Chương 1728: Bảng Xếp Hạng Tiền Thưởng - Truyen Dich

Vạn Cổ Thần Đế - Cập nhật ngày Tháng 4 26, 2025

Converter: DarkHero

Tu sĩ ở đây đều giữ yên lặng, không ai nói chuyện với ai, bầu không khí lộ ra có chút quỷ dị.

Lục tục có tu sĩ chạy đến, tu sĩ tụ tập ở chỗ này càng ngày càng nhiều, trong đó có tu sĩ trên thân phát ra khí tức, khiến Trương Nhược Trần có chút kiêng kị, hiển nhiên là cường giả cấp bậc đỉnh tiêm.

Đại khái sau nửa canh giờ, trong màn đêm tĩnh mịch, xuất hiện một đạo năng lượng ba động nhàn nhạt.

Trương Nhược Trần phát giác, hướng phương hướng năng lượng ba động truyền đến nhìn lại.

Kỷ Phạm Tâm đứng bên cạnh Trương Nhược Trần, nhẹ giọng nói: “Đến rồi!”

“Ong ong.”

Màn đêm đen kịt vô biên, sương mù bành trướng lên, đồng thời kịch liệt chấn động.

Một phương hắc thạch từ trong sương đêm bay ra, giống như một cái hộp đá nhanh chóng tới gần Thiên Đô sơn. Theo hộp đá càng ngày càng gần, khí tức âm hàn phát ra càng thêm nồng đậm, cũng biến thành càng lúc càng lớn.

Trương Nhược Trần rốt cục thấy rõ, đó là một khối bia đá cổ xưa dài trăm trượng, vật liệu đá khá đặc thù, tựa như Kim Cương Huyền Thiết. Trên tấm bia đá, mỗi một văn tự đều lớn như cối xay, nhưng lại trở nên mơ hồ không rõ, khó mà phân biệt.

Trên tấm bia đá đứng 12 đạo bóng người, từng người mặc trường bào màu đen, cầm trong tay ám tử sắc liêm đao. Sát khí từ trên người bọn hắn thả ra, ngưng tụ thành một mảnh huyết vân trên tấm bia đá.

“Mười vị Thánh cấp sát thủ, hai vị Thiên Vương cấp sát thủ.” Kỷ Phạm Tâm truyền âm cho Trương Nhược Trần.

Trương Nhược Trần hỏi: “Ngươi làm sao nhìn ra được?”

12 vị sát thủ mặc hắc bào, mỗi người đều tu luyện bí thuật ẩn tàng cao thâm, cho dù lấy cường độ tinh thần lực của Trương Nhược Trần, dưới tình huống không mở Thiên Nhãn, cũng vô pháp nhìn thấu tu vi của bọn hắn.

Kỷ Phạm Tâm nói: “Bọn hắn mặc dù đều mặc Tử Thần Hắc Bào, cầm Tử Thần Liêm Đao, nhưng phẩm cấp áo bào đen và liêm đao lại không giống nhau.”

Trương Nhược Trần cẩn thận quan sát, quả nhiên phát hiện một chút mánh khóe.

Trong 12 vị sát thủ mặc hắc bào, hai vị trên người áo bào đen cổ áo cùng ống tay áo đều hiện ra gợn sóng nhàn nhạt, giống như từng khối lân phiến. Mười vị sát thủ mặc hắc bào còn lại thì cổ áo cùng ống tay áo hiện ra một tầng huỳnh quang màu đỏ nhạt.

Không chỉ như vậy, phẩm cấp liêm đao trong tay 12 vị sát thủ mặc hắc bào cũng có một ít không giống nhau.

Kỷ Phạm Tâm nói: “Bọn hắn là hạch tâm sát thủ của Tử Thần điện, Tử Thần Hắc Bào cùng Tử Thần Liêm Đao mặc trên người đều là Thánh khí trân bảo luyện chế ra để ám sát.”

“Phẩm cấp Tử Thần Hắc Bào cùng Tử Thần Liêm Đao có thể không ngừng tăng lên, nhưng muốn thu hoạch được vật liệu tăng lên phẩm cấp, phải dùng đủ điểm tích lũy của sát thủ mới có thể đổi được.”

Trương Nhược Trần có chút ghé mắt, nói: “Tiên tử đối với Tử Thần điện tự hồ hiểu rất rõ.”

