Chương 35: Trọng tài, hắn gian lận! - Truyen Dich

Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ - Cập nhật ngày Tháng 1 27, 2025

Tám tiến bốn, trận thứ ba.

Triều Thanh Đằng nghiêng kiếm đứng thẳng, ngửa đầu nhìn trời, mang vẻ cao ngạo và lạnh lùng.

Hắn đứng như vậy, không khí xung quanh tựa hồ cũng đông lại, thậm chí từng mảnh bông tuyết đều rơi xuống chậm chạp.

Từ Tiểu Thụ một đầu đâm vào kết giới, bỗng dưng rùng mình, nhiệt độ trong võ đài này quả thực thấp hơn bên ngoài mấy lần.

“Đây chính là Tiên thiên thuộc tính chi lực sao?”

Hắn thầm líu lưỡi, trước đó đã biết Triều Thanh Đằng sở hữu Băng thuộc tính năng lực, nhưng đến khi chân chính giao phong, hắn mới cảm nhận được sự đáng sợ của Tiên thiên.

Tự thân chi lực có thể ảnh hưởng đến tự nhiên, không thể phủ nhận là điều khủng bố!

Vào sân đã một lúc lâu, Tiếu Thất Tu cũng đã chăm sóc cho Từ Tiểu Thụ. Dù tiểu tử này có hơi lề mề, nhưng vẫn cần có thời gian chuẩn bị.

Từ Tiểu Thụ đưa tay, bông tuyết rơi vào lòng bàn tay, lộ ra vẻ tĩnh mịch và ưu nhã.

Các vị khán giả như lạc vào mộng, Xuất Vân Thai trong trận tuyết nhỏ, ba nam nhân, đơn giản đẹp như tranh vẽ.

“Trọng tài, hắn gian lận!”

Đám người còn chưa hoàn hồn trong bức họa, Từ Tiểu Thụ đã một chỉ chỉ vào Triều Thanh Đằng, tức giận nói: “Tranh tài còn chưa bắt đầu, hắn đã ảnh hưởng đến hoàn cảnh, điều này không công bằng!”

Trong không khí, bông tuyết tạm thời chậm lại, Triều Thanh Đằng rốt cục quay nhìn Từ Tiểu Thụ.

“Nhận trào phúng, bị động giá trị, +1.”

Nha, hắn còn dám trào phúng ta?

Từ Tiểu Thụ không cam lòng yếu thế, trừng mắt nhìn lại. Ai sợ ai chứ?

Tiếu Thất Tu nhướng mày, theo lý mà nói đúng là như hắn nói, nhưng khi trận đấu đã bắt đầu, ai mà để ý đến những bông tuyết kia chứ?

“Ngươi muốn thế nào?”

Từ Tiểu Thụ hắc hắc cười: “Ta cảm thấy hơi lạnh, ngươi bảo hắn thu lại những bông tuyết này trước đã!”

Hắn bên ngoài thì tùy tiện, nhưng trong lòng lại cực kỳ coi trọng trận đấu này.

Trời mới biết những bông tuyết này có công năng gì, có thể nó chạm phải mình có thể cảm thấy được vị trí, có thể nó đang tích tụ sức mạnh chuẩn bị cho một chiêu lớn …

Từ Tiểu Thụ không dám chủ quan đối mặt với một Tiên thiên cao thủ, lại còn để thiên thời địa lợi vào tay đối phương, không phải là đã sớm thua một nửa sao?

Khán giả cảm thấy có chút khó chịu, một số người có thể đồng cảm với sự cẩn thận của Từ Tiểu Thụ, nhưng đại đa số lại cho rằng hắn quá chi li.

Vẻn vẹn mấy điểm bông tuyết, có cần thiết hay không?

“Không thể thu về.” Triều Thanh Đằng mở miệng, thanh âm như mang theo chút lãnh ý.

“Vậy thì không dễ làm rồi…” Từ Tiểu Thụ thở dài: “Ngươi tốt ở cự ly xa thi pháp, ta lại là cận chiến, hơn nữa ngươi còn gian lận, làm sao mà đánh được?”

Dù Triều Thanh Đằng có cao ngạo đến đâu, nhưng khi bị gọi là “gian lận”, khóe miệng hắn cũng không tránh khỏi giật nhẹ, “Ngươi muốn thế nào?”

