Chương 326: Kết thúc - Truyen Dich

Võ Thần Chúa Tể - Cập nhật ngày Tháng 4 14, 2025

Quân vô tướng, hổ vô đầu, còn lại vài tên nội môn trưởng lão Quỷ Tiên Phái, sao lại là đối thủ của rất nhiều cường giả Đại Tề quốc, tất cả đều bị chặn lại, sa vào vòng vây.

Thế nhưng đám nội môn trưởng lão Quỷ Tiên Phái này, tuy biết rõ không còn cách nào ngăn cản, nhưng không một ai nỗ lực đầu hàng, mà đẫm máu phản kháng.

Cuối cùng, sau khi hao tổn hai người, biết sự tình không thể trái, liền kêu lớn đầu hàng.

“Này Quỷ Tiên Phái, to gan lớn mật, dám đối với thiên tài Đại Tề quốc ta hành động, tội không thể tha thứ, tất cả đều giết.”

Ánh mắt Triệu Cao lạnh lùng, không lưu tình chút nào.

Phốc xuy!

Máu tươi bắn tung tóe.

Cuối cùng, tất cả cao thủ Quỷ Tiên Phái đều bị chém giết tại chỗ, đẫm máu đầu đường.

Từ đó, rất nhiều cao thủ Quỷ Tiên Phái phái tới, tất cả đều ngã xuống, không một ai may mắn còn tồn tại.

Huyết tinh khí nồng nặc, quanh quẩn đầu đường Vương Đô.

Tất cả mọi người nhìn về phía Tần Nguyệt Trì, trong ánh mắt, có quang mang mạc danh chớp động.

Tất cả mọi người minh bạch, hôm nay nếu không có Tần Nguyệt Trì xuất thủ, đừng nói toàn diệt cao thủ Quỷ Tiên Phái, mỗi người ở đây, cũng có thể tao ngộ nguy hiểm, thậm chí ngã xuống.

Mà ánh mắt người Tần gia, đặc biệt phức tạp.

Sắc mặt biến đổi, tràn ngập hối hận.

Nếu như sớm biết tu vi Tần Nguyệt Trì mạnh như vậy, cho bọn hắn thêm mười cái mật, bọn họ cũng không dám đem Tần Nguyệt Trì cùng Tần Trần, trục xuất khỏi Tần gia.

Chỉ là, bọn họ không hiểu, tu vi Tần Nguyệt Trì nếu mạnh như vậy, vì sao luôn luôn nuốt giận, dù cho Tần Trần bị nhục nhã, cũng đều không động thanh sắc.

“Phụ thân, người không sao chứ?”

Trước mắt bao người, Tần Nguyệt Trì bước nhanh đi tới trước mặt Tần Bá Thiên, mặt lộ vẻ lo lắng.

“Ta không sao.”

Xóa đi vết máu nơi khóe miệng, trên mặt Tần Bá Thiên, mang theo vẻ vui vẻ yên tâm, cũng mang theo một chút đau lòng: “Nguyệt Trì, mấy năm nay, ủy khuất ngươi.”

“Phụ thân nói gì vậy, đây đều là Nguyệt Trì tự mình quyết định.” Tần Nguyệt Trì lắc đầu, sau đó nở nụ cười: “Chỉ là, Nguyệt Trì không nghĩ tới, ta và con trai của Chiến Thiên, vậy mà lại có thiên phú tu luyện như vậy, chắc hẳn Chiến Thiên sau khi biết, cũng nhất định sẽ rất vui mừng.”

Nói đến Chiến Thiên, trên mặt Tần Nguyệt Trì lại lộ ra nét ngượng ngùng cùng ước mơ như thiếu nữ.

Dung mạo xinh đẹp cùng nét mặt ngây ngô, khiến tất cả nam tử ở đây đều mắt nhìn thẳng, nội tâm ba động, không dời mắt nổi.

“Trần Nhi, tới gặp một chút, ông ngoại ngươi.”

Tần Nguyệt Trì ngoắc Tần Trần.

“Vâng!”

