Chương 1734: Danh sách - Truyen Dich
Vạn Cổ Thần Đế - Cập nhật ngày Tháng 4 26, 2025
Trương Nhược Trần có chút hiếu kỳ, hỏi: “Làm biên giới sát thủ, ngươi sao có thể biết nhiều như vậy bí ẩn của Tử Thần điện?”
A Nhạc đáp: “Việc này nói rất dài dòng. Tóm lại, ta tuy là biên giới sát thủ của Tử Thần điện, nhưng có thể tiếp xúc đến bí mật, có thể sử dụng quyền lợi, còn nhiều hơn cả những trưởng lão trong hạch tâm sát thủ kia.”
Trương Nhược Trần thầm nghĩ trong lòng, có lẽ việc này cùng chuyện Tử Thần điện chủ muốn thu hắn làm đồ đệ có liên quan, thế là không hỏi thêm nữa.
Ngay sau đó, A Nhạc lại nói: “Tòa lâm thời điểm liên lạc này, do thập đại trưởng lão cùng nhau khống chế. Mặc dù nói ta, Hàn Tưu, Tần Khai đại ca cũng có quyền lên tiếng rất lớn, tuy nhiên lại không cách nào trực tiếp giúp ngươi thoát tội, hay là phải dựa vào chứng cứ mới được.”
Trương Nhược Trần có thể lý giải bọn họ, nói: “Chứng cứ không khó tìm lắm chứ? Thích trưởng lão trong Luyện Khí Lâu Các, khẳng định lưu lại một vài dấu vết. Lại nói, Tử Thần điện không phải đều biết Thích trưởng lão có vấn đề sao?”
Tần Khai nói: “Chết là một vị trưởng lão, việc này liên lụy rất lớn, không đơn giản như vậy. Nhất định phải có chứng cứ xác thực, ngươi mới có thể sống sót rời khỏi tòa Tử Mộ này.”
“Cái gì mới có thể xem là chứng cứ xác thực?” Trương Nhược Trần hỏi.
Tần Khai nói: “Cái này chỉ có thể nhìn Hàn Tưu bên kia làm được như thế nào.”
Nửa canh giờ sau, trong không gian Tử Mộ này, phát sinh một trận rung chuyển không nhỏ.
Đợi đến khi rung chuyển kết thúc, Hàn Tưu một thân mùi máu tươi, hất mái tóc đen dài, giống như một Thị Huyết Ma Nữ, bước nhanh vào hầm đá.
“Bành!”
Một tu sĩ mặc Tử Thần Hắc Bào bị nàng ném ra ngoài, tựa như chó chết, lăn đến bên chân Trương Nhược Trần.
Chỉ cần cảm ứng khí tức, Trương Nhược Trần liền nhận ra người này, chính là Sát Thủ Thiên Vương đã dẫn hắn cùng Kỷ Phạm Tâm đi gặp Thích trưởng lão, hẳn là tâm phúc của Thích trưởng lão.
Hàn Tưu trên người Thánh Y màu đen, bị máu tươi thẩm thấu, biến thành màu đỏ sẫm. Vẫn còn sát khí nồng đậm quấn quanh thân thể mềm mại có lồi có lõm của nàng, âm thanh lạnh lùng nói: “Người của Thích trưởng lão, trừ hắn ra, ta đã thu thập toàn bộ.”
Ngay sau đó, ánh mắt Hàn Tưu dán chặt lên người Trương Nhược Trần, mọi sát khí cùng hàn khí đều tiêu tán, hiện ra quang mang vui sướng, bước nhanh tới.
Đến gần Trương Nhược Trần, nàng phát hiện sắc mặt Trương Nhược Trần tái nhợt, cánh tay trái khi thì ngưng thực, khi thì trong suốt, ôn nhu nói: “Ngươi trúng độc?”