Kỷ Phạm Tâm cười nhạt một tiếng: “Đây đều là thường thức cơ bản nhất! Sở dĩ nói cho ngươi những điều này là bởi vì ngươi làm việc quá kiêu căng. Chúng ta sắp đi lâm thời điểm liên lạc của Tử Thần điện, nếu gặp người mặc Tử Thần Hắc Bào phẩm cấp cao và cầm Tử Thần Liêm Đao phẩm cấp cao, ngươi tốt nhất vẫn nên biểu hiện khiêm tốn một chút.”

“Mặt khác, nếu ngươi muốn trở thành biên giới sát thủ của Tử Thần điện, cũng nhất định phải hiểu rõ những vật này.”

Tử Thần điện so với những tổ chức sát thủ khác mà nói có thể nói là tương đối lỏng lẻo, số lượng hạch tâm sát thủ chỉ chiếm không đến một phần mười tỉ lệ, càng nhiều đều là biên giới sát thủ.

Chỉ cần tu vi đạt tới Bán Thánh cảnh giới, liền có thể gia nhập Tử Thần điện, trở thành một vị biên giới sát thủ.

Một vị Sát Thủ Thiên Vương trong đó ôm quyền, nói: “Các vị khách nhân đợi lâu! Hiện tại, mọi người bằng vào lệnh bài của Tử Thần điện, leo lên Hoàng Tuyền Thạch Bia, Liễu mỗ sẽ đưa mọi người đến lâm thời điểm liên lạc.”

Tu sĩ tụ tập ở chỗ này nhao nhao đi tới.

Kỷ Phạm Tâm có lệnh bài của Tử Thần điện, Trương Nhược Trần cùng nàng đồng hành, tự nhiên thuận lợi leo lên Hoàng Tuyền Thạch Bia.

Đúng lúc này, từ phương hướng Thiên Đô sơn truyền ra một tiếng oanh minh.

Trương Nhược Trần xoay người nhìn lại, chỉ thấy một vị Sát Thủ Thiên Vương xuất thủ, một chưởng đánh bay đầu một lão giả dê, đại lượng thánh huyết từ miệng lão giả dê phun ra.

“Không có lệnh bài của Tử Thần điện, cũng dám đến chỗ này, muốn chết.”

Tốc độ thân pháp của vị Sát Thủ Thiên Vương kia nhanh đến mức tựa như thuấn di, lần nữa đánh ra một kích, đánh vào đỉnh đầu lão giả dê. Lập tức, thân thể lão giả dê biến thành tinh thể màu đỏ như máu.

“Bành.”

Tinh thể màu đỏ như máu bạo liệt, hóa thành từng mảnh vỡ hồng ngọc.

Một vị cường giả Thánh Vương cảnh giới chết tại chỗ trong thời gian hai cái hô hấp, khiến những tu sĩ leo lên Hoàng Tuyền Thạch Bia nhẹ nhàng run rẩy.

Trương Nhược Trần thấp giọng nói: “Chỉ là không có lệnh bài, liền bị đánh giết, có phải là quá mức ngoan độc một chút?”

Kỷ Phạm Tâm lộ ra rất bình tĩnh, nói: “Tu sĩ không có lệnh bài khẳng định không biết Tử Thần điện sẽ mở lâm thời điểm liên lạc đêm nay. Nhưng người kia lại đến nơi này, ngươi không cảm thấy rất bất thường sao?”

Trương Nhược Trần lại lộ ra thần sắc đăm chiêu.

Kỷ Phạm Tâm lại nói: “Vả lại, bọn hắn là Tử Thần điện, chuyên môn làm ăn giết người, thủ đoạn làm sao có thể không ngoan độc? Cho nên, đi lâm thời điểm liên lạc, chúng ta đều phải chú ý cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng đi không về.”

Chờ đến khi tất cả tu sĩ đều leo lên Hoàng Tuyền Thạch Bia, bên dưới bia đá hiện ra trận văn lít nha lít nhít, ngưng tụ thành một tòa trận pháp hình tròn.

“Hoa —— ”

Hoàng Tuyền Thạch Bia cấp tốc bay đi, xông vào bóng đêm mịt mờ.

Trên tấm bia đá dâng lên từng đạo chùm sáng màu đen, có thể trở ngại thị giác của tu sĩ, khiến bọn hắn căn bản nhìn không thấy cảnh vật bên ngoài bia đá.

