Chương 2282: Quả thực là kỳ tích - Truyen Dich
Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 4 22, 2025
“Xin các hạ ra tay cứu trị!”
Không ít người lo lắng nói.
Theo kiến giải của Tần Trần, Thiên Hạo Dược vương cách lúc ngã xuống đã không còn bao lâu, tiếp tục như vậy nữa, Thiên Hạo Dược vương chắc chắn phải chết.
“Chư vị đại sư trước khoan vội.”
Tần Trần lắc đầu: “Hiện tại bộ dáng của Thiên Hạo Dược vương, nói rõ Sinh Mệnh Cổ này, đã đến giai đoạn trưởng thành sau cùng, muốn giải quyết, rất khó!”
Lúc này bất kỳ cử động nào, cũng sẽ đánh thức Sinh Mệnh Cổ, đưa tới việc Thiên Hạo Dược vương ngã xuống.
“Vậy phải làm thế nào cho phải?”
Mọi người nóng nảy, Thiên Hạo Dược vương vốn là một người hiền lành, bất kỳ ai đều không hy vọng hắn xảy ra sự cố.
“Muốn cứu Thiên Hạo Dược vương, cần trước phải tìm được chỗ của Sinh Mệnh Cổ, đem nó nắm đến, hoặc là giết chết!”
Tần Trần không vội trả lời, mà giải thích: “Sinh Mệnh Cổ mặc dù chưa phá Cổ ra, nhưng bản thân nó là sinh vật sống, một khi gặp nguy hiểm, sẽ sớm phá Cổ ra, đồng thời chạy trốn, rất khó bắt lại.”
“Huống chi, thủ đoạn ẩn giấu của Sinh Mệnh Cổ cực cao, ở bên ngoài, cơ hồ rất khó dùng tinh thần lực cảm giác được.”
Nếu dễ tìm như vậy, trước đó nhiều đại sư quan sát như thế, liền đã phát hiện Sinh Mệnh Cổ này, mà không phải không thu hoạch được gì.
“Đồng thời, tốt nhất là giết chết Sinh Mệnh Cổ ngay trong thân thể Thiên Hạo Dược vương, bởi vì trong nháy mắt Sinh Mệnh Cổ tử vong, nó sẽ đem Nguyên Sinh mệnh lực thả ra ngoài, như vậy Thiên Hạo Dược vương mới không có tổn thất quá lớn. Bằng không nếu mạnh mẽ đem Sinh Mệnh Cổ theo thân thể Thiên Hạo Dược vương nắm đến, Thiên Hạo Dược vương y nguyên lại vì sinh mệnh trôi qua, mà hôn mê, thậm chí ngã xuống.”
Đây quả thực là một nan đề khó giải.
“Các hạ nếu có thể nhìn ra vấn đề của Thiên Hạo Dược vương, liền nhất định có biện pháp giải quyết, xin thỉnh xuất thủ!”
Ngô Chấn trưởng lão nôn nóng, đối Tần Trần cung kính hành lễ, như vãn bối bái kiến tiền bối.
“Xin thỉnh các hạ xuất thủ cứu giúp!”
Người khác cũng vội vàng hành lễ, thậm chí ngay cả Cốc Long đại sư, người trước đó phản đối Tần Trần mãnh liệt nhất, cũng mặt mày cung kính, thiếu chút nữa quỳ xuống.
Sinh Mệnh Cổ này bọn họ nghe còn chưa từng nghe qua, e là cho dù tìm đến mấy vị phó các chủ, cũng sẽ không có biện pháp giải quyết nào tốt, ngược lại không bằng thiếu niên trước mắt này hiểu rõ hơn nhiều.
“Chư vị yên tâm, tuy là rất khó, nhưng cũng không phải không có biện pháp.”
Tần Trần nói.
“Các hạ có yêu cầu gì, cứ việc nói, chỉ cần ta chờ có thể làm được, tuyệt không chối từ.”
Ngô Chấn trưởng lão quả quyết nói, người khác cũng đều liên tục gật đầu, không một chút do dự.
Nhìn ánh mắt chân thành của những người này, Tần Trần trong lòng muôn vàn cảm khái, những người này quả nhiên vẫn là Luyện Dược sư mà hắn quen thuộc.