Nàng lập tức bắt lấy cổ tay Trương Nhược Trần, sắc mặt Hàn Tưu trở nên âm tình bất định, nói: “Đáng chết Thích Vân Phong, nếu hắn không chết, ta nhất định phải rút thánh hồn hắn ra, chịu đựng Vạn Quỷ Phệ Hồn tra tấn. Tần Khai sư huynh, ngươi hẳn là có giải dược Kính Hoa Thủy Nguyệt Độc chứ?”
Tần Khai thản nhiên nói: “Giải dược Kính Hoa Thủy Nguyệt Độc, ta có. Bất quá, tạm thời không thể cho hắn giải độc, dù sao đây cũng là một chứng cứ. Trương Nhược Trần, ngươi còn chịu đựng được chứ?”
Trương Nhược Trần cười nói: “Áp chế độc tính, không phải việc khó gì.”
Hàn Tưu cũng biết bây giờ không phải lúc cho Trương Nhược Trần giải độc, thế là hung hăng đạp một cước lên người Sát Thủ Thiên Vương trên mặt đất, khiến hắn vừa tỉnh lại.
Sát Thủ Thiên Vương kia tên là Thích Vân Hải, là tộc nhân của Thích trưởng lão, tu vi đạt tới hai bước Thánh Vương cảnh.
Thích Vân Hải hiển nhiên bị trọng thương, sau khi tỉnh lại liền dùng sức ho khan, ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tần Khai, A Nhạc, Hàn Tưu, Trương Nhược Trần trong hang đá, trong nháy mắt liền minh bạch chuyện gì xảy ra.
Thân hình Thích Vân Hải hóa thành một đám quạ đen, bay về phía bên ngoài hầm đá.
“Muốn chết.”
Trong cơ thể Hàn Tưu tuôn ra lực lượng hắc ám, ngay lập tức, một vòng xoáy màu đen khổng lồ ngưng tụ ra, bao phủ tất cả quạ đen.
Thanh âm Thích Vân Hải vang lên trong vòng xoáy màu đen: “Hàn Tưu… Ngươi hôm nay… giết nhiều hạch tâm sát thủ như vậy, phạm phải sai lầm ngất trời, nếu giết bản vương, chín vị trưởng lão tuyệt đối sẽ không buông tha… Ngươi…”
Hàn Tưu cười lạnh một tiếng, cách không một trảo.
Sau một khắc, đầu Thích Vân Hải bị nàng năm ngón tay bắt lấy, đè xuống mặt đất, hai chân quỳ sát trước mặt Trương Nhược Trần.
Thích Vân Hải cũng không hổ là một vị Thánh Vương, tương đối quả quyết, biết hôm nay trốn không thoát, thế là lập tức điều động toàn thân thánh khí, phóng tới khí hải, chuẩn bị tự bạo Thánh Nguyên.
“Phốc phốc.”
Năm ngón tay Hàn Tưu cắm vào da đầu Thích Vân Hải, đâm xuyên xương sọ, năm đạo lực lượng hắc ám xông vào thể nội Thích Vân Hải.
Lập tức, miệng Thích Vân Hải phát ra một tiếng kêu thảm thiết đau đớn, hai mắt chảy ra thánh huyết, hai đồng tử trở nên càng ngày càng vô thần.
“Thánh hồn hắn đã bị ta khóa lại, tinh thần ý chí bị lực lượng hắc ám ăn mòn tiêu vong, ta hỏi hắn cái gì, hắn sẽ đáp cái đó. Hiện tại chúng ta đi gặp chín vị trưởng lão!” Hàn Tưu lạnh lùng nói.
Mười vị trưởng lão chấp chưởng tòa Tử Mộ này đều là những nhân vật phi phàm.
Thích trưởng lão đã chết, chỉ có thể coi là một trong những người yếu kém.
Phát sinh chuyện lớn như vậy, chín vị trưởng lão đã sớm bị kinh động, cùng lúc xuất hiện bên ngoài hầm đá. Bất quá, khi nhìn thấy Tần Khai từ trong hang đá đi tới, cho dù là chín vị trưởng lão cũng thu hồi vẻ giận dữ trên mặt, không lập tức hưng sư vấn tội.
Luận thực lực, chín vị bọn họ cộng lại, cũng chưa chắc là đối thủ của Tần Khai.
