệt, bất luận một vị nào đều có thể một mình đảm đương một phía, vì sao hai vị lại xuất hiện cùng một nơi?

Nếu chỉ là cướp đoạt thần thạch, căn bản không cần Lục Tuyệt nhân vật như vậy xuất thủ. Phái ra Phong Thành Đạo và Bạch Dược Quân chi lưu, chín bước Thánh Vương, đã là dư xài.

“Thần thạch bị Phong Thành Đạo cùng Bạch Dược Quân cướp đi, hẳn là nắm giữ trong tay Lai Vãng Nhân, hoặc Khứ Hành Giả. Lần này khó làm!” Trương Nhược Trần nhíu mày.

Lai Vãng Nhân cùng Khứ Hành Giả đều là cường giả cảnh giới Quy Tắc Đại Thiên Địa, lại tự thân tích lũy hùng hậu, vô luận là thủ đoạn công kích hay thủ đoạn bảo mệnh, đều không phải chín bước Thánh Vương bình thường có thể so sánh.

Dù Trương Nhược Trần có Chí Tôn Thánh Khí, cũng chưa chắc trấn áp được bọn hắn.

Huống hồ, Trương Nhược Trần không thể không chút kiêng kỵ xuất thủ, còn phải tránh né Tuần Thiên sứ giả. Một khi bị Tuần Thiên sứ giả phát hiện, hậu quả khó lường, đến lúc đó, kẻ muốn đưa hắn vào chỗ chết sẽ vô cùng nhiều.

Thánh Thư Tài Nữ, đạo thứ hai Truyền Tin Quang Phù truyền đến: “Có một việc, không biết có nên nói hay không, nhưng đã ngươi ở Đông Vực Thánh Thành, nên quyết định nói cho ngươi. Gần đây, Đông Vực Thánh Vương Phủ rất có thể phát sinh biến cố lớn…”

Trên quang phù, Thánh Thư Tài Nữ đem tình thế nguy hiểm của Đông Vực Thánh Vương Phủ, nói kỹ càng cho Trương Nhược Trần.

Xem xong, Trương Nhược Trần lâm vào trầm mặc.

“Đông Vực Thánh Vương Phủ uy chấn Đông Vực, ít nhất cũng mười vạn năm, tài phú cùng tài nguyên thu thập, khiến những đại giới kia tâm động, là chuyện bình thường. Nhưng mục tiêu chân chính của bọn hắn, hẳn là « Tứ Cửu Huyền Công » danh tiếng lẫy lừng.”

« Tứ Cửu Huyền Công » không chỉ chia làm bốn quyển, lại phân làm ba mươi sáu tầng công pháp, ba mươi sáu loại tuyệt kỹ, Tam Thập Lục Bàn Biến Hóa.

Vô luận là công pháp, tuyệt kỹ hay biến hóa, đều là bảo vật khiến tu sĩ thiên hạ chạy theo như vịt.

Trương Nhược Trần tu luyện “Vô Hình Vô Tướng Tam Thập Lục Biến”, chỉ là chút da lông trên « Tứ Cửu Huyền Công ».

Tam Thập Lục Biến chân chính, không chỉ có thể cải biến dung mạo, còn có thể biến thành núi, biến thành nước, biến thành không khí, thậm chí chia ra làm ba mươi sáu, thi triển đủ loại tuyệt kỹ.

Tu sĩ đại thế giới khác, dù bắt được tu sĩ Thánh cảnh Trần gia của Đông Vực Thánh Vương Phủ, đừng nói có thể cướp đoạt trí nhớ của hắn hay không, dù cướp đoạt, cũng chỉ thu hoạch được chút da lông của « Tứ Cửu Huyền Công », nhiều nhất chỉ có tác dụng tham khảo và học tập.

Tựa như Hắc Ma giới lấy được ba mươi sáu tấm thác ấn đồ « Thiên Ma Thạch Khắc ».

Ba mươi sáu tấm thác ấn đồ, đều là thần tự tay thác ấn xuống, nhưng tu luyện thác ấn đồ, vẫn có nhiều thiếu hụt, xa không thể so bút tích thực.

Nên, phải cướp đoạt được bút tích thực của « Tứ Cửu Huyền Công », mới xem như chân chính nắm giữ loại thần công bảo điển này.

Thực lực Trương Nhược Trần bây giờ xác thực rất mạnh, nhưng hắn không cho rằng mình có thực lực tiêu diệt Đông Vực Thánh Vương Phủ. Dù sao, Đông Vực Thánh Vương Phủ đã cắm rễ ở Thánh Thành mấy chục vạn năm, nội tình thâm hậu, các loại thủ đoạn lớp lớp.

