Chương 2144: Linh hồn lột xác - Truyen Dich
Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 4 21, 2025
Lúc này, Tần Trần bắt đầu kiểm tra thân thể mình.
“Di, linh hồn lực của ta vậy mà phát sinh lột xác?”
Tần Trần ý niệm chìm xuống, khiếp sợ phát hiện linh hồn mình đang lột xác.
Linh hồn cường độ đầu tiên là liên tục suy yếu, nhưng khi suy yếu đến một mức cực hạn, liền cấp tốc đề thăng. Một loại cảm giác cực kỳ tinh thuần, oanh nhiễu trong linh hồn Tần Trần.
Nếu như trước đây linh hồn Tần Trần như một đoàn mây khói hư vô mờ ảo, thì hiện tại linh hồn giống như một dòng nước vô thường, vô luận về cường độ hay độ tinh khiết đều mạnh hơn trước kia gấp mấy lần.
Đây là một loại lột xác.
Tỷ như, trước đây Tần Trần tối đa chỉ có thể khống chế vài đỉnh phong Võ đế, một khi số lượng quá nhiều, sẽ dẫn đến linh hồn lực không chịu nổi.
Nhưng hôm nay, Tần Trần có một loại cảm giác, đơn giản vài đỉnh phong Võ đế về số lượng cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng chút nào. Đương nhiên, nếu khống chế hàng trăm hàng ngàn đỉnh phong Võ đế tự nhiên vẫn là không được, ngược lại không phải vì linh hồn Tần Trần cường độ không chịu được, mà là khống chế quá nhiều cường giả, sẽ khiến linh hồn hắn cần phân tán quá nhiều hồn ti, làm cho linh hồn hỗn loạn, tư duy hỗn độn, đối với việc đề thăng linh hồn có ảnh hưởng to lớn.
Chỉ cần là người thông minh, cũng sẽ không bỏ gốc lấy ngọn, đi khống chế cường giả khác, mà khiến bản thân mất đi động lực tiến lên.
Mà năng lực khống chế, chẳng qua là một trong rất nhiều phương diện linh hồn lực Tần Trần đề thăng.
Cùng lúc đó, Tần Trần còn cảm giác thân thể mình dường như có một số khác biệt so với trước kia.
Cụ thể là gì, Tần Trần nói không nên lời.
Nhưng dễ nhận thấy, một kích kia đã mang đến cho hắn sự đốn ngộ và biến hóa thần kỳ, đối với mỗi phương diện của Tần Trần đều có sự xúc tiến lớn, trong đó linh hồn và huyết mạch được xúc tiến lớn nhất.
“Với lại, sau khi linh hồn lực cường đại, năng lực liên hệ với phân thân dường như cũng đề thăng.”
Tần Trần ở trong trạng thái tịch không này, rõ ràng cảm thụ được sự tồn tại của Tần Ma. Lúc này, Tần Ma đang ở trong một mảnh không gian đặc thù, đồng thời, tựa hồ đang nhận lấy truyền thừa ở dưới một cái tế đàn.
“Chẳng lẽ Uyên Ma chi chủ kia chưa chết?”
Tần Trần nội tâm rung động. Uyên Ma chi chủ không phải đã bị hắn kích sát sao? Theo đạo lý, Tần Ma cũng có thể thoát ra khỏi mảnh truyền thừa kia, nhưng bây giờ, không gian truyền thừa của Tần Ma lại không có một chút biến hóa nào, khiến Tần Trần không khỏi nghi hoặc.
Hay là nói, mảnh không gian truyền thừa này và không gian nơi đây hoàn toàn độc lập?
Tần Trần không nghĩ ra. Hắn ngưng tụ linh hồn lực, muốn biết rõ ràng vị trí của Tần Ma. Thế nhưng, tuy linh hồn lực có sự đề thăng rõ ràng, vẫn như trước không cách nào thành lập liên hệ với Tần Ma, đồng thời cũng không cách nào cảm giác được vị trí của Tần Ma.
“Di, bên cạnh Tần Ma vẫn còn có một người, đây là…”
Bỗng, Tần Trần chứng kiến một đạo thân ảnh bên cạnh Tần Ma. Đó là một nữ tử, mặt mang khăn che mặt, không nhìn ra bất luận cái gì khuôn mặt, nhưng chẳng biết tại sao, nội tâm Tần Trần không hiểu đau xót, nội tạng vậy mà giật mình đau nhức.
“Vì sao?”
Tần Trần không hiểu, bản thân vì sao sau khi chứng kiến cô gái này lại đau lòng như vậy. Nàng kia tuy đeo khăn che mặt, nhưng cho Tần Trần cảm giác vô cùng quen thuộc, phảng phất hắn nhận thức.
“Là ai? Đến là ai?”
Hắn muốn nhìn rõ, nhưng tế đàn kia lại phát giác có người dò xét.
Vù vù!
Trên tế đàn trong không gian thần bí đột nhiên tản mát ra nhất đạo ma âm, ma âm quán nhĩ, lập tức cách trở linh hồn lực của Tần Trần, làm cho hắn và Tần Ma đứt liên hệ.
Trong đại điện, Tần Trần không hiểu chảy xuống hai hàng nước mắt.
“Trần… Trần hắn làm sao rơi lệ?” Phó Càn Khôn thấy thế lập tức kinh hô.