Những Luyện Dược đại sư này, cả ngày tại Đan Tháp giao lưu, nghiên cứu, tuy giữa hai bên không có xích mích lợi ích đặc biệt lớn, nhưng quan hệ lẫn nhau, cũng đã thân mật đến vô gian.
Vì an nguy của Thiên Hạo Dược vương, bọn họ thậm chí có thể làm ra hi sinh thật lớn.
“Chư vị, tại hạ cũng là một gã Luyện Dược sư, sao lại lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, yên tâm, tại hạ không có bất kỳ yêu cầu gì, vả lại, tại hạ cũng sẽ đem hết toàn lực cứu trị Thiên Hạo Dược vương.”
Giọng nói rơi xuống, Tần Trần hướng về phía Lô Huân một bên nói: “Vị đại sư này, Hắc Long Dẫn chắc còn ở trên thân các hạ chứ?
Còn xin lấy ra tới.”
“Ở chỗ của ta.”
Lô Huân vội vàng lấy ra một gốc hắc sắc linh dược, linh dược này, giống như một con hắc long, mây khói sương mù, tản mát ra khí tức cực âm lãnh.
“Thật ra Sinh Mệnh Cổ này, chính là thông qua Hắc Long Dẫn tiến vào trong thân thể Thiên Hạo Dược vương, hoàn cảnh sinh trưởng của Hắc Long Dẫn, cực âm lạnh cùng hắc ám, mà điều kiện nguyên sinh của Sinh Mệnh Cổ cũng như vậy, đồng thời khí tức của Hắc Long Dẫn, cũng là một trong những điều kiện đỉnh cấp tẩm bổ Sinh Mệnh Cổ, có lẽ Thiên Hạo Dược vương là khi lấy được Hắc Long Dẫn này, đã bị Sinh Mệnh Cổ ký sinh.”
Tần Trần giải thích.
Mọi người ào ào hít một hơi lãnh khí, lại là như thế này?
Trong lúc giải thích, Tần Trần trong tay xuất hiện một hồ lô màu đen, hồ lô vỗ, hai con trùng tử kim sắc nở rộ lôi quang bay ra ngoài.
Đúng là Tiểu Nghĩ cùng Tiểu Hỏa.
“Đây là… kỳ dị linh trùng?”
Mọi người thấy Tiểu Nghĩ cùng Tiểu Hỏa, thầm kinh hãi, hai con linh trùng này mặc dù coi như không lớn, nhưng khí tức phát ra, lại khiến cho bọn họ cũng cảm thấy một chút hoảng sợ.
Cũng khó trách người này cư nhiên có thể nhìn ra Sinh Mệnh Cổ, nguyên lai bản thân liền nuôi dưỡng kỳ dị linh trùng, đối với mấy linh trùng kỳ dị này tự nhiên cực kỳ hiểu rõ.
“Tiểu Nghĩ, Tiểu Hỏa, hai ngươi thôn phệ Hắc Long Dẫn này, sau khi tiến vào trong thân thể vị đại sư này, tìm được Sinh Mệnh Cổ, đem nó thôn phệ.”
Tần Trần hướng Tiểu Nghĩ cùng Tiểu Hỏa phân phó một tiếng, đem Hắc Long Dẫn đưa lên.
Muốn tiêu diệt Sinh Mệnh Cổ, Tần Trần tự nhiên có thể dựa vào thủ pháp cường đại để tiêu diệt, nhưng cũng phải hao phí không ít công phu.
Nhưng để Tiểu Nghĩ cùng Tiểu Hỏa xuất thủ thì bất đồng, Sinh Mệnh Cổ bản thân chính là một loại dưỡng phân đặc thù, nếu Tiểu Nghĩ cùng Tiểu Hỏa nuốt, đối với bọn nó cũng có chỗ tốt cực lớn, vả lại, không dễ xảy ra tình huống ngoài ý muốn.
Về phần khiến chúng nó thôn phệ Hắc Long Dẫn, là bởi vì Hắc Long Dẫn là khí tức Sinh Mệnh Cổ thích nhất, sau khi Tiểu Nghĩ cùng Tiểu Hỏa thôn phệ Hắc Long Dẫn, trên thân sẽ có chứa khí tức của Hắc Long Dẫn, không gây ra nghi ngờ cho Sinh Mệnh Cổ, trực tiếp có thể thôn phệ.