Mà Thánh Thư Tài Nữ xưng Đông Vực Thánh Vương Phủ có nguy cơ diệt tộc, cũng nói rõ, địch nhân tiến công Đông Vực Thánh Vương Phủ, sẽ tương đương đáng sợ.

Theo lý thuyết, Trương Nhược Trần sau khi biết tin này, nên lo giữ mình, lập tức chạy khỏi Đông Vực Thánh Thành.

Nhưng, khi biết U Thần điện cũng tham gia hành động này, Trương Nhược Trần quyết định tạm thời ở lại. Một mình hắn, có lẽ không thay đổi được gì, nhưng cũng nên đoạt lại thần thạch chứ?

“Thiên Tuyệt Các.”

Trương Nhược Trần nhìn địa danh Thánh Thư Tài Nữ truyền cho, lập tức mang theo Mộ Dung Nguyệt và Tà Thành Tử chạy tới.

Thiên Tuyệt Các, ở biên giới Kim Hồng đại lục, Đông Vực Thánh Thành, tọa lạc trên Thiên Tuyệt đảo.

Thiên Tuyệt đảo lơ lửng trên mặt biển, là một trong những nơi phồn hoa náo nhiệt nhất Đông Vực Thánh Thành. Đứng trên đảo, Thánh Giả bằng nhãn lực siêu phàm, có thể thấy hơn nửa Kim Hồng đại lục, cùng hải vực bao la vô biên.

Nếu có 10 vạn năm cổ thánh dược sinh ra, tu sĩ trên Thiên Tuyệt đảo, có thể trông thấy trước tiên ánh sáng tường thụy thánh dược phát ra.

Theo tin tức Thánh Thư Tài Nữ, Lai Vãng Nhân và Khứ Hành Giả, đang ở Thiên Tuyệt Các trên Thiên Tuyệt đảo.

Trương Nhược Trần biến hóa dung mạo, ngọc thụ lâm phong, mặc áo giáp vảy rồng, khoác Long Văn Kim Bào, tản mát khí chất siêu nhiên, đi vào Thiên Tuyệt Các.

Vì có trường bào che chắn, khó thấy chân hắn hơi què.

Mộ Dung Nguyệt và Tà Thành Tử, tựa thị nữ và hộ vệ, đi theo sau hắn.

Vừa vào Thiên Tuyệt Các, vô số ánh mắt đã rơi trên người Trương Nhược Trần, hiển nhiên đều nhận ra khôi giáp hắn quý báu, tu vi thâm hậu, đoán hắn có bối cảnh và thân phận kinh người.

“Nhìn cái gì, móc mắt các ngươi ra.”

Tà Thành Tử tản mát khí kình lạnh lẽo thấu xương, tu vi cường đại hiển lộ rõ ràng, kinh sợ tất cả tu sĩ tại đây.

“Thật lợi hại, người này là thần thánh phương nào?”

“Chưa thấy, có lẽ thái tử Long Hoàng giới Thiên Long nào đó. Chúng ta trêu chọc không nổi.”

Trương Nhược Trần giả vẻ lãnh ngạo, tựa khinh thường nhìn thẳng tu sĩ trong các, nhưng thực tế, đã quan sát tất cả mọi người. Ngoài ý muốn, hắn phát hiện mấy thân ảnh có chút quen thuộc.

Một trong số đó, là thiếu đường chủ Minh Đường, Khổng Hồng Bích.

Nói ra, Trương Nhược Trần và Khổng Hồng Bích có ân oán không nhỏ. Không biết, Khổng Hồng Bích biết Trương Nhược Trần là thái tử Thánh Minh Trung Ương đế quốc, lại là biểu ca của Thánh Tổ Minh Đường, khi đó hắn sẽ có tâm tình gì?

“Gã Khổng Hồng Bích, sao lại tới Đông Vực Thánh Thành? Lan Du không phải điều động hắn, đem thần thạch mang tới chứ?” Trương Nhược Trần thầm nghĩ.

Khổng Hồng Bích thiên tư, vẫn tương đối tốt, tuyệt đối là hàng đầu Côn Lôn giới.

Có Minh Đường ra sức bồi dưỡng, thêm Côn Lôn giới khôi phục, thiên địa quy tắc cải biến, tu vi hắn đột nhiên tăng mạnh, đã đột phá đến cảnh giới Thánh Vương.