“Nếu không mở kết giới ra, để mặt trời chiếu sáng?” Từ Tiểu Thụ đề nghị.

Tiếu Thất Tu nghe vậy thì không kềm nổi, trời ơi, để mặt trời chiếu sáng, trên khán đài hàng ngàn người sẽ nhìn ngươi phơi nắng sao?

“Mặt trời thì không thể, nhưng nếu ngươi đã nói là cận chiến, thì cũng phải đến gần một chút khoảng cách?” Tiếu Thất Tu nhìn về phía Triều Thanh Đằng, ánh mắt mang theo thắc mắc.

Triều Thanh Đằng gật đầu, Từ Tiểu Thụ lập tức vui vẻ, quả nhiên mắc câu!

“’Chút’ là bao nhiêu?” Hắn tiếp tục hỏi.

Tiếu Thất Tu gần như không chịu được tên này, được một tấc lại muốn tiến một thước, đúng không!

“Tùy ý.” Triều Thanh Đằng ánh mắt lạnh lẽo, rồi nặng nề nói: “Bên ngoài chờ đó, bắt đầu sớm một chút!”

“Tùy ý?” Từ Tiểu Thụ nhướng mày.

Xoát một tiếng, hắn trong nháy mắt thiếp mặt mà đến, chóp mũi suýt nữa đụng phải đối phương.

Từ Tiểu Thụ “Thổ khí như lan” : “Dạng này có thể chứ?”

Triều Thanh Đằng vào lúc này bất ngờ bị nhiệt độ cao hù dọa, khuôn mặt tuấn tú cũng đã đỏ lên một chút, hắn từ từ lui lại mấy bước, trong lòng loạn nhịp, chần chừ mãi mới gật đầu: “Có thể!”

Khán giả gần như muốn điên rồi, một số nữ đệ tử hét lên “Không được”.

Triều Thanh Đằng sở hữu thực lực lại thêm thái độ lạnh lùng, lập tức trở thành “Cao lạnh” trong lòng tất cả nữ đệ tử.

Như những lần tranh tài trước, người ủng hộ Từ Tiểu Thụ tự nhiên là nhiều, nhưng lúc này khi đối mặt với Triều Thanh Đằng, không khí quả thực thiên lệch.

“Tránh ra cho ta a, ai cho phép ngươi đến gần ca ca Thanh Đằng của ta?”

“Không thể đáp ứng hắn, ô ô ô, Triều sư huynh nhanh chóng kéo dài khoảng cách.”

“Tôi trời ơi, hóa ra còn có thể như vậy, phải học thật tốt, tôi cũng muốn gần gũi ca ca Thanh Đằng như vậy…”

Trên sân, hai người chỉ cách nhau một bước, đều chăm chú nhìn nhau.

Tiếu Thất Tu đúng lúc phất tay: “Tranh tài bắt đầu!”

Vừa dứt lời, vẻ cười tươi của Từ Tiểu Thụ trong nháy mắt thu lại, vẻ mặt nghiêm túc.

Bông tuyết lao như bay, hắn ra tay, đấm mạnh vào người Triều Thanh Đằng.

Bành!

Vụn băng nổ tung, chạm vào vật thật, nhưng Từ Tiểu Thụ có thể cảm nhận được, hắn không đánh trúng Triều Thanh Đằng.

“Đây là…”

Phân thân, thuần di, thế thân thuật?

Từ Tiểu Thụ trong phút chốc có rất nhiều ý nghĩ rối bời, “Cảm giác” bao trùm, sau lưng bông tuyết khẽ động, Triều Thanh Đằng đã xuất hiện ở phía sau.

Đã hiện thân, Triều Thanh Đằng không lập tức công kích, mà chọn kéo dài khoảng cách.

Hắn giơ thẳng một ngón tay, cũng không biết đang diễn tả điều gì, nhạt nhẽo nói: “Đánh không sai.”

“Nhận khen ngợi, bị động giá trị, +1.”

Từ Tiểu Thụ lại cảm thấy nhận lấy trào phúng, hắn hoàn toàn không biết Triều Thanh Đằng làm thế nào mà rời đi, cái mà bị hắn đánh trúng “Giả Triều Thanh Đằng” kia cũng trong bông tuyết hóa thành băng điêu, rồi lập tức tan vỡ.