Đồng thời Hắc Long Dẫn đối với Tiểu Nghĩ cùng Tiểu Hỏa cũng có chỗ tốt to lớn.
Tiểu Nghĩ cùng Tiểu Hỏa tự nhiên biết ý tứ của Tần Trần, cực nhanh cắn nuốt hết Hắc Long Dẫn, trong nháy mắt thu nhỏ lại, tiến vào trong da Thiên Hạo Dược vương.
Tất cả mọi người nín thở.
Trong cảm giác linh hồn của Tần Trần, liền cảm thấy Tiểu Nghĩ cùng Tiểu Hỏa nhanh chóng tiến vào sâu trong thân thể Thiên Hạo Dược vương, tìm được chỗ của Sinh Mệnh Cổ, sau đó hai trùng nhanh chóng xuất thủ, rắc rắc một tiếng, liền đem Sinh Mệnh Cổ trong giấc ngủ mê cắn thành hai nửa, thôn phệ vào.
Tức khắc, một cổ sinh mệnh khí tức nồng nặc theo trong thân thể Sinh Mệnh Cổ chết đi tản mát ra.
Ầm ầm! Khí tức sinh mệnh tinh thuần, dọc theo thân thể Thiên Hạo Dược vương, bỗng dưng cuồn cuộn ra, những sinh mạng chi khí này đều là sinh mệnh chi khí bản thân của Thiên Hạo Dược vương, tự nhiên nhanh chóng được thu nhận, di chứng Sinh Mệnh Cổ lưu lại, tựa như tuyết trắng gặp nắng gắt, trong nháy mắt tiêu tan thành mây khói.
Sưu! Tiểu Nghĩ cùng Tiểu Hỏa bị bay ra, bị Tần Trần trong nháy mắt thu vào, tiêu hóa ngủ say.
Mà tai họa ngầm trong cơ thể giải trừ, da thịt khô quắt, nhão của Thiên Hạo Dược vương, lại lần nữa hồi phục co dãn cùng sức sống, giống như trong nháy mắt trẻ lại mấy chục tuổi.
“Chuyện này…” Một bên mọi người tất cả đều bị một màn trước mắt lại thêm kinh sợ.
“Ngô!”
Sau một lát, Thiên Hạo Dược vương tỉnh dậy dưới con mắt xa thẳm của mọi người, xem đến rất nhiều ánh mắt thân thiết trên đỉnh đầu, hơi nghi hoặc một chút nói ra: “Mọi người làm sao vậy?”
Trong cảm giác của hắn, bản thân chỉ là ngủ một giấc mà thôi.
“Thiên Hạo Dược vương, ngươi rốt cục tỉnh.”
“Ha ha, quá thần kỳ.”
“Kỳ tích, quả thực là kỳ tích.”
“Di, Âu Dương Thánh nữ cùng tiểu tử kia đâu?
Sao không thấy?”
“Thật đúng là, chạy đi đâu?
Vừa rồi còn ở đây, Thiên Hạo Dược vương, ngươi thật phải cảm tạ cao nhân kia cùng Âu Dương Thánh nữ.”
“Đi, chúng ta tìm ân nhân đi, ban nãy thủ đoạn kia, tuyệt!”
Đám người mừng như điên, phục hồi tinh thần lại, Tần Trần cùng Âu Dương Na Na cũng đã lặng lẽ rời khỏi, vừa giải thích với Thiên Hạo Dược vương, vừa nôn nóng tìm kiếm.
Tần Trần cùng Âu Dương Na Na tự nhiên không biết hết thảy, hai người một đường hướng về phía trước, rất mau tới tầng cao hơn của Kỷ Trà, liền thấy Âu Dương Hồng Quang nhanh chóng đi tới.
“Hai người các ngươi chạy đi đâu?
Đi, đi với ta tới Thiên Hỏa Điện, thân xin thông qua.”
Âu Dương Hồng Quang cầm một tấm lệnh bài, cẩn thận từng li từng tí mang theo Tần Trần hướng Đan Tháp tầng cao nhất.