Chương 1476: Cường thế xuất thủ - Truyen Dich

Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 4 17, 2025

Ầm!

Giữa lúc mọi người mang đủ loại tâm tình, Tần Trần cùng Cổ Thương Võ Hoàng chính thức giao phong, kình phong đáng sợ gào thét, tạo thành tiếng nổ kinh người.

Vô tận ánh sáng chói mắt khiến mọi người cảm giác như bị mù, không thấy rõ gì, nhưng hai tai lại tràn ngập tiếng ù ù vang vọng, cho thấy tràng diện đáng sợ đến mức nào.

Chỉ một lát sau, không ít người hai tai đều mất thông, không còn nghe được gì.

Bởi vì tiếng vang vọng này thật đáng sợ, vượt quá cực hạn chịu đựng của bọn họ.

Không ít người thất khiếu chảy máu, chỉ cảm thấy tim đập như trống, sắp bạo tạc.

Phần lớn người chỉ cảm thấy khó chịu, nhưng Lữ Nguyên Hạo cùng số ít người vẫn có thể kiên trì, lộ ra vẻ khiếp sợ khó hình dung.

Hậu kỳ Võ Hoàng xuất thủ, không phải nên trong nháy mắt bắt Tần Trần sao? Bất kể là bắt giữ hay tiêu diệt, khẳng định chỉ là chuyện khoát tay, nhưng bây giờ tiếng nổ vang không dứt, chiến đấu vẫn còn kéo dài, điều này có ý nghĩa gì?

Cổ Thương Võ Hoàng còn chưa bắt được Tần Trần!

Điều này sao có thể!

Chỉ là một sơ kỳ Võ Hoàng, dù dựa vào danh tiếng đan đạo đại sư và trận đạo đại sư, lúc trước chém giết mấy trung kỳ Võ Hoàng, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn có thể ngang hàng với hậu kỳ Võ Hoàng.

Ít nhất nửa nén hương sau, mọi người đột nhiên phát giác cảm giác áp bách đáng sợ không còn, ánh mắt đang chậm rãi khôi phục, tình trạng mất thông cũng dần tốt hơn.

Đầy trời bụi hạ xuống, hiện ra hai bóng người đang đối mặt.

Cổ Thương Võ Hoàng, và Tần Trần!

Hí!

Thấy cảnh này, mỗi người đều kinh sợ, thậm chí muốn ôm đầu, kêu lên không thể nào.

Sơ kỳ đỉnh phong địch nổi hậu kỳ Võ Hoàng, hơn nữa còn là cường giả uy tín lâu năm của Hiên Viên đế quốc, thật là trò cười cho thiên hạ.

Ngay cả trong mơ cũng không dám nghĩ đến, nhưng lại diễn ra trong hiện thực.

Ai có thể tin vào mắt mình?

“Ta, ta nhất định là mắt hỏng rồi!”

“Điều đó không thể xảy ra!”

“Giả, tất cả đều là giả!”

Sau một thoáng im lặng ngắn ngủi, là tiếng huyên náo trợn mắt há mồm, mỗi người đều nín thở, như hy vọng người khác nhắc nhở mình, tất cả chỉ là một giấc mơ.

Bởi vì, có thể đến Cổ Ngu Giới, mỗi Võ Hoàng đều không phải nhân vật tầm thường, đều là thiên kiêu Võ Hoàng trong các đại thế lực.

Tuy tuổi tác bọn họ lớn hơn một chút, nhưng không thể phủ nhận, khi còn trẻ, họ cũng như những thiên kiêu đang tiến vào Cổ Ngu Giới lúc này, tương tự là thiên kiêu của các đại thế lực.

Mà thiên kiêu bình thường có thể vượt cấp chiến đấu với cường giả Vũ Vực phổ thông, nhưng trước đám thiên kiêu Võ Hoàng này, cũng phải cúi đầu.

Vậy mà Tần Trần thì sao?

Ngươi nói hắn ở sơ kỳ đỉnh phong kích sát trung kỳ Võ Hoàng thì thôi đi, dù sao có một số yêu nghiệt, dù là trong đám thiên kiêu, cũng có thể vượt cấp chiến đấu, cũng không phải là tuyệt đối.

Nhưng bây giờ lại lấy sơ kỳ đỉnh phong đối chiến bát giai hậu kỳ, không những vượt hai cấp, hơn nữa còn đối mặt với hậu kỳ Võ Hoàng, lại còn là cường giả cấp cao nhất của Hiên Viên đế quốc.

Chuyện này…

Hang hổ miệng rồng! Không ít người hoảng sợ, ngay cả Lữ Nguyên Hạo và Ninh Trạch Đào cũng sợ hãi, may mắn trước đó không xung đột với Tần Trần vì thất thải linh quả, với thực lực người này hiện tại, nếu lúc trước mọi người không hài lòng với bố trí, một khi xung đột, lành ít dữ nhiều chắc chắn là bọn họ.

“Hạ Tứ Vực dân đen, thực lực lại mạnh đến khó tin như vậy?” Cổ Thương Võ Hoàng mở miệng, trong giọng nói có sự kinh ngạc và hiếu kỳ nồng đậm, trong ánh mắt hào quang tăng vọt, chỉ là không đến mức thất thố.

Người khác chỉ biết Tần Trần quá mạnh, có thể địch nổi hậu kỳ Võ Hoàng, nhưng Cổ Thương Võ Hoàng lại biết, Tần Trần mạnh thì mạnh thật, nhưng trong việc nắm giữ không gian chi lực, vẫn còn kém xa hắn.

