Chương 63: Quá nghe mình lời nói - Truyen Dich
Ngự thú từ số 0 - Cập nhật ngày Tháng 3 10, 2025
Hai đuôi rùa xanh, sủng thú hệ đất, có tập tính của Thâm Mao Quy, không thích nước.
Nếu trong tay có một con sủng thú hệ Thủy, trận đấu này e rằng hai đuôi rùa xanh sẽ trốn biệt trong mai không muốn ra.
“Một bên là hai đuôi rùa xanh với lực phòng ngự cực mạnh, một bên là chó Hỏa Nha với lực công kích bất phàm, trận đấu này đến tột cùng ai sẽ thắng đây!”
Người xem nghe xướng ngôn viên kích động mở màn, ánh mắt đều tập trung tại sân thi đấu.
Nửa phút đồng hồ sau.
“Hai người này rốt cuộc làm sao vậy?”
“Bọn họ có đánh hay không a?”
“Kiều Tang! Cố lên!”
“Trọng tài vừa mới thổi còi bắt đầu rồi mà?”
“Không đánh thì xuống đi, mau nhường chúng ta xem Cao Húc Lộ và Sa Sỉ thi đấu biểu diễn.”
Có một giọng nói không ăn nhập với xung quanh xen lẫn vào trong.
“Chó Hỏa Nha! Cố lên!”
“Kiều Tang! Cố lên!” Bạch Vân Miểu đứng lên kích động hô.
Nàng có thể nào quên, lúc trước nàng đã thua dưới tay Trần Thiến!
Trên trận.
Trần Thiến là người đầu tiên không nhịn được hạ lệnh.
Chân trước bên trái của hai đuôi rùa xanh đạp mạnh xuống đất, từ khu vực một mét trước mặt nó, mặt đất liền nhanh chóng nứt ra một cái khe.
Rất nhanh, khe hở mở rộng ra, cho đến khi thành hơn mười đạo khe hở lan tràn về phía chó Hỏa Nha.
Đúng lúc này, thân hình chó Hỏa Nha thoắt một cái chia làm hai.
“Đối mặt với đất nứt của hai đuôi rùa xanh, chó Hỏa Nha sử xuất phân thân, đây là?” Trung niên xướng ngôn viên không hiểu ra sao.
Hắn làm cái nghề này cũng đã vài chục năm, giải thích qua các trận đấu hàng năm đều có đến 20 trận.
Trong đó cũng không thiếu những trận đấu quy mô lớn, tình huống trong trận đấu khiến hắn không hiểu như bây giờ thật sự là không có mấy lần.
Trần Thiến cũng không hiểu.
Trước khi thi đấu nàng đã nghĩ kỹ, chờ chó Hỏa Nha tấn công trước, nàng sẽ cho hai đuôi rùa xanh trốn vào trong mai.
Với lực công kích của chó Hỏa Nha, hẳn là không phá được phòng ngự của hai đuôi rùa xanh.
Đến lúc đó, chờ chó Hỏa Nha không còn chút sức lực nào, nàng sẽ phát động tấn công.
Đáng tiếc, đối phương không theo kịch bản của nàng.
Hiện tại chó Hỏa Nha đối mặt với đất nứt lại không phản ứng như trong đầu nàng nghĩ…
Nàng chăm chú nhìn đối diện, muốn xem đối phương ứng phó ra sao.
“Ngay tại lúc này.”
Kiều Tang nói ra câu đầu tiên sau khi vào sân.
Chỉ thấy vừa dứt lời, chó Hỏa Nha bên trái liền nhảy lên lưng con chó Hỏa Nha bên phải, dùng sức giẫm mạnh.
Chó Hỏa Nha bên phải trong nháy mắt bị mặt đất vừa sụp đổ nuốt mất, biến mất không thấy gì nữa.
Mà chó Hỏa Nha bên trái mượn nhờ cú giẫm này nhảy lên không trung.