Sau đó công việc đều do Tần Khai, A Nhạc, Hàn Tưu ba người giải quyết, Trương Nhược Trần cùng Ma Âm đứng ở đằng xa, lẳng lặng chờ đợi.
“Sao lại quên nó? Nó có lẽ có thể hóa giải Kính Hoa Thủy Nguyệt Độc.”
Trương Nhược Trần lấy ra một viên hạt sen màu xanh, nắm trong tay trái, điều động thánh khí rót vào hạt sen, lập tức một tầng hào quang màu xanh phát ra, từ bàn tay lan tràn tới cổ tay, cánh tay, bả vai, thậm chí cả toàn thân.
Một lát sau, Kính Hoa Thủy Nguyệt Độc trong cơ thể biến mất vô tung vô ảnh.
“Không hổ là bảo vật do Tu Di Thánh Tăng lưu lại, vậy mà thần kỳ như vậy.”
Trương Nhược Trần vận chuyển thánh khí trong cơ thể một chu thiên, triệt để khôi phục lại, hai ngón tay vân vê hạt sen màu xanh, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.
Sau một lúc lâu, chín vị trưởng lão toàn bộ rút đi, Tần Khai và A Nhạc đi về phía Trương Nhược Trần.
Tần Khai lấy ra một bình nhỏ màu trắng, ném cho Trương Nhược Trần, nói: “Thích Vân Hải đã khai ra tất cả sự tình, chín vị trưởng lão sẽ không dò xét Kính Hoa Thủy Nguyệt Độc trong cơ thể ngươi nữa, cho nên giải dược trong bình này, ngươi cầm lấy uống đi!”
Trương Nhược Trần nắm bình nhỏ màu trắng, cười cười, trả lại vào tay Tần Khai, nói: “Không cần! Ta đã hóa giải Kính Hoa Thủy Nguyệt Độc.”
“Sao có thể?”
Tần Khai cẩn thận nhìn Trương Nhược Trần, phát hiện hắn quả nhiên long tinh hổ mãnh, đâu còn dáng vẻ trúng độc?
Tần Khai tự hỏi dù là hắn trúng Kính Hoa Thủy Nguyệt Độc, cũng chỉ có thể tạm thời áp chế, nhất định phải phục dụng giải dược, mới có thể hoàn toàn thanh trừ độc tính. Tiểu gia hỏa bốn bước Thánh Vương cảnh này, đã làm như thế nào?
A Nhạc cùng Hàn Tưu đã là những quái thai cực kỳ hiếm thấy, sao lại xuất hiện thêm một quái thai nữa?
“A…”
Thích Vân Hải quỳ trên mặt đất, phát ra tiếng kêu cực kỳ thống khổ, mặt trở nên vô cùng vặn vẹo.
Hàn Tưu sử dụng lực lượng hắc ám, thôn phệ ma khí cùng thiên địa quy tắc trong cơ thể Thích Vân Hải không ngừng, chuyển hóa thành lực lượng của mình. Một lát sau, Thích Vân Hải hóa thành một bộ thây khô màu đen, ngã xuống đất.
Thân thể Hàn Tưu được bao bọc bởi một cỗ lực lượng màu đen cường đại.
Sau một canh giờ luyện hóa, những lực lượng màu đen kia mới chảy vào trong cơ thể nàng. Ngay lập tức, cảnh giới tu vi của Hàn Tưu lại tăng trưởng thêm không ít.
Tu luyện Hắc Ám chi đạo, một trong chín đại Hằng Cổ chi đạo, chính là phải không ngừng thôn phệ.
Tần Khai nói: “Ba người các ngươi hẳn là có rất nhiều chuyện muốn giao lưu, ta phải đi trước, đi nghiên cứu xem trong «Bảng Xếp Hạng Tiền Thưởng» có ai đáng để ta tự mình ra tay.”
Trở lại trong hang đá, Trương Nhược Trần hỏi thăm A Nhạc và Hàn Tưu về những kinh nghiệm của họ ở Tử Thần điện.