“Chuyện này…”
Đại Hắc Miêu cũng nghi hoặc nhìn tới.
Chi kéo!
Chỉ thấy trong thân thể Tần Trần, bỗng nhiên có một đạo khí tức kinh khủng lóe lên rồi biến mất, sau đó hắn chậm rãi mở hai mắt ra, tỉnh táo lại.
“Hảo tiểu tử, ngươi rốt cục tỉnh.”
Đại Hắc Miêu tức khắc đại hỉ.
Bỗng nhiên, toàn bộ người đang trị liệu thương thế mở mắt, ào ào ánh mắt nhìn chăm chú về phía Tần Trần, sắc mặt phức tạp.
Bọn họ mặc dù không hy vọng Tần Trần bỏ mạng ở nơi này, nhưng khi Tần Trần thật sự tỉnh táo lại, trong lòng mọi người đều hiện ra một cổ cảm giác khó nói nên lời.
Ngay cả Lão Nguyên, lúc này đối với Tần Trần cũng có một loại ánh mắt khó hiểu.
Một kích sau cùng kích sát Uyên Ma chi chủ đã triệt để kinh hãi tất cả mọi người.
Lực lượng kinh khủng như vậy, chỉ sợ không có thế lực lớn nào sẽ là đối thủ.
“Lần này, may mắn Trần huynh xuất thủ, mới có thể ngăn cơn sóng dữ.”
Hồi lâu, Cực Kính Đan Đế dẫn đầu đứng lên, cung kính nói.
“Đúng vậy a, may mắn Trần huynh và Phó huynh, cùng với Hắc Miêu tiền bối mấy vị, bằng không chúng ta có lẽ thật nguy hiểm, Thiên Vũ Đại Lục cũng phải đối mặt với một tràng tai nạn.”
Người khác cũng đều vô cùng cung kính.
Có thể không cung kính sao? Lại không nói hiện tại Tần Trần chiếm giữ ưu thế tuyệt đối, có thể đơn giản kích giết bọn hắn, chỉ riêng thực lực Tần Trần biểu hiện ra ngoài, cũng đủ để cho bọn họ vô cùng e dè và tôn kính.
Mọi người tiến lên, ào ào khách sáo.
Lúc này, người còn sống sót trừ Tần Trần bọn họ, cũng chỉ có Cực Kính Đan Đế, Khí Điện Lâu Tử Mặc, Huyết Mạch Thánh Địa Khâu Bộc Thuần, Thiên Tuần Hội Công Tôn Triết bốn người. Các cường giả khác, vô luận là Long gia Long Bá Thiên, Vụ Ẩn Môn Chử Hoa Hàn hay Thiên Lôi Thành Địch Hạng Minh đám người, tất cả đều ngã xuống, không một ai may mắn còn tồn tại.
Rất nhiều cường giả Thiên Lôi Thành và các đại thế lực, ước chừng vô số cường giả, chỉ còn dư lại mấy người như vậy, khiến Cực Kính Đan Đế đám người làm sao không thổn thức.
Mà lúc này Tần Trần, trong lòng bọn họ lại như một ngọn núi lớn, trầm trọng, không thể vượt qua.
“Trần huynh, kế tiếp chúng ta làm sao bây giờ? Là rời đi nơi này, hay là…”
Mọi người thấy lối đi kia, cũng không vội rời khỏi, toàn đều nhìn về phía Tần Trần. Hôm nay Tần Trần, nghiễm nhiên đã trở thành chủ kiến của mọi người.
Huống chi, không có sự cho phép của Tần Trần, bọn họ cũng không dám rời đi, vạn nhất giống như Thượng Quan Cổ Phong bị cản lại, vậy thì phiền toái.
Sở dĩ, tất cả mọi người mong đợi nhìn Tần Trần.
Tần Trần lại không để ý ánh mắt mọi người, mà quay đầu nhìn về phía Đại Hắc Miêu, lo lắng nói: “Đại Hắc Miêu, Uyên Ma chi chủ có phải hay không vẫn chưa chết?”
“Đương nhiên không có chết, ngươi không cho là mình đã giết được Uyên Ma chi chủ kia đấy chứ?” Đại Hắc Miêu bĩu môi.
Cực Kính Đan Đế và người khác thất kinh, từng người cảnh giác nhìn bốn phía.
“Uyên Ma tộc, chính là chủng tộc cao cấp nhất của Thiên giới. Cao thủ Uyên Ma tộc bị trấn áp ở đây, năm đó ngay cả cường giả Thiên giới cũng không thể chém giết, chỉ có thể trấn áp tại đây. Ngươi cho rằng ngươi bạo phát một cái thì có khả năng chém giết nó sao?”
Đại Hắc Miêu lắc đầu, “Ngươi chém giết, bất quá là một đạo hình chiếu của nó mà thôi, chân thân vẫn bị phong ấn ở hạch tâm ma địa này, rơi vào trạng thái ngủ say. Bất quá, nó bị phong ấn nhiều năm như vậy, lực lượng còn lại cũng lác đác không có mấy, chỉ có thể tạo thành một đạo hình chiếu, nếu không thì cũng không để cho Phệ Thiên Ma Chủ bọn họ chạy thoát.”
“Hiện tại đạo hình chiếu này bị ngươi hủy diệt, đối phương muốn tiếp tục tạo thành một đạo hình chiếu, cơ hồ là không thể.”