“Chó Hỏa Nha mượn nhờ phân thân tránh thoát đất nứt! Nhưng là sau đó…”
Xướng ngôn viên nhất thời dừng lại.
Bởi vì chó Hỏa Nha nhảy lên không trung, giẫm lên một hòn đá chưa hoàn toàn sụp đổ làm điểm dừng chân, cấp tốc lao về phía hai đuôi rùa xanh.
“Độ linh hoạt này không tầm thường a.” Có khách quý cảm thán nói.
“Thế nhưng tại sao không nhân lúc mặt đất còn tốt mà phát động công kích? Hiện tại tiến công cùng vừa mới tiến công khác nhau ở chỗ nào sao?” Một khách quý khác nghi vấn hỏi.
“Có, hai đuôi rùa xanh sau khi sử dụng đất nứt sẽ có khoảng 10 giây không thể sử dụng bất kỳ kỹ năng nào.” Tống Viện nhìn sân đấu chậm rãi nói.
“Tống Viện, thì ra ngươi còn biết nói chuyện nha.”
Tống Viện: “…”
“Đây là Liệt Diễm công kích!” Lúc này, vị khách quý bên cạnh đột nhiên hoảng sợ nói.
Trên sân đấu, chó Hỏa Nha mượn nhờ những hòn đá tản ra, càng lên càng nhanh.
Trên đường lao đi, một đạo hỏa diễm đột nhiên từ trong cơ thể chó Hỏa Nha thoát ra, bao bọc lấy toàn thân nó.
Liệt Diễm công kích.
Trong số các kỹ năng trung giai, đây là kỹ năng có uy lực tương đối cường đại, tập hợp cả đặc công và vật lý công kích, còn có thể có xác suất nhất định làm cho đối phương rơi vào trạng thái thiêu đốt.
“Mau trốn vào trong mai!”
Trần Thiến cấp tốc ứng phó.
Hai đuôi rùa xanh sau khi sử dụng đất nứt có khoảng 10 giây không có lực công kích, nàng tự nhiên biết, bất quá điều này cũng không hề gì.
Chỉ cần hai đuôi rùa xanh có lực phòng ngự đủ mạnh, cứ như vậy đứng yên tại chỗ bị công kích thì có làm sao?
Nếu đối phương nhắm vào mười giây này, vậy chỉ có thể làm cho nàng thất vọng rồi.
Chó Hỏa Nha toàn thân quấn quanh hỏa diễm phạm vi không lớn, màu sắc cũng là màu da cam, rõ ràng chính là trình độ mới nhập môn.
Hai đuôi rùa xanh ngoan ngoãn đem tứ chi và đầu rút vào trong mai.
Trần Thiến yên lòng, đã nghĩ kỹ mười giây sau sẽ cho hai đuôi rùa xanh phát động kỹ năng.
“Ầm!”
Trần Thiến nhìn cảnh tượng trước mắt trợn tròn mắt.
Chó Hỏa Nha không dùng Liệt Diễm công kích đánh vào thân hai đuôi rùa xanh, mà là lao tới mặt đất trước mặt hai đuôi rùa xanh!
Mặt đất vốn đã có khe hở do đất nứt vừa rồi, cấp tốc vỡ ra.
Lực trùng kích sinh ra từ Liệt Diễm công kích khiến cho vị trí của hai đuôi rùa xanh sụp đổ xuống.
Hai đuôi rùa xanh thân hình bất ổn, theo mặt đất chao đảo, mai rùa tựa vào một khối đá, lộ ra phần bụng trắng nõn.
Đẹp!
Kiều Tang nhịn không được thầm nghĩ trong lòng.
Hai đuôi rùa xanh lực phòng ngự rất mạnh, nhưng không phải toàn thân đều có lực phòng ngự mạnh như nhau.
Phần bụng chính là nơi có lực phòng ngự yếu nhất của nó.
Chỉ cần công kích vị trí này, chó Hỏa Nha liền có thể phá vỡ phòng ngự của nó, gây ra tổn thương.