Để có được tu vi cường đại như hiện tại, chắc chắn hai người đã phải trả một cái giá rất lớn, chịu đựng rất nhiều ma luyện, và có lẽ đã có biết bao nhiêu câu chuyện mà Trương Nhược Trần không hề hay biết.
Giao lưu với họ, Trương Nhược Trần biết thêm được nhiều điều.
A Nhạc và Hàn Tưu ngoài việc gia nhập Tử Thần điện, còn mượn nhờ lực lượng của Tử Thần điện, thu được một thân phận khác, trở thành tu sĩ của “Nguyên giới”, một trong mười đại thế giới hàng đầu.
Chính vì có được danh ngạch Nguyên giới, hai người họ mới có thể đến Chân Lý Thiên Vực tu luyện Chân Lý Chi Đạo.
Nếu lưu lại Côn Lôn giới, việc hai người họ muốn đến Chân Lý Thiên Vực tu luyện là điều không thể, triều đình căn bản sẽ không chia cho họ hai danh ngạch.
Hàn Tưu nói: “Điện hạ, người chỉ tốn 14 ức mai thánh thạch để mua mạng Thương Tử Cự và bốn người kia, không khỏi quá nhân từ. Lúc trước, Thương Tử Cự mời được Thiên Sát tổ chức, muốn mua tất cả tính mạng những người có liên quan đến điện hạ, không biết bao nhiêu Bán Thánh của Thánh Minh Trung Ương đế quốc đã bị ám sát, biến thành thi thể không đầu. Đây là huyết hải thâm cừu, chúng ta nhất định phải ăn miếng trả miếng, báo thù trở về, để Thương Tử Cự cũng nếm thử cái gì gọi là mất đi thân nhân, tang bạn.”
Trương Nhược Trần nhìn về phía A Nhạc, hỏi: “Ngươi thấy thế nào?”
“Ngươi là điện hạ, bất kỳ quyết định nào người đưa ra, ta đều đứng về phía người.” A Nhạc nói.
Hàn Tưu khá hiểu Trương Nhược Trần, biết hắn từ trước đến giờ không vi phạm nguyên tắc của mình, chắc chắn sẽ không làm theo những gì nàng nói, thế là không đợi Trương Nhược Trần mở miệng, lấy ra một quyển sách, đưa cho hắn.
“Ta biết điện hạ không muốn lạm sát kẻ vô tội, cho nên ta đã trộm nhập tổ chức tình báo của Tử Thần điện, tra được rất nhiều tin tức cơ mật. Danh sách trong quyển sổ này, toàn bộ đều là tu sĩ có quan hệ với Thương Tử Cự. Trong đó, những cái tên được đánh dấu hồng câu, không phải là làm những chuyện ác đáng chết, thì cũng tham gia vào hành động ám sát kia, đều có thể giết.”
Trương Nhược Trần mở sổ ra, lật xem.
Sau khi xem xong, Trương Nhược Trần khép sổ lại, nhìn sâu vào Hàn Tưu, nói: “Để tra tìm danh sách này, hẳn là ngươi đã mạo hiểm rất nhiều?”
Hàn Tưu thấy Trương Nhược Trần khẳng định, trong lòng có chút vui mừng, nói: “Bởi vì ta biết, cái chết của Bạch Tô và Chu Hồng Đào, đối với người mà nói, chắc chắn là một nỗi đau khó mà nguôi ngoai. Sao người có thể không muốn báo thù cho họ? Bất quá, người là người nhất định sẽ làm Đế Hoàng, tay của Đế Hoàng, không phải để giết chóc, giết chóc quá nhiều sẽ chỉ trở thành bạo quân. Loại chuyện giết người này, về sau cứ giao cho ta làm đi!”
“Tính ta một người.”
A Nhạc ôm thiết kiếm, mặt không thay đổi nói.
Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm hai người, trầm mặc hồi lâu, nói: “Vậy cứ làm theo lời ngươi nói, trên danh sách này, tu sĩ nào được đánh dấu hồng câu, một tên cũng không để lại.”