Tần Trần đi lên trước, trong lòng không nói nên lời là tư vị gì.

Để cho hắn một lão già là ngoại công, thật sự có chút khó, thế nhưng, bóng lưng cường thế của Tần Bá Thiên khiến trong lòng hắn vô cùng cảm động.

Ít nhất đối với Tần Bá Thiên, không có gì ác cảm.

“Ha ha ha, ngươi tiểu tử này, mấy năm nay không thấy, sao vậy, gặp người lạ sao? Đến ngoại công cũng không kêu?”

Tần Bá Thiên thấy Tần Trần biểu tình cổ quái, không khỏi cười ha ha một tiếng.

“Tần lão gia tử, Tần Nguyệt Trì cô nương, vừa nãy nếu không có hai vị, Đại Tề quốc ta có lẽ thật khó mà tránh khỏi kiếp nạn, cũng may, cường địch bị giết, hai vị không sao chứ?”

Lúc này Triệu Cao đi lên trước, mang trên mặt cười, an ủi nói.

Ngữ khí hắn niềm nở, phảng phất giữa hai bên không có bất kỳ không thoải mái nào.

“Đa tạ bệ hạ quan tâm, gân cốt cựu thần coi như còn cường tráng, không chết được.”

Tần Bá Thiên hừ lạnh một tiếng.

Còn như Tần Nguyệt Trì, chỉ là nhàn nhạt liếc mắt nhìn Triệu Cao, vẫn không nói gì.

Nhưng khí chất cao ngạo thánh khiết của nàng, dường như tiên nữ cửu thiên khiến Triệu Cao nội sinh tự ti.

Nếu nói Triệu Cao không hận Tần Nguyệt Trì, đó là căn bản không thể nào, chẳng bao lâu trước, một nữ tử tuyệt mỹ như vậy, đã từng là phi tử mà tiên đế chỉ định cho hắn.

Nào ngờ, nàng lại đào hôn, đối phương không từ mà biệt, mãi đến khi mang theo Tần Trần trở về.

Khiến hắn trở thành một trò cười trong các đời Hoàng đế Đại Tề quốc.

Mấy năm nay, Triệu Cao tuy là nhìn như rất lạnh nhạt, chưa từng đề cập qua việc này, nhưng sâu trong nội tâm hắn, vẫn còn khúc mắc.

Thế nhưng lúc này, trước mặt Tần Nguyệt Trì, hắn cũng không dám có chút bất mãn nào.

Thậm chí cảm thấy một chút tự ti cùng sợ hãi.

Niệm Sóc tông chủ Quỷ Tiên Phái mạnh như vậy, cũng không phải là đối thủ một chưởng của Tần Nguyệt Trì, cường đại của đối phương, vượt xa tưởng tượng của hắn.

Cường giả bực này, lại thêm thống soái trong quân như Tần Bá Thiên, thậm chí có thể phá vỡ hoàng quyền Đại Tề quốc.

Trong lòng Triệu Cao tràn ngập hối hận, biết sớm như vậy, hắn tuyệt không buông tha Tần Trần, để cho mình rơi vào mức độ này.

“Chúng ta về nhà.”

Không để ý tới Triệu Cao nữa, Tần Nguyệt Trì lôi kéo Tần Trần cùng Tần Bá Thiên, đi về phủ đệ.

Chỉ để lại Triệu Cao xấu hổ, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, hết sức khó coi.

“Gia chủ!”

“Phụ thân!”

Rất nhiều trưởng lão Tần gia và Tần Viễn Hùng, đồng dạng tâm thần bất định hô một câu.

Gia chủ Tần gia, Định Vũ Vương Tần Bá Thiên, sau khi hồi Vương Đô, trước không về phủ đệ của mình, ngược lại đến phủ đệ Tần Nguyệt Trì, đây là sự tình gì?

“Mấy người các ngươi về trước đi, ta lát nữa trở về phủ đệ, tụ tập ở chỗ này, còn ra thể thống gì nữa.”

Quay đầu, Tần Bá Thiên hừ lạnh.

