Chương 2948: Có điểm tốt - Truyen Dich
Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 4 26, 2025
“Trần!”
Tư Tư mỉm cười nhìn Tần Trần.
“Tư Tư!”
Tần Trần dùng sức ôm lấy nàng, hai người ôm nhau hồi lâu. Tần Trần cúi đầu, ôn nhu nhìn Tư Tư, hồi lâu sau, hai người cười khúc khích.
“Trần, ta sao lại xuất hiện ở nơi này, thật không có chuyện gì chứ?” Tư Tư nâng gương mặt Tần Trần, ôn nhu nói.
“Không có việc gì. Coi như có người nghi ngờ, cũng sẽ không nghĩ tới ngươi là ta mang vào. Thiên giới thí luyện chi địa này hết sức cường hãn, cho dù là Thánh Chủ bảo vật, cũng chưa chắc có thể mang người khác tiến vào. Chỉ có Càn Khôn Tạo Hóa Ngọc Điệp là cao cấp nhất không gian chí bảo, có khả năng câu thông rất nhiều bí cảnh trong thiên địa, lại thêm Vạn Giới Ma Thụ mới có thể che giấu khí tức của ngươi, để ta dẫn ngươi tiến vào nơi này.”
Tần Trần cười nói: “Bọn họ nghi ngờ, nhiều nhất hoài nghi lai lịch của ta, mà sẽ không nghi ngờ ngươi là ta mang vào. Huống chi, không phải có Mộ Dung Băng Vân thay chúng ta yểm hộ sao?”
“Mộ Dung Băng Vân?” Tư Tư thở dài, “Nàng cũng là một nữ tử đáng thương. Mẫu thân nàng mặc dù là Thượng Quan Hi Nhi, nhưng mẫu thân nàng là ám tử đã giải trừ khống chế của Dị Ma Tộc. Năm đó, vì phòng ngừa mình bị Dị Ma Tộc khống chế, Thượng Quan Hi Nhi cư nhiên đem toàn bộ lực lượng Dị Ma Tộc thao túng nàng, quán thâu đến cơ thể một đứa con nít. Gặp gỡ một mẫu thân như vậy, thật đáng thương.”
“Đáng thương?” Tần Trần lắc đầu, “Tư Tư, ngươi chính là quá thiện lương. Nàng tuy xuất thân đáng thương, nhưng thân là thiếu cung chủ Phiêu Miểu Cung, Phiêu Miểu Cung năm đó đối với các đại thế lực Vũ Vực sở tác sở vi, Mộ Dung Băng Vân sao lại không rõ ràng tình hình? Ít nhất, đối với việc Phiêu Miểu Cung hợp tác với Dị Ma Tộc, nàng đã giải khai, mặc dù là khó hiểu Dị Ma Tộc, nhưng nàng coi như là người đã được lợi. Trong trận tuyết lở, không có bông tuyết nào là vô tội.”
“Trần, cũng chỉ có ngươi mới nói ta thiện lương.”
Tư Tư cười rộ lên, “Ta chính là người đã nhập ma.”
“Nhập ma thì sao? Chỉ cần tâm tồn chính nghĩa, căn bản không quan trọng chính ma.” Tần Trần nhìn nàng nói.
“Ừm.” Tư Tư dùng sức gật đầu, “Ta hiện tại chỉ lo lắng sư phụ. Trước đây, nàng bị Uyên Ma chi chủ phân hồn dẫn vào Ma Giới Chi Môn, không biết hiện tại ra sao.”
“Huyễn Ma Tông Chủ sao?” Tần Trần trầm mặc một lát, nói: “Tư Tư, ngươi yên tâm, bất kể như thế nào, Huyễn Ma Tông Chủ đều là cứu chúng ta mới tiến vào Ma Giới Chi Môn. Một ngày nào đó, ta sẽ tiến vào ma giới, tìm kiếm tung tích của nàng, đưa nàng cứu ra, chỉ vì trả lại nàng nhân tình này.”
Trong đầu Tần Trần nghĩ đến Thượng Quan Uyển Nhi, trong lòng hiện lên một tâm tình khó hiểu.
“Ừm.” Tư Tư gật đầu, nắm lấy tay Tần Trần.
“Đi thôi, đừng để Chu sư huynh bọn họ chờ lâu.”
Tần Trần vừa dứt lời, mang theo Tư Tư, trong nháy mắt phóng lên cao, chốc lát đã tới nơi phong ấn Mộ Dung Băng Vân.
“Tần Trần, ngươi tên khốn kiếp này, ngươi cuối cùng cũng trở về! Ngươi có biết ta suýt chút nữa bị những Ma Khôi Dạ Xoa đó… Hả? Trần Tư Tư!”
Mộ Dung Băng Vân nhìn thấy Tần Trần, nhếch nhác chửi ầm lên. Phong ấn Tần Trần bày trước đó đã tàn phá bất kham, có thể thấy trong hang núi này, Mộ Dung Băng Vân đã trải qua một phen đại chiến, ma sát chi khí dũng động bốn phía, trên thân Mộ Dung Băng Vân cũng vết thương chồng chất, lộ ra cảnh xuân trắng nõn.
Bất quá, nghị lực của nàng ngược lại rất tốt, lại dường như còn có chút tăng trưởng.