Ngoài Khổng Hồng Bích, Trương Nhược Trần còn thấy Hạng Sở Nam.

Hạng Sở Nam ngồi trong góc, trên bàn đặt một bình rượu lớn, uống ừng ực, cùng một nam tử đối diện nói chuyện trời đất, giọng rất lớn, cả Thiên Tuyệt Các đều vang tiếng hắn.

Nam tử đối diện hắn, da trắng nõn, cực kỳ tuấn mỹ, mặc thánh bào đỏ chót, động tác ưu nhã, đối lập rõ ràng với vẻ thô kệch của Hạng Sở Nam.

“Người này… Sao lại có cảm giác quen thuộc…” Trương Nhược Trần nhíu mày.

Trương Nhược Trần không nhận ra nam tử ngồi đối diện Hạng Sở Nam, nhưng đối phương mang đến cho hắn cảm giác quen thuộc. Chẳng lẽ người này biến hóa dung mạo?

“Hắc lăng tử này, thật đúng là ai cũng dám kết giao.” Trương Nhược Trần khẽ lắc đầu.

Một vị chủ sự Thiên Tuyệt Các, bước nhanh tới, cung kính hành lễ với Trương Nhược Trần: “Lầu một chỉ là chỗ của tu sĩ bình thường. Quý khách như ngài, phải lên nhã gian trên lầu.”

Vị chủ sự này, có lẽ không nhìn thấu tu vi Hạng Sở Nam, nhưng lẽ nào không biết thân phận Khổng Hồng Bích?

Nếu trong mắt hắn, Khổng Hồng Bích chỉ được coi là tu sĩ bình thường.

Vậy tu sĩ trong nhã gian trên lầu, tôn quý đến mức nào?

Trương Nhược Trần ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện Thiên Tuyệt Các, trừ Huyền Không Thánh Ngọc Đài trung tâm, còn có nhã gian vờn quanh từng tầng. Chỉ là, những nhã gian đó đều bố trí trận pháp Minh Văn, căn bản không cảm giác được thân phận và khí tức tu sĩ bên trong.

“Được, cho ta một gian nhã gian tốt nhất.” Trương Nhược Trần ngạo nghễ nói.

“Mời ngài.”

Vị chủ sự theo sau Trương Nhược Trần, thấy hắn đang quan sát Huyền Không Thánh Ngọc Đài kia, bèn cười nói: “Đó là bàn đấu giá Thiên Tuyệt Các. Đại nhân có vật trân quý, sao không đem tới đó đấu giá?”

Ngay sau đó, hắn nói nhỏ: “Bảo vật bán đấu giá của Thiên Tuyệt Các, đều là trân phẩm nhất đẳng. Mấy ngày trước, một vị đại nhân còn đem 10 vạn năm cổ thánh dược vừa hái tới đấu giá, bán được giá trên trời.”

Trương Nhược Trần thầm tắc lưỡi, cảm thấy giật mình.

Theo tu sĩ Thánh cảnh các đại thế giới liên tục tiến vào Côn Lôn giới, Thiên Tuyệt Các này, dường như cũng trở nên ngày càng không đơn giản.

Vị chủ sự kia đưa Trương Nhược Trần đến một nhã gian tầng bốn, nói: “Đại nhân, tới rồi!”

“Đây mới tầng bốn, ta thấy tầng năm cũng có nhã gian, hoàn cảnh có vẻ tốt hơn.” Trương Nhược Trần nói.

Vị chủ sự lộ vẻ khó chịu, vội nói: “Bốn gian nhã gian tầng năm đều đã có người, mà lại đều là nhân vật không trêu chọc nổi…”

“Không trêu chọc nổi… Ha ha, thiên hạ không có ai bản thái tử không trêu chọc nổi. Hôm nay, bản thái tử hết lần này đến lần khác muốn tới nhã gian tầng năm.” Trương Nhược Trần cười lớn phách lối.

Trương Nhược Trần đoán, Lai Vãng Nhân và Khứ Hành Giả rất có thể ở trong nhã gian tầng năm, nhưng không biết bọn họ ở cụ thể gian nào.

Vừa vặn đại náo một trận, tìm bọn họ ra.

Quay lại truyện Vạn Cổ Thần Đế

Bảng Xếp Hạng

Chương 1964: Thần Mộc chi tâm

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 4 27, 2025

Chương 3134: Ngươi biết ta

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 4 27, 2025

Chương 1963: Lưu Quang Công Đức Khải Giáp

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 4 27, 2025