Hậu kỳ Võ Hoàng và sơ kỳ Võ Hoàng vốn có khoảng cách rất lớn.

Chỉ là, kiếm đạo tu vi của người này lại cường đến đáng sợ, đặc biệt thanh lợi kiếm trong tay đối phương, uy lực mạnh mẽ, khiến hắn cũng cảm thấy khí tức nguy hiểm, hẳn là một loại thần binh nghịch thiên, thấp nhất cũng là đỉnh cấp hoàng binh.

Không… Có lẽ còn hơn thế nữa!

Giờ khắc này, ánh mắt Cổ Thương Võ Hoàng càng sáng hơn, nếu lợi kiếm trong tay Tần Trần là cửu giai đế binh, vậy lần này hắn vô tình đến đây xem như có thu hoạch trọng đại.

Vô luận là đế binh hay thất thải linh quả, đối với hắn đều có trợ giúp to lớn, đủ để khiến hắn điên cuồng.

“Ha hả, chỉ là có chút may mắn thôi.” Tần Trần thản nhiên nói.

Cổ Thương Võ Hoàng tự nhiên không tin, có cái gì may mắn có thể khiến một sơ kỳ Võ Hoàng có thực lực địch nổi hậu kỳ Võ Hoàng?

Hắn lạnh lùng nói: “Ngươi hẳn là dùng một loại đan dược hoặc dị bảo kích phát chiến lực, lại thêm ỷ vào vũ khí lợi hại, cho nên mới có chiến lực như vậy.”

Đan các là nơi quy tụ toàn bộ Luyện Dược sư thiên hạ, việc thiên tài Đan các có đan dược kích phát chiến lực cũng không có gì lạ.

Chỉ bất quá loại đan dược đó, cơ bản đều có tác dụng phụ nghiêm trọng, chẳng khác gì tự sát mãn tính.

Tần Trần nhún vai, Cổ Thương Võ Hoàng quả thật có nhiều sức tưởng tượng, hắn lạnh nhạt nói: “Tùy ngươi nghĩ sao thì nghĩ, nếu các hạ bắt không được ta, Tần mỗ không phụng bồi, cáo từ.”

Sưu!

Hắn nhảy lên, xông thẳng ra ngoài sơn cốc.

Điều này càng khiến Cổ Thương Võ Hoàng tin vào phán đoán của mình, đan dược kích hoạt tiềm lực thường có thời gian hạn chế, Tần Trần rất sợ dược hiệu qua đi, nhất định phải kịp thời thoát khỏi chiến đấu.

“Ha hả, muốn đi, có dễ dàng như vậy sao?”

Cổ Thương Võ Hoàng cười nhạt, trong nháy mắt đuổi theo, đấm ra một quyền.

Ầm ầm!

Không trung chấn động, cây cối phụ cận trong khoảnh khắc nổ tung, mặt đất cũng rung chuyển, quyền uy kinh khủng hóa thành một cơn lốc, đánh về phía Tần Trần.

Ánh mắt Tần Trần ngưng lại, biết Cổ Thương Võ Hoàng đã động thực lực chân chính, không dám sơ suất, Bất Diệt Thánh Thể trong nháy mắt được thôi động. Vừa khởi động, giống như một con cự thú hồng hoang viễn cổ hồi phục, không khí chấn động, từng đợt sóng lực lượng hướng về bốn phương tám hướng tràn tới, bành bành bành, nơi lực lượng trào lên, mặt đất nổ tung, như bị cày xới, không ít người trong sơn cốc đều không chịu nổi lực lượng này, đều lui lại, có hai sơ kỳ đỉnh phong Võ Hoàng thậm chí bị hất mông ngã xuống đất.

Phải biết, những người này đều là đỉnh cấp thiên kiêu của các đại thế lực.

Mọi người hít một hơi lãnh khí, lúc này mới nhận ra sâu sắc hơn, Tần Trần… quả thực có thực lực địch nổi hậu kỳ Võ Hoàng!

Quá bất khả tư nghị, vừa mới bước lên Võ Hoàng cảnh giới đã có lực lượng Võ Hoàng hậu kỳ, vậy một khi hắn đột phá đến Võ Hoàng hậu kỳ, hắn sẽ mạnh đến mức nào?

Chỉ nghĩ đến khả năng đó, mỗi người đều hô hấp khó khăn.

Chẳng phải là Võ Hoàng vô địch?

Khi Cửu Thiên Vũ Đế không xuất hiện, người này đến lúc đó sẽ là tồn tại vô địch.

“Hừ, chút tài mọn.”

Cổ Thương Võ Hoàng cũng kinh sợ, nhưng miệng lại hừ lạnh một tiếng, chân nguyên trong cơ thể thôi động, quyền uy càng sâu.

Ùng ùng!

Công pháp tu luyện của hắn vốn bá đạo vô song, lúc này toàn lực thi triển, trong thiên địa tức khắc hóa thành một đạo hắc sắc cự sơn, cự sơn ù ù, thần uy lẫm lẫm, giáng xuống.

Hắn là hậu kỳ Võ Hoàng, có khả năng huy động không gian chi lực vượt xa sơ kỳ Võ Hoàng, huống chi, chân nguyên trong cơ thể hắn cũng càng mạnh, giận dữ, tựa như thiên địa tức giận, kinh khủng khôn cùng. Muốn một kích chém giết Tần Trần!

Quay lại truyện Võ Thần Chúa Tể

Bảng Xếp Hạng

Chương 290:: Thiên chu đến

Chương 852: Đương kim thế cục

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 4 20, 2025

Chương 2020: Kiếm Vực bị phá

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 4 20, 2025