Hơn nữa, bên trong bia đá ẩn chứa một cỗ lực lượng kỳ dị, vậy mà cầm cố tinh thần lực của tu sĩ.

Trương Nhược Trần muốn dùng tinh thần lực dò xét ra bên ngoài, nhưng cuối cùng đều thất bại.

“Tử Thần điện thật đúng là chú ý cẩn thận.” Trương Nhược Trần thầm nghĩ.

Bia đá cũng không phi hành bao lâu, đại khái một khắc đồng hồ trôi qua, chùm sáng màu đen biến mất, đám người rốt cục có thể nhìn thấy cảnh tượng ngoại giới.

Giữa không trung lơ lửng một tòa đại mộ cao mấy ngàn trượng, hình thành như một con “Rùa” nằm sấp, tản mát ra ánh sáng màu đỏ sậm.

Trên đỉnh mộ, ngồi xếp bằng một bộ khô lâu hình người cao 300 mét, trong xương cốt khô lâu khảm nạm các loại bảo thạch, tản mát ra hơn mười loại tia sáng kỳ dị, giống như một đoàn Tinh Vân.

Trương Nhược Trần rõ ràng phát giác được, bộ khô lâu kia và mấy ngàn mai bảo thạch có lực lượng che giấu thiên cơ, hơn nữa có thể áp chế tinh thần lực của tu sĩ, khiến vùng không gian này hoàn toàn ẩn giấu.

Tu sĩ tiến vào mảnh không gian này sẽ không cách nào liên lạc với ngoại giới.

Trương Nhược Trần truyền ngôn cho Kỷ Phạm Tâm, nói: “Nơi này quá quỷ dị! Vạn nhất Tử Thần điện có ý khác, chúng ta tới đây chẳng phải là tự chui đầu vào lưới, chỉ có thể mặc cho bọn hắn xâm lược?”

Kỷ Phạm Tâm nói: “Tử Thần điện có thể phát triển thành một trong ba tổ chức sát thủ đứng đầu, dựa vào chính là tín dự. Chỉ cần chúng ta không chủ động gây sự, cũng sẽ không gặp nguy hiểm.”

Hoàng Tuyền Thạch Bia chở đám người bay vào cửa mộ.

Đến khi Trương Nhược Trần bọn người toàn bộ bay vọt xuống từ trên tấm bia đá, Hoàng Tuyền Thạch Bia mới bay đến bên hồ trong mộ, đứng ở đó.

Bên hồ đã đứng thẳng mấy chục khối Hoàng Tuyền Thạch Bia.

Rõ ràng là tu sĩ từ những nơi khác cũng bị tiếp đến trong mộ.

Không gian trong mộ cực kỳ to lớn, kiến trúc có hồ nước, lang kiều, trường đình, lầu các, còn có gò núi, vách đá, khe sâu, rất nhiều nơi đều treo cổ đăng. Giữa không trung càng treo một vòng minh nguyệt to lớn.

Vầng trăng kia là một khối thánh ngọc Quang thuộc tính đường kính mấy chục trượng.

“Nơi này xây cũng quá đẹp, thật là lâm thời điểm liên lạc của Tử Thần điện sao?”

“Nơi đây căn bản không giống như một nơi giao dịch nhân mạng.”

Những tu sĩ lần đầu tiên tới lâm thời điểm liên lạc của Tử Thần điện đều tấm tắc lấy làm kỳ lạ, thưởng thức cảnh đẹp.

Trương Nhược Trần lại cảm thấy sau lưng mười phần lạnh buốt, bởi vì sau khi mở Thiên Nhãn, hắn phát hiện nơi này khắp nơi đều giấu giếm sát cơ, một chút vườn cảnh nhìn như đẹp đẽ lại đầy Minh Văn sinh sát.

Nếu Tử Thần điện khởi động những thủ đoạn giết chóc này, Trương Nhược Trần tự nhận là khẳng định không trốn thoát được.

“Chúng ta đi Sinh Tử nhai trước.” Kỷ Phạm Tâm nói.

“Sinh Tử nhai là địa phương nào?”

“Sinh Tử nhai là nơi khách hàng đặt hàng.”

Sinh Tử nhai ở ngay phía dưới vầng trăng sáng kia, cao tới 370 trượng.

Khi Trương Nhược Trần cùng Kỷ Phạm Tâm chạy đến, dưới Sinh Tử nhai đã tụ tập một số lượng lớn tu sĩ, trong đó chỉ có số ít đến đặt hàng, càng nhiều chỉ là đến tham gia náo nhiệt, muốn nhìn biến hóa của « Bảng Xếp Hạng Tiền Thưởng ».