Trước mắt, tất cả mọi chuyện đều hoàn toàn nhất trí với kế sách nàng đã định.
Hiện tại chỉ cần thừa dịp này, điên cuồng công kích vào phần bụng của hai đuôi rùa xanh là được rồi.
Kiều Tang ánh mắt tràn đầy chờ mong.
Thế nhưng, chó Hỏa Nha nhìn tư thế của hai đuôi rùa xanh dựa vào tảng đá lại do dự một chút.
Ngự Thú Sư nhà mình nói phải lật ngửa gia hỏa này lên, công kích vào bụng nó.
Nhưng bây giờ gia hỏa này bị tảng đá kẹt lại, tuy rằng lộ ra bụng nhưng cũng không hoàn toàn lật ngửa.
Chó Hỏa Nha không do dự quá lâu, một đạo hỏa hoa phun ra, trong ánh mắt mong đợi của Kiều Tang, công kích vào… lưng tựa tảng đá của hai đuôi rùa xanh.
Suy nghĩ của Kiều Tang trong nháy mắt ngưng đọng lại một chút.
Chó Hỏa Nha thỏa mãn nhìn mai rùa của hai đuôi rùa xanh hướng vào trong, bụng hướng lên trên.
Lần này tư thế của gia hỏa này giống hệt như lời Ngự Thú Sư nhà mình nói.
“Mau đứng dậy đi!” Trần Thiến vội la lên.
Nàng cuối cùng đã hiểu rõ đối phương muốn làm cái gì!
Hai đuôi rùa xanh nghe được mệnh lệnh, đem đầu và tứ chi từ trong mai rùa vươn ra.
Dùng sức lật một cái.
Không nhúc nhích tí nào.
Lại lật.
Vẫn là không động đậy…
Hai đuôi rùa xanh tuyệt vọng.
Cái mai trên lưng nó quá nặng, lật người không nổi a!
Chó Hỏa Nha lập tức nhảy đến trên bụng hai đuôi rùa xanh, liên tục phun ra hỏa hoa và Fire Vortex vào bụng hai đuôi rùa xanh.
“Lục Mạt! ! !”
Hai đuôi rùa xanh trong nháy mắt hét thảm lên.
“Mau đứng dậy đi a!”
Trần Thiến gấp đến nỗi đổ mồ hôi.
“Lục Mạt! ! !”
Nó không đứng dậy nổi a!
Hai đuôi rùa xanh không hổ là sủng thú có danh xưng lực phòng ngự cực cao.
Cho dù là công kích vào phần bụng yếu ớt, chó Hỏa Nha cũng phải mất đến hai phút đồng hồ mới khiến nó ngất xỉu.
Cũng may chó Hỏa Nha bình thường đều huấn luyện kỹ năng phóng thích, hai phút đồng hồ liên tục phóng thích kỹ năng cũng không khiến nó cảm thấy quá sức.
“Người thắng là tuyển thủ Kiều Tang!”
Chó Hỏa Nha hưng phấn chạy về phía Ngự Thú Sư nhà mình, nhưng lại bởi vì có nhiều người xung quanh đang nhìn nên cố gắng kiềm chế biểu lộ muốn nhếch miệng cười.
Kiều Tang một tay đón lấy chó Hỏa Nha đang chạy tới, vẻ mặt đầy phức tạp.
Trận đấu này không có gì khác biệt so với nàng nghĩ, nhưng vẫn có chút không giống.
Ví dụ như.
Nếu biết cuối cùng hai đuôi rùa xanh lật người không nổi, đồng thời tứ chi và đầu đều sẽ lộ ra, vậy tại sao còn muốn công kích vào bụng nó?
Trực tiếp công kích đầu của nó không phải tốt hơn sao? !
Sủng thú nhà mình thật sự là quá nghe lời mình…
Chúc mọi người Đoan Ngọ An Khang ~
(hết chương)