Quả là quỷ dị…

Từ Tiểu Thụ giả bộ thản nhiên nói: “Ngươi lẫn mất không tồi, ta đoán phải cùng bông tuyết này không liên quan đâu, nếu không thì ngươi chính là công khai gian lận.”

Triều Thanh Đằng vẫn mặt không biểu tình, Từ Tiểu Thụ thấy tiếc nuối, gã nam nhân lạnh lùng này thật khó mà lộ ra chút tin tức.

Đứng yên tại chỗ, hắn chăm chú nhìn Triều Thanh Đằng, “Cảm giác” đã mở tối đa, từng mảnh bông tuyết rơi xuống, đều rõ ràng hiện lên trong tâm trí.

Trực giác cho hắn biết, trận bão tuyết này, tuyệt đối không thể coi nhẹ.

Bởi vì đây là trận tuyết lần đầu tiên hắn Từ Tiểu Thụ nhìn thấy, trước đó chưa từng thấy Triều Thanh Đằng sử dụng chiêu thức này.

Màu lam Băng Hà Kiếm, lưỡi kiếm kỳ rộng, Triều Thanh Đằng chậm rãi nhấc lên, trong không khí bông tuyết tựa hồ khẽ run rẩy.

Từ Tiểu Thụ gật đầu xuất ra “Tàng Khổ”, hắn biết, chỉ cần không phá giải được thuật của Triều Thanh Đằng, cận chiến là không thể nào.

Tiên thiên nguyên đình cảnh, linh lực đã tiến hóa thành linh nguyên, Triều Thanh Đằng linh nguyên rót vào Băng Hà Kiếm, thân kiếm vang lên kêu kèn kẹt, kết lên băng tinh.

Hưu!

Một kiếm cướp qua, băng sương hàn khí lập tức ập đến, Từ Tiểu Thụ lựa chọn nghiêng người tránh né.

Nhưng mà hàn khí này rõ ràng không va chạm vào thân thể hắn, mà lại ở gần thời điểm phóng xuất hàn khí khủng khiếp, ảnh hưởng nghiêm trọng đến động tác của hắn.

Từ Tiểu Thụ rốt cuộc hiểu tại sao không ai có thể tránh khỏi Triều Thanh Đằng “Một kiếm sông băng”.

“Tê ~”

Toàn thân hắn lắc một cái, kém chút thì kiếm cũng không cầm nổi, đối mặt với đạo thứ hai kiếm khí ào tới, không thể ngăn cản, chỉ còn biết khó khăn giơ lên “Tàng Khổ”.

Không có va chạm, không có oanh minh…

Tại người xem kinh ngạc nhìn soi mói, Từ Tiểu Thụ bỗng nhiên két một tiếng bị đông cứng thành băng điêu!

“Ta dựa vào, Từ Tiểu Thụ mà cũng chỉ cần hai kiếm đã bị đông lại?”

“Triều Thanh Đằng không khỏi quá mạnh, ai cũng là ‘Một kiếm sông băng’, vậy thì…‘Hai kiếm sông băng’?”

“Mười cảnh luyện linh cùng Tiên thiên chênh lệch lớn như vậy sao? Ta không tin…”

Triều Thanh Đằng biểu lộ vẫn như cũ thập phần đạm mạc, xuất kiếm tựa như đối với những người khác mà nói, chỉ có điều Từ Tiểu Thụ một người tương đương như hai đầu.

Nhưng mà đối phương dù sao cũng là Tiên thiên nhục thân, có lẽ sức mạnh của mình đủ để làm cho mười cảnh luyện linh huyết nhục đều bị băng hàn “Băng hà linh nguyên”, không nhất định có thể đông cứng được hắn …

Triều Thanh Đằng liếc nhìn Tiếu Thất Tu, thấy hắn không có động thân cứu người, lập tức khẳng định ý nghĩ của mình.

Tiếp tục công kích!

Bảng Xếp Hạng

Chương 184: Huyền Quy độ kiếp

Chương 742: Giao Tứ, Bằng Lục, Ngô Bát

Vạn Cổ Thần Đế - Tháng 4 19, 2025

Chương 1909: Muốn bạo tạc

Võ Thần Chúa Tể - Tháng 4 19, 2025