Nàng chửi ầm lên, đột nhiên ngơ ngẩn, khó có thể tin nhìn Trần Tư Tư bên cạnh Tần Trần, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ.
“Nàng sao lại ở chỗ này?” Trong mắt Mộ Dung Băng Vân có sự khiếp sợ. “Chẳng lẽ khí tức đáng sợ trước đó, là nàng thả ra? Không sai, trong khí tức đáng sợ ban nãy, có một tia ý tứ hàm xúc Ma Đạo. Trần Tư Tư nàng là đệ tử Huyễn Ma Tông, tu luyện huyễn ma chi đạo, nàng đã mạnh đến vậy?”
Trong lòng Mộ Dung Băng Vân ngũ vị tạp trần. Nàng Thiên Sinh Linh Thể, có thể cảm nhận được khí tức đáng sợ phát ra trên thân Tư Tư, cái loại khí tức mơ hồ ấy, khiến nàng đều có chút sợ hãi, phảng phất chịu áp lực cực lớn.
Nội tâm tức khắc bị đả kích lớn.
Ở Quảng Hàn Cung, nàng không bằng U Thiên Tuyết cũng liền thôi, ai ngờ hiện tại ngay cả Trần Tư Tư cũng đi trước nàng.
Bất quá, nàng đồng thời cũng tò mò, Trần Tư Tư từ đâu nhô ra.
“Không ngờ ngươi cư nhiên không chết, coi như mạng ngươi lớn.” Tần Trần quét mắt Mộ Dung Băng Vân. “Đi thôi, Tư Tư tại sao lại xuất hiện ở nơi này, ngươi không cần phải hiểu rõ. Còn sau này phải nói gì, với suy nghĩ của ngươi, hẳn là không phải không biết chứ.”
Tần Trần vừa nói, trong tròng mắt toát ra một chút hàn mang.
Mộ Dung Băng Vân trong nháy mắt hiểu ý Tần Trần, đây là muốn để mình che chở. Nàng không nhịn được nói: “Để ta che chở không thành vấn đề, bất quá không có chút lợi lộc nào sao?”
“Bạch!”
Nàng còn chưa dứt lời, Tần Trần đã xuất hiện trước người Mộ Dung Băng Vân, nắm lấy chiếc cổ thon dài như thiên nga của nàng, xách tới trước mặt mình. Chóp mũi hai người đối chóp mũi, hai mắt nhìn nhau, chỉ cách mười centimet. Hơi thở của Tần Trần, Mộ Dung Băng Vân đều có thể cảm thụ rõ ràng. Cả người nàng trong nháy mắt dựng ngược lông tơ, một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt theo tim bay lên.
“Ta trước không giết ngươi, không có nghĩa là ta sẽ không giết ngươi. Nếu ngươi ngoan ngoãn phối hợp, bản thiếu có lẽ xem ở việc ngươi đã giúp Thiên Tuyết, lưu ngươi một mạng. Nhưng nếu ngươi không phối hợp, ngươi nên biết thủ đoạn của bản thiếu.”
Tần Trần lạnh lùng nói, ánh mắt băng lãnh như hai mắt của tử thần, hung hăng ném Mộ Dung Băng Vân xuống đất.
Mộ Dung Băng Vân kêu lên một tiếng yêu kiều, nửa thân dưới váy dài tản mát, lộ ra bắp đùi ngọc nhuận trắng nõn thon dài. Nàng vội vàng che lại da thịt, cắn môi đỏ mọng, xấu hổ và giận dữ nhìn Tần Trần, nhưng không dám nói một lời.
“Được rồi, đừng õng ẹo, đi thôi, Mộ Dung Băng Vân, ngươi cũng không phải tiểu nữ nhân.” Tần Trần cười nhạt, nhún người nhảy lên.
“Ngươi…”
Mộ Dung Băng Vân tức đến run người, đành phải thầm hận cắn răng đứng lên, sờ sờ cổ bị Tần Trần nắm, đau đớn mơ hồ khiến nàng càng thêm phẫn hận.
Tần Trần tiện nhân này.
Nhưng nàng không dám nói một lời, vội vàng theo sát phía sau.
Trên bầu trời Tà Khí Trường Hà, Úy Tư Thanh, Chu Vũ Thánh mang theo rất nhiều Thánh tử, Thánh nữ Quảng Hàn Phủ, nôn nóng nhìn xuống. Trước đó, trong Tà Khí Trường Hà tản mát ra một đạo khí tức âm lãnh kinh khủng. Những Ma Sát Dạ Xoa điên cuồng tiến công bọn họ đều gào thét xông vào Tà Khí Trường Hà, sau đó thì hết thảy đều im bặt.
Bọn họ chờ ở đây đã lâu, đều có chút nôn nóng bất an, không rõ bên dưới đã xảy ra chuyện gì, bởi vì lực lượng Ma Đạo khiến mọi người hoảng sợ kia quá quỷ dị, cùng lực lượng của Tần Trần hoàn toàn khác biệt, khiến mọi người lo lắng bất an.
Khi mọi người lo âu chuẩn bị mạo hiểm tiến vào Tà Khí Trường Hà thì “bá”, ba đạo lưu quang từ trong Tà Khí Trường Hà chợt xông lên trời, đi tới trước mặt bọn họ, đúng là Tần Trần và hai người kia.