Trên vách đá dựng đứng chia thành từng khu vực khác nhau, mỗi khu vực đều có một cái tên, cùng giới thiệu về cái tên đó.

Trương Nhược Trần phát hiện tên của mình ở vị trí 360 trượng.

“« Bảng Xếp Hạng Tiền Thưởng » thứ 18, Trương Nhược Trần. Nguyên thái tử của Thánh Minh Trung Ương đế quốc Côn Lôn giới, bây giờ là Thần Sứ của Quảng Hàn giới, nghi là Thánh Vương cảnh giới bốn bước, đồng thời tu luyện thời gian và không gian…”

Trong khu vực kia, giới thiệu về Trương Nhược Trần tương đối đơn giản, đại khái chỉ có hơn hai trăm chữ.

Nhưng trên vách đá dựng đứng lại có khắc thân hình và dung mạo của Trương Nhược Trần, giống như đúc, sinh động như thật, hiển nhiên xuất từ tay đại sư. Hơn nữa, người khắc họa nhất định đã tiếp xúc gần với Trương Nhược Trần.

“270 triệu mai thánh thạch, mệnh của ta vậy mà quá quý.” Trương Nhược Trần không cảm thấy sợ hãi, ngược lại lộ ra dáng tươi cười.

Kỷ Phạm Tâm liếc hắn một cái, nói: “Đây vẫn chỉ là « Bảng Xếp Hạng Tiền Thưởng » của Tử Thần điện, ngươi cũng nổi danh trên bảng của Thiên Sát tổ chức và Địa Sát tổ chức. Tổng cộng cộng lại, mức tiền thưởng chỉ sợ đều vượt qua một tỷ. May mắn ngươi còn ở Chân Lý Thiên Vực, nếu ở nơi khác, chỉ sợ nhân vật cấp bậc Đại Thánh đều sẽ ra tay giết ngươi.”

Đừng nói một tỷ mai thánh thạch, cho dù là 100 triệu mai thánh thạch, một ít Đại Thánh tương đối quẫn bách cũng sẽ vì đó mà tâm động.

Ánh mắt Trương Nhược Trần dời lên trên, nhìn thấy đỉnh cao nhất Sinh Tử nhai, nhân vật xếp thứ nhất « Bảng Xếp Hạng Tiền Thưởng », mức tiền thưởng đúng là đạt tới hơn 26 ức, gấp 10 lần Trương Nhược Trần.

“Tâm Ma! Gia hỏa này đến cùng làm việc người người oán trách gì, sao lại có người bỏ ra 26 ức mai thánh thạch giết hắn?” Trương Nhược Trần rất hiếu kỳ.

Trong đôi mắt Kỷ Phạm Tâm lộ ra thần sắc kiêng kỵ, nói: “Đây là một tà ma tuyệt đối không thể trêu chọc, nghe nói hắn có thể khống chế lòng người, chỉ cần bị hắn nhìn chằm chằm một chút liền sẽ biến thành nô bộc của hắn, bị hắn khống chế, bị hắn nô dịch. Ngay cả Thánh Vương chín bước cũng không cách nào may mắn thoát khỏi.”

“Mấu chốt là từ xưa tới nay chưa từng có ai thực sự gặp hắn, cũng căn bản không biết hắn hình dạng thế nào. Chỉ biết là có hơn 20 vị Thánh Vương chín bước bị hắn nô dịch.”

“Tâm Ma giống như ngươi, là thanh danh vang dội gần đây hai năm, mà lại thanh danh càng lúc càng lớn, rất nhiều Đại Thánh đều muốn giết hắn, nhưng làm thế nào cũng không tìm ra hắn.”

Trương Nhược Trần hít sâu một hơi, một mình nô dịch hơn 20 vị Thánh Vương chín bước. Chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, chẳng lẽ có thể dễ dàng tiêu diệt một tòa cổ giáo? Thậm chí có thể gây họa loạn một tòa đại thế giới.

Quay lại truyện Vạn Cổ Thần Đế

Bảng Xếp Hạng

Chương 2996: Lui , chính là tử

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 4 26, 2025

Chương 1825: Thiên Tuyệt các

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 4 26, 2025

Chương 2995: Thánh Chủ sống lại

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 4 26, 2025