“Tần Nguyệt Trì, ngươi tiện nhân này, lúc trước ngươi rõ ràng có năng lực cứu Phong nhi, ngươi vì sao thấy chết mà không cứu, ngươi tiện nhân này.”

Đột nhiên, một đạo gào thét tức giận vang lên, Triệu Phượng bỗng dưng lao tới, như một phong bà tử diện mục dữ tợn nhào tới Tần Nguyệt Trì.

“Ầm!”

Thế nhưng, nàng còn chưa tới trước mặt Tần Nguyệt Trì, liền bị Tần Bá Thiên một chưởng đánh bay ra ngoài, ngã xuống đất, đầy bụi đất.

“Phụ thân!”

“Lão thân gia!”

Tần Viễn Hùng cùng Triệu Trấn biến sắc, vội vàng tiến lên, nâng dậy Triệu Phượng.

“Viễn Hùng, còn không mau mang Triệu Phượng về cho ta, chẳng lẽ còn chê Tần gia ta mất mặt xấu hổ không đủ sao?”

Tần Bá Thiên gầm lên, sau đó nhìn về phía Triệu Trấn, híp mắt, lạnh giọng nói: “Thân gia, Tần mỗ khuyên ngươi một câu, chuyện Tần gia ta, sau này Triệu gia các ngươi bớt dính vào, bằng không, đừng trách Tần mỗ ta không để ý tình cảm ngày xưa.”

“Ngươi…”

Sắc mặt Triệu Trấn lúc trắng lúc xanh, lại nửa câu đều không nói được.

Ngay sau đó, Tần gia cùng người Triệu gia, nhếch nhác rời đi.

“Bệ hạ, chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Vài tên cường giả hoàng cung, xúm lại tiến lên nói.

“Còn có thể làm sao, hồi cung!”

Sắc mặt tái xanh, Triệu Cao bị một bụng khí, cũng không cho đối phương sắc mặt tốt.

“Trần thiếu, Tần lão gia tử, chúng ta cũng đi.”

“Xin cáo từ trước.”

Biết Tần Trần cùng Tần Nguyệt Trì và Tần Bá Thiên còn rất nhiều lời muốn nói, lúc này, Tiêu Nhã, Đông Phương Thanh, Khang vương, Lương Vũ đám người, cũng đều rất thức thời, đều chắp tay cáo từ.

“Chư vị, khi nào rảnh rỗi, Tần Trần sẽ đích thân đăng môn bái tạ.”

Tần Trần khách khí nói ra.

Lần này, Đông Phương Thanh đám người bất chấp nguy hiểm, cũng phải giúp hắn đối địch, Tần Trần trong lòng, tự nhiên rất cảm kích.

Cái gọi là hoạn nạn mới thấy chân tình, trận chiến Quỷ Tiên Phái này, cũng để cho hắn nhìn ra diện mục mọi người, ai là thành thật giúp hắn, tự nhiên khắc ghi trong lòng.

Thấy rất nhiều cường giả lục tục rời đi, quần chúng vây xem cũng lắc đầu tán đi.

Chỉ là, trong lòng bọn họ kích động, cũng làm sao cũng không cách nào yên lặng.

Mặc dù là người dốt nát đi nữa cũng biết, ở tây bắc ngũ quốc, cường giả Huyền cấp hậu kỳ đỉnh phong, đã là cường giả cao cấp nhất, nửa bước Võ Tông, trước đây chỉ có Vi Thiên Minh đệ nhất cao thủ Đại Lương Quốc.

Mà hôm nay.

Đại Tề quốc bọn họ, cũng rốt cục có cường giả nửa bước Võ Tông.

Quay lại truyện Võ Thần Chúa Tể

Bảng Xếp Hạng

Chương 1326: Thiên Cương Tử Hỏa Phù

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 4 23, 2025

Chương 2495: Vô Không tổ chức

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 4 23, 2025

Chương 1325: Dạ Vũ Tiêu Tương Nhân Đoạn Tràng

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 4 23, 2025